Chương 477:
“Đế quốc mặt trời” im lặng rất lâu.
Sau đó đánh một dòng chữ: “Tôi muốn ngày ngày gặp mặt người đớ?”
Lạc Thanh Du không hề nghĩ ngợi trả lời: “Đương nhiên!”
Đế quốc mặt trời: “Chúc ước mở của em thành sự thật!”
Lạc Thanh Du: “Cảm ơn”
Đế quốc mặt trời: “Tiền không cần trả, có chơi có chịu.”
Lạc Thanh Du trợn tròn mắt: Nếu đã không tới vì tiền, sao còn hẹn cô đơn đấu?
Đế quốc mặt trời: “Nếu đi làm gặp chuyện gì không vui, tới tìm anh trai, anh trai sẽ cho em lời khuyên.”
Lạc Thanh Du trố mắt, tức hổn hển rời khỏi trò chơi.
Chiến Anh Nguyệt ngồi ở ghế mây cạnh ban công, nhìn thấy sắc mặt Lạc Thanh Du không ổn, vứt quả táo trên tay vào trong thùng rác.
“Chị Linh Trang, chị sao vậy?”
Cơn giận của Lạc Thanh Du còn chưa tan, thở phì phò nói: “Cái tên Đế quốc mặt trời này trêu đùa chị, anh ta tự xưng là anh trai chị!”
Chiến Anh Nguyệt suýt chút thì chết vì sặc nước bọt.
Anh trai làm người cẩn thận như vậy, cũng có lúc lập thuyền.
Bộc lộ chân tình trước mặt chị dâu, trêu đến chị dâu tức muốn nổ phổi.
Rất nhanh sau đó, Chiến Hàn Quân gửi cho Chiến Anh Nguyệt một tin nhắn trên điện thoại di động của cô ấy “Sao thoát trò chơi rồi?”
Chiến Anh Nguyệt suýt chút bật cười, anh trai đúng là cả đời thông minh, một phút hồ đồ, đắc tội với chị dâu rồi còn không biết sai ở đâu Chiến Anh Nguyệt có lòng tốt nhắc nhở anh: “Anh làm gì mà lại xưng anh trai trước mặt chị ấy thế? Rất khiêu khích đấy!”
Chiến Hàn Quân: ‘…
“Vì thế mà cô ấy thoát trò chơi?”
Nhớ tới từ nhỏ tới lớn cô đều theo sau gọi anh là anh trai, khóe miệng liền nhếch lên rạng rỡ.
Chiến Anh Nguyệt lại nhắn thêm một tin cho anh: “Đúng vậy, chị dâu tức đến tím mặt rồi.
Chiến Hàn Quân mất mát nói: “Hồi còn bé, lúc cô ấy gọi anh như thế trông vui vẻ biết bao nhiêu.”
Cuối cùng còn cảm thán một câu: “Quả nhiên con gái lớn không dùng được!”
Chiến Anh Nguyệt không biết nên khóc hay nên cười: “Anh trai, chị dâu đâu biết Đế quốc mặt trời chính là anh chứ?”
Trong lòng Chiến Hàn Quân lại chảy qua một dòng nước ấm!
Thì ra cô chỉ gọi anh như vậy!
“Nghỉ ngơi sớm một chút”
Chiến Hàn Quân nhắn xong tin nhắn đó thì cười ngây ngô thật lâu.
Trái tim khô cạn đã lâu, bỗng nhiên có chút tha thiết chờ đợi.
Hi vọng sáng sớm ngày mai mau tới, anh nhất định sẽ cho cô được nhìn thấy anh theo ý nguyện.
Ngoài cửa sổ, bóng đêm chọc ghẹo người Bất tri bất giác, trời đông giá rét lặng lẽ trôi qua.
Bầu trời đen nhánh vì có sao bắc cực xuất hiện mà sáng lên Hoa hải đường đầu xuân nở rộ chói mắt, quyến rũ trong đêm.
Chiến Hàn Quân đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn chăm chú vào chòm sao Bắc cực kia ‘Sau một hồi lâu mới trở lại giường, nhanh chóng tiến vào giấc mộng Trong mơ, anh nghe được tiếng vỡ vụn của cửa số thủy tinh rơi xuống đất.
Nghe được âm thanh Lạc Thanh Du ngã xuống lầu.
Trong mơ, dường như anh có siêu năng lực, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi xảy ra sự m lấy Lạc Thanh Du đang nắm rạp trên đất, anh thấy được một bên mặt của cô cảm đầy mảnh vỡ thủy tỉnh.
Trong mơ, sau khi cô tỉnh lại liền nở một nụ cười xinh đẹp với anh.
“Cảm ơn anh Quân” Cô bướng bỉnh nói một câu.