Cơ mà Đàm Châu thấy anh đang sấn tới liền đưa tay chặn anh lại, còn nhẹ nhàng bảo anh ngồi xuống giường, đưa tay tháo cà vạt của anh ra, rồi lại đem trói tay anh lại, trực tiếp đẩy anh dựa vào tường.
Cố Quý Dực nhìn cô, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở:
- Bà xã, bé con vẫn chưa ổn định, em không nên chơi trò kích thích như vậy chứ.
Đàm Châu chỉ mỉm cười, cô đã thay chiếc váy cưới rườm rà ra, sau đó mặc lên mình một chiếc váy ngủ rất thoải mái, khi này cô lại trèo lên người anh, ngồi lên người anh, đôi tay còn mân mê gương mặt của anh, thấp giọng nói:
- Em còn nghĩ anh thích những trò kích thích này chứ?
Đừng nói là Cố Quý Dực, thử hỏi có thằng đàn ông nào mà không suýt xoa khi thấy vợ mình chứ? Thấy anh muốn hôn mình thì cô lại càng trở nên quyến rũ hơn, nhẹ nhàng chạm lên mắt của anh, ngón tay xinh đẹp lại di chuyển xuống mũi của anh, rồi dừng lại ở môi anh.
Khi này Cố Quý Dực cũng từ tốn mà hôn lên ngón tay của cô, nhưng rồi sau đó Đàm Châu lại tiếp tục di chuyển ngón tay xuống cằm của anh, lại dừng ở cổ của anh, cô chạm nhẹ lên yết hầu, mân mê nó đầy thích thú, lại nói:
- Chồng yêu à, có phải anh đã điều tra về em đúng không? Theo em nhớ thì những câu hỏi của Phí Tịnh Liên đưa ra… Từ trước đến nay em chưa hề kể với anh mà? Ngay cả số đo của em cũng vậy, anh nói xem… Anh cho người điều tra em sao?
Hóa ra đây không phải phần thưởng mà là hình phạt vợ dành cho anh, nhưng Cố Quý Dực không có ý định sẽ chối đây đẩy, anh cố ý chồm người lên, hôn một cái vào gương mặt của cô, hít lấy mùi hương trên cơ thể của cô, sau đó nói:
- Phải đó, anh đã cho người điều tra về em. Từ khi gặp em vào bốn năm trước… Chứ em nghĩ… Làm sao anh biết được hành tung của em mà báo cho em biết việc Cố Sơ Dụ ngoại tình.
- Cố Quý Dực, anh đúng là biến thái đó, lại còn dám theo dõi em?
Anh bây giờ là siêu không mặt dày không biết xấu hổ, anh còn hôn lên cổ của cô một cái, sau đó lại nói:
- Ai bảo vợ yêu của anh xinh đẹp như vậy, gặp một lần đã nhớ một đời. Nếu anh không tìm cách, lỡ đâu em thành cháu dâu của anh thì sao? Làm sao anh cam tâm đây?
Đàm Châu liền đánh anh một cái, nhưng rồi cô lại đưa tay ngón tay xinh đẹp nâng cầm của anh lên, lại cúi thấp người gần đến môi anh, quyến rũ mà liếm môi một cái, sau đó lại nói:
- Nhưng chồng yêu à, lỡ như những gì anh điều tra chỉ là giả thì sao?
Cố Quý Dực không hề lo lắng mà còn rất tự tin, đáp:
- Em quên rằng trong nhà chúng ta còn có một Vi Yến Uyển sao? Trước kia anh từng nghe cô ta và Cố Sơ Dụ nói về sở thích của em rồi… Ngoại trừ nghệ thuật ra thì thứ em thích nhất chính là tiền. Vừa đúng lúc, thứ anh thừa nhiều nhất… Chính là tiền.
Câu trả lời của anh làm cho cô bật cười, để thưởng cho anh thì cô cũng hôn lên môi anh một cái, xem như là Cố Quý Dực thông minh.
Nhưng rồi việc nào ra việc đó, tra hỏi anh xong thì Đàm Châu lại muốn chơi một chút, ngón tay nhỏ lại chạm lên yết hầu của anh, cảm nhận từng chuyển động theo anh, sau đó cũng hôn nhẹ lên yết hầu của anh một cái.
Nói thật thì nếu không phải bây giờ cô đang mang thai thì anh sẽ dùng hết lực mà làm đứt cà vạt, sau đó là hung hăng đè cô dưới thân, đêm nay cho dù cô có kêu đến mấy cũng không tha cho cô đâu. Nhưng đó chỉ là “nếu như” mà thôi, còn hiện thực bây giờ là vợ anh đang mang thai, đẹp động phòng cũng chỉ có thể là nằm ôm nhau ngủ thôi chứ chẳng làm ăn gì được.
Cuối cùng Đàm Châu cũng đã cởi bỏ trói tay của anh, vừa được tự do là Cố Quý Dực đã ôm lấy Đàm Châu vào lòng, một tay giữ ở eo của cô, tay còn lại liền ôm lấy gương mặt xinh đẹp kia kéo sát lại, đem cánh môi nhỏ của cô điên cuồng hôn xuống.
Hiển nhiên Đàm Châu cũng thuận theo ý anh mà choàng tay ôm qua cổ của anh, sau đó lại còn cố ý cắn nhẹ lên môi anh một cái.
Sự kích thích chết người này sắp làm anh phát điên rồi, nhưng Cố Quý Dực vẫn phải nhịn xuống, hôm nay chỉ có thể là hôn thôi.
Hôn nhau đã đời thì anh cũng đặt cô sang một bên, nói:
- Anh tắm đã, em cứ ngủ trước đi.
Nhưng Đàm Châu vừa rồi ngồi ở trên chân anh nên cảm nhận rất rõ sự bùng nổ kia đang kêu gào rất khó chịu, bất chợt cô lại nhìn anh trêu chọc nói:
- Có cần em giúp anh không?
Cố Quý Dực có hơi nhíu mày, sau đó lại cúi thấp người đến gần cô, hôn một cái lên môi cô, nói:
- Đừng khiêu khích anh, nếu không anh sẽ mặc kệ đứa bé mà hung hăng đè em đấy!
- Dữ vậy sao?
- Vợ yêu à, em cứ chờ đó đi!
Sau đó thì Cố Quý Dực cũng cầm theo quần áo rồi đi vào phòng tắm, riêng Đàm Châu thì chỉ biết nhìn theo anh rồi cười thôi.
Khoảng gần mười lăm phút sau thì Cố Quý Dực cũng đã tắm xong, anh ra ngoài thì vẫn thấy cô đang nằm ở đó mà chưa ngủ, nhìn thấy chồng mình thì Đàm Châu mới đưa tay, nói:
- Chồng à, ôm em ngủ đi nào.
- Em đúng là nghịch ngợm mà.
Đêm hôm đó Cố Quý Dực cũng đã ôm vợ yêu của mình ở trong lòng rồi ngủ cả đêm, nói chung thì đêm động phòng của họ đã trải qua không ít lần rồi, lần này xem như anh nhượng bộ với con của mình, nhưng cứ đợi đi, đợi khi qua được ba tháng đầu thì anh sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi.
Anh không quên đâu!
#Yu~