Mục lục
Truyện Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé Lạc Thanh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 727: Đều đã là quá khứ

Người đàn ông kia có được vẻ đẹp hưng thịnh như nhau bất phân thắng bại với anh Anh ta đứng ở bên cạnh Nghiêm Linh Trang, tràn trề sự vui vẻ. Giơ tay nhấc chân đều cao quý tao nhã. Ánh mắt khi nhìn Nghiêm Linh Trang dịu dàng như nước.

Cả người đều tỏa ra sự tự phụ và khí thế của người ở trên cao.

Không hiểu sao Chiến Hàn Quân cảm nhận được có một sự uy hiếp to lớn đang kề sát bên anh.

€ó lẽ do không biết chủ nhân của chiếc Hummer là ai nên Nghiêm Linh Trang vốn cũng không có chú ý đến sự tồn tại của Chiến Hàn Quân.

Cô đỡ tay của ông cụ Nghiêm đi về phía cổng của bệnh viện.

Mà người đàn ông bên cạnh cô thì có phong độ xách túi giùm cô. Người đàn ông như vậy, đương nhiên là trăng được trăm sao vây quanh, nhưng lại tự hạ thấp địa vị phục vụ cho Nghiêm Linh Trang. Ngoại trừ yêu, Chiến Hàn Quân không nghĩ ra được lý do thứ hai.

Trong lòng của anh ê ẩm chua chát cảm thấy bắt đầu lên men một cách khó hiểu, cả người cũng bắt đầu trì trệ.

Nghiêm Linh Trang và người đàn ông kia đỡ ông cụ Nghiêm đi vào trong thang máy, hình ảnh kia hài hòa như một bức tranh thiên nhiên.

Chiến Hàn Quân miễn cưỡng đè ép ngũ vị †ạp trần trong lòng xuống, nói với Diệp Phong “Đuổi theo”

Diệp Phong là người có EQ cao nhất trong các thành viên của Quỷ Mi.

Tổng giám đốc gặp được tình địch mạnh nhất, trong lòng không thoải mái, Diệp Phong đều hiểu rõ.

Anh ta có lòng giúp đỡ tổng giám đốc, âm thầm thề muốn khiến cho người đàn ông kia phải khó xử trước mặt mọi người.

Diệp Phong đẩy Chiến Hàn Quân đi vào trong khu vực mà ông cụ Nghiêm làm kiểm tra, khi họ vừa mới bước ra ngoài từ trong thang máy thì Nghiêm Linh Trang đã nhìn thấy Chiến Hàn Quân.

Vốn dĩ còn ghét bỏ Dư Nhân các kiểu.

Nhưng sau khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân thì thái độ của cô lại khác thường, chủ động kéo tay của Dư Nhân. Rồi còn cười vô cùng quyến rũ với anh ta.

Diệp Phong đẩy Chiến Hàn Quân đi đến.

Dư Nhiên liếc nhìn móng vuốt nhỏ của Nghiêm Linh Trang, rồi lại nhìn Chiến Hàn Quân đang ngồi trên xe lăn. Tâm tư nhạy bén của anh ta lập tức hiểu ra.

Người đàn ông trên xe lăn, đương nhiên chính là người đàn ông khiến Nghiêm Linh Trang yêu đến mức có thể trả giá bằng tính mạng.

Dư Nhân ngắm nghía Chiến Hàn Quân thật kỹ, rốt cuộc cũng hiểu được vì sao phong thái hơn người của anh lại không thể đả động chút nào đến Nghiêm Linh Trang.

Người đàn ông ngồi trên xe lăn này, dù cho hai chân đã tàn phế, nhưng mà quanh người anh tản ra hơi thở lạnh như băng, tất nhiên là khí thế mà kẻ ngồi trên cao mới có.

Hơn nữa, khuôn mặt đó, cho dù Dư Nhân anh đã từng gặp vô số người thì cũng chưa từng gặp ai có gương mặt đẹp đến như vậy.

Đẹp trai như đúc, tượng như tác phẩm điêu khắc từ băng được trưng bày trong phòng triển lãm, mặt mũi kia, chỗ nào cũng là kiệt tác của những bậc thầy điêu khắc đã dành hết tâm huyết của cả cuộc đời để điêu khäc ra.

Gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết như vậy đã là vật quý hiếm thấy rồi, năm lần bảy lượt còn có được một đôi mắt sâu thẳm như thế. Mặc dù ánh mắt kia lạnh lẽo, nhưng vô cùng có sức hút.

Chẳng trách Nghiêm Linh Trang khó mà quên được anh ta.

Diệp Phong biết, tổng giám đốc vốn là người tích chữ như vàng. Nếu như tâm trạng không tốt thì sẽ càng tự bế.

Diệp Phong lập tức vô cùng có phong độ vươn tay về phía Nghiêm Linh Trang: “Diệp Phong ngưỡng mộ danh tiếng của bà chủ đã lâu, hôm nay nhìn thấy đúng là có phúc ba đời”

Anh ta cố ý gọi Nghiêm Linh Trang là bà chủ, chính là vì cảnh cáo Dư Nhân, người con gái trẻ tuổi này chính là người phụ nữ của tổng giám đốc nhà anh ta, đừng có mong mà chấm mút.

Dư Nhân khẽ cười nói: “Đều đã là quá khứ rồi, còn gọi bà chủ gì chứ?”

Bên trong con ngươi như ưng của Chiến Hàn Quân lập tức lóe lên sự hung ác, giống như trong địa bàn của anh đột nhiên có một con cừu nhỏ không hiểu chuyện xông vào, trong đầu của anh chỉ có một ý niệm duy nhất: Đá nó ra khỏi lãnh địa của anh.

Ánh mắt của anh dời sang người của Nghiêm Linh Trang, lạnh giọng nói: “Chúng ta vẫn chưa ly hôn đâu!”

Lời này là đang nhắc nhở cô chú ý thân phận của mình, phụ nữ đã có chồng không nên tùy tiện gặp gỡ người đàn ông khác ở bên ngoài Ông cụ Nghiêm sợ Chiến Hàn Quân vì ăn dấm mà để lộ ra tình cảm không nên có nên dụ dỗ trái tim của Nghiêm Linh Trang quay trở về, lập tức ho khan.

Xem như nhắc nhở Chiến Hàn Quân, tạm thời nhịn thì sóng yên biển lặng.

Cơn thịnh nộ lơ lửng trong lồng ngực của Chiến Hàn Quân, nhưng lại nghĩ đến không thể vì nhỏ mà mất lớn, nên găng gượng mà đè ép sự tàn nhẫn của anh xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK