Mục lục
Nghịch Ngợm Cổ Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng thở ra một hơi, thản nhiên nói: “Như thế nào? Có muốn nói ra chân tướng hay không? Kì thật chân tường bây giờ đối với ngươi một chút trở ngại cũng không có. Nhưng nếu ngươi không chịu nói ra….Phụ vương, tỉ muội của ngươi sẽ chết không có chỗ chôn rồi!”


Long Phù Nguyệt do dự rất lâu: “Ta làm sao biết lời nói của ngươi là thiệt hay giả? Có lẽ phụ hoàng và các tỉ tỉ của ta đã sớm bị ngươi giết chết…….”


Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói: “Ngươi có thể không tin, nhưng đến lúc đó cũng đừng hối hận! Ngươi kéo dài một ngày, ta liền đem tỉ muội của ngươi giết một người……..”


Long Phù Nguyệt sắc mặt đã nhanh chóng tái nhợt: “Ngươi…..Ngươi là ma quỷ! Ngươi……….Ngươi nếu dám giết phụ hoàng tỉ muội của ta, ta liền tự sát! Ta sẽ làm cho thân thể này tan nát…….”


Sắc mặt Phượng Thiên Vũ khẽ biến, lập tức lạnh lùng cười: “ Yên tâm, nếu ta không muốn ngươi chết, ta sẽ làm cho ngươi muốn chết cũng không được!”


Long Phù Nguyệt bỗng điên cuồng cười ha hả: “Thật là ta muốn chết ngươi có thể ngăn được sao?!”


Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói: “Ngươi không ngại cứ thử xem.”


Long Phù Nguyệt cười lạnh một tiếng, nàng muốn chết người nào có thể ngăn cản được? Tuyệt thực, cắn lưỡi, uống thuốc……Còn rất nhiều biện pháp mà!


Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn nàng: “Ta cho ngươi một canh giờ để suy nghĩ, hi vọng ngươi sẽ cho ta câu trả lời thuyết phục!”


Ngón tay phất một cái, điểm vào huyệt đạo ở cằm của nàng, khiến nàng muốn cắn lưỡi cũng không thể.


Huyệt đạo toàn thân Long Phù Nguyệt bị điểm, hoàn toàn không nhúc nhích được, lúc này chỉ có thể ngước mắt nhìn.


Lúc này thanh kiếm Nga Mi còn cắm ở trước ngực Phượng Thiên Vũ, hắn cắn răng một cái, đưa tay nhổ xuống. Thuận tay điểm mấy chỗ huyệt đạo chung quanh miệng vết thương, ngăn không cho máu tiếp tục chảy.


Kiếm này tuy rằng không đâm trúng điểm yếu của hắn, nhưng bị thương cũng không nhẹ, hắn cố gắng lắm mới không cho mình ngã xuống.


Lảo đảo vài bước, ngồi trở lại ghế. Nhắm mắt điều tức.


‘Cạch’ một tiếng, cửa phòng bỗng nhiên bị mở.


Một bóng trắng tiến vào.


Vừa nhìn thấy Long Phù Nguyệt, liền kêu lên vui mừng: “Tiểu chủ nhân, ngươi quả nhiên ở trong này…….Di, ngươi làm sao vậy?”


Bóng trắng này chính là tiểu hồ ly Hoa Kiều Long.


Hai con mắt nó trợn tròn, tựa hồ giờ mới phát hiện Long Phù Nguyệt bị điểm huyệt nói, không khỏi hết sức ngạc nhiên. Quay đầu nhìn thoáng qua thấy Phượng Thiên Vũ: “Đại Vũ Mao, sao nàng lại…….”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK