Mục lục
Tranh Đấu Quan Trường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- - Gần như tất cả tự thuật văn tự giới thiệu Đông Hoa đều dùng đến từ “Tân Giang gần biển”, Đông Hoa trước kia và tương lai trong sản nghiệp xã hội hiện đại, cũng ở trong bốn chữ này. Địa phương Đông Hoa không phải không có người nhìn thấy vận mệnh mới, Chủ nhiệm Hùng Văn Bân từ sớm làm công tác nghiên cứu quy hoạch ở các phương diện liên quan ở Ủy ban Kế hoạch và sau này đến Phòng nghiên cứu chính sách, Chủ nhiệm Trần Binh càng thúc đẩy thực tiễn ở Tân Phổ.

- Thẩm Hoài tiếp lời của Trần Binh, tiếp tục nói,

- - Cá nhân tôi là mong muốn xây dựng dự án thép này ở Tân Phổ, hy vọng có thể dùng dự án công nghiệp lớn đặt một số cơ sở làm vận mệnh tương lai của Đông Hoa.

Mọi người đang ngồi đây trong lòng ai đều nghiêm túc, đều có thể hiểu được Thẩm Hoài có thể trong lúc này trọng điểm nhắc đến bốn chữ “Tân Giang gần biển” —— Thành phố Đông Hoa, hai khu một huyện Tân Giang, 3 huyện gần biển, một khu 3 huyện nằm ở trung tâm đất liền, bốn chữ “Tân Giang gần biển” là đưa ra khung địa đạo của thành phố Đông Hoa

Bao nhiêu năm rồi, cán bộ của địa phương Đông Hoa có kiến thức, có năng lực, bao gồm lúc đầu thúc đẩy quy hoạch 3 trấn ven sông Tây Nam khu xây dựng khu kinh tế mới, Trần Binh thúc đẩy xây dựng cảng Tân Phổ và khu kinh tế mới công nghiệp Tân Phổ, đều là dựa vào vận mệnh khung địa lý này thúc đẩy nỗ lực phát triển kinh tế địa phương.

Nhân lực có khi nghèo, có ý tưởng là một phương diện, nhưng tính cực hạn của thời đại và bản thân tài nguyên cùng với lực cản của thói quen vận mệnh cũ, cũng không phải có thể dễ dàng đột phá.

Trần Bình năm 92 thúc đẩy xây dựng khu kinh tế mới Tân Phổ và cảng Tân Phổ, nửa cuối năm 93 sau khi anh ta điều đi khỏi huyện Hạ Phổ, trọng điểm thu hút đầu tư của huyện Hà Phổ, công tác của khu kinh tế mới Tân Phổ rơi vào đình trệ.

Bởi vì xây dựng cơ sở hạ tầng như thủy điện, thoát nước và đường giao thông không kịp thời đuổi theo, khu kinh tế mới Tân Phổ hai năm nay đã tiến cử mấy doanh nghiệp nhỏ, mà kế hoạch thời kỳ đầu cảng Tân Phổ chỉ cần đầu tư 2, 3 chục triệu cũng còn khó khăn.

Dự án nhà máy thép Tân Phổ ngoài bản thân dự án mang đến 5 tỷ đầu tư trực tiếp, đối với Đông Hoa, đối với Hoài Hải ngoài những thứ không thể thiếu, càng có thể trực tiếp mở ra vận mệnh lớn phát triển Tân Giang gần biển của thành phố Đông Hoa.

Tỉnh Hoài Hải tuy rằng được xếp vào thành phố ven biển, nhưng nhiều năm qua thiếu một thành phố hải cảng có phân lượng, thậm chí có thể nói thiếu thành thị cảng khẩu có phân lượng.

Chử Giang dù sao không thể so với Trường Giang, sau khi khơi thông, tuyến đường chính Chử Giang đoạn Từ Thành cũng chỉ có thể thông tàu hàng cấp 10 nghìn tấn, điều này làm cho ưu thế của liên vận Giang Hải Từ Thành chỉ giới hạn ở giữ liên lạc với thành phố duyên hải trong nước, mà những tàu nước ngoài có trọng tải lớn thì khó có thể trực tiếp đi vào trung du Chử Giang, dừng ở cảng Từ Thành.

Xây dựng hải càng mô hình lớn ở huyện thị ven biển, và đường quốc lộ, mạng lưới đường sắt ở đất liền và tiếp nhận vận tải đường thủy Chử Giang. Không chỉ là vấn đề phát triển vận mệnh của thành phố Đông Hoa, cũng đề cập đến vấn đề phát triển vận mệnhcủa tỉnh Hoài Hải.

Điền Gia Canh sau khi đến tỉnh Hoài Hải đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, trọng điểm thúc đẩy xây dựng công trình cao tốc Từ Đông ở bờ Bắc Chử Giang, thúc đẩy cải tạo điện khí hóa đường sắt Từ Đông, lại không phải là đặt nền móng cho kết cấu lớn này.

Công trình dây chuyền than Tấn đông xuất nam dính đến than Tấn, vận mệnh lớn phát triển nguồn năng lượng của điện lực thành phố ven biển Đông Nam yêu cầu, nhà họ Kỷ ẩn thân sau lưng tiến hành thúc đẩy với tầng trên quốc gia, còn chần chừ không thể lên ngựa, tỉnh Hoài Hải có thể tiến hành xây dựng kết cấu lớn, chỉ là dựa vào tích lũy và nỗ lực của bản thân, độ khó đương nhiên không thể tưởng tượng được.

Tỉnh Hoài Hải cần thúc đẩy dự án trọng hình phát triển vận mệnh lớn, kết cấu lớn này, dự án nhà máy máy thép Tân Phổ cũng chỉ cần bày dưới kết cấu lớn mới có thể thể hiện ra phân lượng.

Vì cảng Tân Phổ phối hợp xây dựng cho nhà máy thép Tân Phổ, kỳ 1 đã xây dựng bến tàu 500 nghìn tấn, sau khi xây dựng lượng hàng nhập xuất đã đạt tới 10 triệu tấn, cảng vận chuyển than của Tập đoàn Hoài Năng xây dựng phối hợp dự án nhà máy điện, kỳ một cũng đã xây dựng bến tàu 30 nghìn tấn, sau khi xây dựng lượng nhập xuất mỗi năm đạt 4 triệu tấn —— Mặc dù khoảng cách với hải cảng tổng hợp mô hình lớn thật sự còn có một khoảng cách nhất định, nhưng cũng có thể tạo cơ sở tương đối.

Thẩm Hoài không trực tiếp nhắc tới vấn đề phát triển kết cấu lớn của tỉnh Hoài Hải, nhưng Lý Cốc tin tưởng ông ta có thể nhìn thấy vận mệnh tương lai phát triển của tỉnh Hoài Hải ở đâu, hắn không đề cập tới là biết tiến thoái, không tranh công nhưng hắn đưa ra thành phố Đông Hoa “Tân Giang gần biển” cũng là muốn nói cho bọn họ biết, trong lòng bọn họ biết rõ phân lượng của dự án nhà máy thép Tân Phổ, yêu cầu của hắn không coi là quá đáng, cũng hy vọng tỉnh có thể đáp ứng hắn.

Buổi trưa dùng cơm ở Khách sạn Hoài Hải, Điền Gia Canh 4h chiều còn phải gặp mặt cán bộ của Bộ Giao thông, nói chuyện cho đến tận 3h30, Thẩm Hoài và Hùng Văn Bân, Trần Binh, Triệu Đông, Tống Hồng Quân mới cáo từ.

Vừa về đến khách sạn Đông Hoa nghỉ ngơi, còn chưa ngồi ấm chỗ, điện thoại của cô út gọi tới hỏi tình hình buổi trưa gặp mặt.

- - Điền Gia Canh đến tỉnh Hoài Hải, vẫn muốn làm một phen, mà muốn hình thành vận mệnh lớn phát triển tỉnh Hoài Hải, cũng không thể cự tuyệt gia nhập của lực lượng phe phái bên ngoài —— Đây là nhận thức chúng ta bây giờ nên có, cháu nghĩ Điền Gia Canh cũng không suy nghĩ như vậy.

Thẩm Hoài nói chuyện chi tiết của buổi trưa với cô út một hồi rồi nói,

- - Hơn nữa cháu và Hùng Văn Bân, Trần Binh và Hồng Quân đến khách sạn Hoài Hải gặp Điền Gia Canh, tin rằng Triệu Thu Hoa sẽ nhanh chóng biết được. Chúng ta cũng không ác ý chèn ép tỉnh cương cùng với không gian lợi ích của nhà họ Triệu ở Đông Hoa, chuyện tương lai, vấn đề ai có thể phát triển tốt hơn, tin rằng Triệu Thu Hoa sẽ không ác ý cản trở dự án Tân Phổ.

- - Ừ, có cơ sở này, rất nhiều chuyện thúc đẩy sẽ dễ dàng hơn,

Tống Văn Tuệ nói,

- - Đúng rồi, mọi người hôm nay đã đến Yến Kinh, hơn nữa cháu lại tôn sùng Hùng Văn Bân, Trần Binh hai người này, Bác hai cháu muốn mượn cơ hội buổi tối nay gặp mặt mọi người làm quen một chút. Buổi tối mọi người có bố trí gì không?

- - Được

Thẩm Hoài nói,

- - Buổi tối mọi người không có việc gì.

Cúp điện thoại, Thẩm Hoài nói với Tống Hồng Quân:

- - Bác hai buổi tối bố trí cùng ăn cơm, chuyện khác đều thoái thác đi.

Tống Hồng Quân cười cười, anh ta biết trong lòng Thẩm Hoài chưa chắc đã thoải mái, nhưng dự án Tân Phổ quy mô lớn như vậy, cần phê duyệt của các ban ngành liên quan như Văn phòng chính phủ Ủy ban kế hoạch quốc gia, muốn thuận lợi thúc đẩy thực hiện, ngoài thái độ trong tỉnh ra, ủng hộ của toàn nhà họ Tống rất quan trọng.

Chú hai Tống Kiều Sinh cũng mượn cơ hội này, cho thấy thái độ ủng hộ dự án Tân Phổ, thể hiện sự lựa chọn mới giữa Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình, mà cô út ở giữa truyền lời, thật ra cũng sợ bực tức của Thẩm Hoài lại trút ở đó, làm cho mọi người không lui xuống được.

Tống Hồng Kỳ sớm từ cơ quan đi về, cùng với Bí Hàn Kiếm đến khách sạn Phong Trạch Viên bố trí tiệc rượu, trong lòng vô cùng phức tạp.

Tống Hồng Nghĩa không muốn nhìn thấy sắc mặt đắc ý của tiểu nhân Thẩm Hoài; Tạ Hải Thành đang ở Yến Kinh, Tống Kiều Sinh tự mình ra mặt giúp đỡ hòa giải, y không thể trốn tránh không gặp mặt.

Đến thời gian, ông ta ngồi lên xe nhanh chóng đến khách sạn Phong Trạch Viên; Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân cùng Hùng Văn Bân, Trần Binh cũng đến trước ông ta một bước, đang ngồi ở sảnh nói chuyện.

- - Cha tôi ở trong bộ cùng với Phó chủ tịch tỉnh Từ của tỉnh Ký có hẹn gặp mặt, có thể còn phải nửa tiếng nữa mới có thể xong việc.

Tống Hồng Kỳ đi ra ngoài, tiếp Tạ Hải Thành đi vào, giải thích chuyện cha anh ta đến muộn hơn một chút.

Tạ Hải Thành đi vào sảnh, nhìn thấy đám người Hùng Văn Bân, Trần Binh đứng đó nói chuyện với Tống Văn Tuệ, nhìn thấy anh ta đi tới cũng đi qua hàn huyên, trong lòng anh ta vô cùng cảm khái, cũng chỉ có thể tươi cười, dường như là bạn cũ ở nơi đất khách gặp nhau thân thiết.

Đàm Khải Bình đã quyết định rời khỏi Đông Hoa, vận mệnh quyền lực của Đông Hoa đã sắp tiến hành phân chia mới, nhưng hệ Mai Cương ít nhất có thể có một trong ba phần thiên hạ, hơn nữa là một hệ căn cơ vững chắc nhất.

Hải Phong rơi vào quá sâu ở Đông Hoa, rút ra là không thể, hơn nữa sạp trải rải rác, ích lợi dễ dàng bị xâm hại, lúc này không thỏa hiệp, không cúi đầu ở mức độ nhất định, thì không cần trông cậy vào hệ Mai Cương có thể giữ gìn lợi ích của Hải Phong ở Đông Hoa.

Nhìn nụ cười miễn cưỡng trên mặt Tạ Hải Thành, Thẩm Hoài nén giọng cười nói với Tống Hồng Quân:

- - Anh nói trong lòng anh ta còn đắng hơn Hoàng Liên không? Mấy người chúng ta, gã trước kia đến nhìn một chút còn cảm thấy phiền.

Tống Hồng Quân biết Thẩm Hoài đồng ý tham gia bữa tiệc tối và ngồi cùng bàn rượu với Tạ Hải Thành chủ yếu là xuất phát từ suy nghĩ đến đại cục, nhưng trong lòng e là vĩnh viễn khó có thiện cảm với Tạ Hải Thành, có thể nén giọng không chế giễu trước mặt gã, cũng đã là tốt tính rồi.

Tống Kiều Sinh thực không làm cho mọi người đợi lâu, rất nhanh liền trực tiếp ngồi xe từ bộ đến, cùng mới Tống Kiều Sinh còn có cha của Thành Di Thành Văn Quang.

Trước đó không biết Thành Văn Quang cũng sẽ tham dự, nhìn thấy Thành Văn Quang và bác Hai Tống Kiều Sinh cùng đi vào, Thẩm Hoài cũng thấy bất ngờ; Tống Hồng Quân ghé vào tai hắn cười nói:

- - Xem ra chuyện của cậu và Thành Di, cậu không muốn theo cũng phải theo rồi.

Thẩm Hoài cười gượng một tiếng, hắn không biết bác Hai hắn rốt cuộc đã trải qua lịch trình mưu kế như thế nào, nhưng có thể rõ ràng cảm nhận được bác hai của hắn đều đang tiến hành điều chỉnh ở rất nhiều thái độ —— có lẽ đây mới chính là con đường sinh tồn của hắn chăng?

- - Động tác của mấy người rất lớn…

Thành Văn Quang nhìn thấy Thẩm Hoài đi tới cười nói,

- - Tôi biết mấy người muốn ở Hoài Hải trực tiếp xây dựng một nhà máy thép lớn thứ 6 trong nước, cũng rất kinh ngạc, cũng hoàn toàn không nghĩ đến, các cậu làm công tác được cẩn thận như vậy rồi.

- - Đông Hoa ngoài cảng khẩu ra, tài nguyên quặng than đá rất thiếu thốn, chủ yếu dựa vào bên ngoài nhập vào, theo suy nghĩ phát triển sản nghiệp truyền thống mà nói, không phù hợp phát triển sắt thép.

- Thẩm Hoài nói,

- - Nhưng nổi lên của sản nghiệp sắt thép Hàn Nhật, nhanh chóng vượt qua Âu Mỹ, dựa vào tài nguyên của khoáng sản than thép cũng rất thấp, nhiều hơn là lợi dụng giá thành vận chuyển của cảng khẩu thấp, nguyên vật liệu nhập vào quy mô lớn từ nước ngoài, lại quy mô lớn xuất thành phẩm ra bên ngoài, để hình thành ưu thế quy mô càng rõ rệt so với doanh nghiệp thép truyền thống, mà thành phố hải cảng dễ sống, tương đối mở cửa, kinh tế phát triển, càng có lợi cho tụ tập nhân tài, hình thành quần thể sản nghiệp quy mô lớn hơn —— đây là lấy Hạng Phố nước Hàn, thép Tân Nhật của Nhật, chế tạo thép Phú Sĩ làm đại biểu hình thức phát triển sản nghiệp thép Hàn Nhật. Chủ nhiệm Hùng Văn Bân từ những năm tám mươi, đã có xâm nhập nghiên cứu hình thức phát triển sản nghiệp sắt thép Hàn Nhật, cung cấp nhà máy thép thành phố Đông Hoa nên suy nghĩ theo hải vận ven biển. Mai Cương đi đường này, vừa thu hút được ưu thế trong cách thức phát triển sản nghiệp thép Hàn Nhật, cũng muốn thâm nhập trong bố cục nguồn năng lượng lớn trong nước, chỉ có thể tính là làm một số thành tích đạp trên vai người đi trước…

Thẩm Hoài giới thiệu Hùng Văn Bân, Trần Binh cho Thành Văn Quang và bác Hai của hắn làm quen.

- - Để xây dựng cảng Tân Phổ trở thành hải cảng quan trọng thực sự, chỉ dựa vào dự án nhà máy thép Tân Phổ thì không đủ, chỉ dựa vào nguồn lực của địa phương cũng không đủ, công ty đầu tư Yến Kinh tương lai sẽ là một sân đầu tư quan trọng tại Yến Kinh. Kế hoạch bước đầu của chúng con là muốn địa phương mang toàn bộ cổ phần của thép Tân Phổ nắm giữ chia cho công ty cổ phần Yến Kinh, do công ty đầu tư Yến Kinh coi đây là cơ sở, xây dựng cơ sở cho cảng Tân phổ, kéo đến càng nhiều tiền vốn xây dựng, sau đó công ty đầu tư Yến Kinh hoạt động ở Yến Kinh, còn cần chú Thành và bác Hai chiếu cố nhiều hơn.

Thành Văn Quang nghe xong Thẩm Hoài giới thiệu, cũng đại khái hiểu được bố trí của bọn Thẩm Hoài.

Trần Binh tạm thời không rời khỏi Yến Kinh, nhưng sẽ tiến thêm một bước làm lớn, làm chắc chắn đầu tư Yến Kinh Đông Hoa, còn phải thêm một bước đấu đá với tỉnh thành, Hùng Văn Bân mới là ứng cử viên quan trọng được Thẩm Hoài tiến cử vào bộ máy Đảng ủy của thành phố, đại biểu lợi ích của hệ Mai Cương trong Thành ủy.

Nhà họ Tống muốn thực sự tiến vào hệ Mai Cương, đối với Hùng, Trần hai người đương nhiên phải coi trọng tương xứng.

Thành Văn Quang và Hùng Văn Bân, Trần Binh bắt tay cười nói:

- - Bây giờ là thời đại lớn nhân tài xuất hiện, tầm nhìn phía trước chúng ta còn có chút hạn hẹp, tìm kiếm nhân tài có năng lực ở địa phương còn không đủ, nhưng suy nghĩ kỹ, phát triển lớn toàn quốc vẫn là dựa vào địa phương chống đỡ

Chương 481-2: Nghi Thành đêm khó ngủ

Vào ngày Thẩm Hoài đuổi tới Yến Kinh gặp mặt Điền Gia Canh, cùng lúc đó Hồ Thư Vệ ở Đông Hoa liền đem hạng mục Tân Phổ tiến hành nói chuyện với tập đoàn đã tham dự vào cổ phần của nhà máy điện Mai Khê là tập đoàn Trường Thanh, Fuji, tỉnh cương.

Hạng mục Tân Phủ coi như chính thức mở khăn che mặt ra, Phó bí thư Tỉnh Ủy, Chủ tịch tỉnh Triệu Thu Hoa ở Nghi Thành điều tra nghiên cứu cũng nhanh chóng biết việc này, đồng thời thông qua bên văn phòng tỉnh biết được người đi cùng Thẩm Hoài đến gặp Điền Gia Canh có những ai.

- Hùng Văn Bân!

Nghe Trần Bảo Tề báo cáo những ứng cử viên đi cùng Thẩm Hoài đến khách sạn Hoài Hải gặp Điền Gia Canh, Triệu Thu Hoa tay sờ trán, mắt nhắm lại, rất lâu cũng không nói câu nào.

Trần Bảo Tề đứng ở một bên, cũng không nói chuyện, tránh quấy nhiễu mạch suy nghĩ của Triệu Thu Hoa.

Vị trí Phó chủ tịch thường trực thành phố còn trống do Lương Tiểu Lâm để lại ở thành phố Đông Hoa, ở tỉnh vẫn chưa xác định, lần này lại điều Đàm Khải Bình đi khỏi Đông Hoa để nhường đường cho hạng mục Tân Phổ. Hành động rửa bài lần này của thành phố Đông Hoa thật không phải lớn bình thường.

Mấu chốt vẫn là vấn đề bài này rửa thế nào.

Chuyện thay đổi quyền lực trực tiếp nhất đương nhiên vẫn là điều chỉnh bộ máy Ủy viên thường vụ thành phố, đây cũng là hành động trực tiếp nhất mà tỉnh có thể đưa ra.

Mặc dù Thẩm Hoài bức Đàm Khải Bình đi nhưng Mai Cương, tập đoàn Hoài Năng mượn hạng mục Tân Phổ càng cắm rễ sâu hơn ở Đông Hoa, đương nhiên sẽ không từ bỏ quyền phát ngôn ở trong bộ máy Thành ủy --- vấn đề mấu chốt là ở chỗ Thẩm Hoài hay chính là Tống hệ ở sau lưng sẽ có bao nhiêu lòng tham

Trần Bảo Tề cho rằng kết quả xấu nhất chính là sau khi Đàm Khải Bình bị điều đi, Thẩm Hoài hoặc Tống hệ yêu cầu đổi quan viên khác của Tống hệ đến nhận chức Bí thư Thành ủy Đông Hoa, tiện đà khiến thế lực của Mai Cương trải rộng ra mọi mặt ở Đông Hoa, đem thành phố Đông Hoa trở thành doanh trại bằng sắt của Tống hệ, đẩy hết lợi ích của các phái hệ khác ra khỏi Đông Hoa.

Thẩm Hoài đưa Hùng Văn Bân, Trần Binh đi gặp Điền Gia Canh, xem ra bụng hắn cũng không tham như trong tưởng tượng, vẫn biết tiến lùi.

Hùng Văn Bân và Trần Binh đều từng nhận chức ở xí nghiệp lớn hoặc ở địa phương, lý lịch không vấn đề gì. Nhưng lúc này vẫn đang là cấp Cục trưởng, phá lệ đề bạt là vào Ủy ban thường vụ.

Số ủy viên thường vụ cấp thành phố cấp 3 thông thường có 7 đến 9 người, cho dù sau khi Đàm Khải Bình bị điều đi, Hùng Văn Bân và Trần Binh điều vào bộ máy ủy viên thường vụ thì cũng sẽ không phá hoại sự cân bằng của bộ máy ủy viên thường vụ thành phố Đông Hoa --- quan trọng là một số chức vụ quan trọng của Thẩm Hoài lộ ra lòng tham, điều này khiến tỉnh có sự thao túng và không gian cân nhắc rất lớn, cũng có thể khiến tỉnh tránh vì bị Mai Khê dắt mũi đi mà gặp phải những chê trách vô vị.

Chỉ cần Thẩm Hoài và Tống hệ không tham lam, tùy bọn họ hy vọng ai đại biểu cho Mai Cương và Tống hệ tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ, chỉ cần lý lịch tương đối thì không khó để đồng ý về mọi phương diện.

Nhưng Trần Bảo Tề cũng không ngờ Thẩm Hoài cuối cùng lại để Hùng Văn Bân ngồi lên cái chức đó, nhưng nghĩ kĩ một chút lại thấy hình như nên như vậy.

Hùng Văn Bân sớm đã rất nổi tiếng trong việc quản lý nhà máy thép thành phố, sau đó chìm chìm nổi nổi trên chốn quan trường Đông Hoa nhiều năm, thuộc loại quan vừa có trình độ lý luận vừa có thủ đoạn thực tiễn --- Mọi người đều nói Mai Cương đứng lên trên thi hài của nhà máy thép thành phố Đông Hoa, câu này không phải không có lý nhưng đồng thời cũng có nghĩa là giai cấp quản lý Mai Cương có quá nhiều người có quan hệ hoặc sâu sắc hoặc sơ sơ với Hùng Văn Bân hoặc Trần Binh, hi vọng của mọi người khi cùng với Hùng Văn Bân chìm nổi ở chốn quan trường Đông Hoa nhiều năm thực ra không thấp.

Mà mấy năm nay ân oán của Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình ở Đông Hoa, Hùng Văn Bân cũng dây dưa vào đó. Hùng Văn Bân lần lên xuống cuối cùng được hoàn thành bởi tay Đàm Khải Bình.

Thẩm Hoài đưa Hùng Văn Bân lên, ngoài việc giữ được Ngô Hải Phong, phe của Dương Ngọc Quyền ra, càng có thể lợi dụng Hùng Văn Bân tụ tập nhiều thế lực ở địa phương hơn.

Nhìn bên ngoài thì Thẩm Hoài và Tống hệ ở phía sau bỏ không tranh hai chức vụ quan trọng là Bí thư Thành ủy, Chủ tịch Thành phố, nhưng trên thực tế những gì đạt được không vì vậy mà giảm đi bao nhiêu, ngược lại có thể đẩy nhanh tốc độ thi công cho hạng mục Tân Phổ, giảm lực cản trở --- đây là lựa chọn vô cùng thiết thực.

- Nếu có khả năng thì anh có đồng ý đến Đông Hoa không?

Triệu Thu Hoa đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Trần Bảo Tề hỏi.

Bị Triệu Thu Hoa đột ngột hỏi như vậy, Trần Bảo Tề dường như rùng mình một cái, thân thể run lên một chút.

Giống như bị Triệu Thu Hoa nhìn thấu vậy, Trần Bảo Tề không khỏi có chút mất tự nhiên nói:

- Chủ tịch tỉnh Triệu bảo tôi đi đâu thì tôi đi đấy.

- Anh đi đến Đông Hoa, đối với anh mà nói vừa có lợi vừa có hại, vì vậy anh tự mình cân nhắc.

Triệu Thu Hoa nửa nọ nửa kia nói một câu như vậy, dường như muốn vạch ra đám người bình thường và Trần Bảo Tề, người đi theo mình đã nhiều năm nhưng không có ý thay y quyết định.

Thói quen trước khi ngủ của Triệu Thu Hoa là xem chút tài liệu. Trần Bảo Tề đem một số tài liệu của Nghi Thành phải mang theo người đến đặt trên bàn trong phòng ngủ của ông ta, sau đó liền quay về phòng của mình, nhưng đêm này đối với y mà nói thật đau khổ.

Trần Bảo Tề phát hiện tình giác ngộ của mình vẫn chưa đủ mẫn cảm, sau khi Triệu Thu Hoa vạch trần lại thấy chi tiết hơn

Thẩm Hoài chỉ cần hệ Mai Cương có thể nắm giữ quyền phát ngôn nhất định trong bộ máy ủy viên thường vụ để đảm bảo hạng mục nhà máy thép Tân Phổ có thể thúc đẩy thuận lợi, tạm thời không tham mấy cái ghế quan trọng kia để dẫn đến mâu thuẫn không cần thiết, đây là lựa chọn thiết thực của Thẩm Hoài và Tống hệ ở phía sau.

Nhưng ngoài mặt Thẩm Hoài để lại đủ không gian làm việc cho tỉnh nhưng nếu như Thẩm Hoài không có giao dịch riêng với Điền Gia Canh thì không gian làm việc này sẽ thuộc về bọn họ

Suy xét đến quan hệ thảm hại của Tống hệ và Kế Kinh hệ, Tống Kiều Sinh và Điền Gia Canh, nếu Thẩm Hoài thật sự có giao dịch riêng gì với Điền Gia Canh thì không cần phải ném hạng mục Tân Phổ ra như là ném bom, mà xét đến tỉnh cương đã thẩm thấu Đông Hoa đạt đến trình độ như thế này, lúc này Thẩm Hoài và Điền Gia Canh cần cân băng, cũng chính là lợi ích của Triệu hệ, vậy do bọn họ quyết định người sẽ thay Đàm Khải Bình đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy thành phố Đông Hoa, cũng liền thuận lý thành chương --- ít nhất bọn họ có thể nắm trong tay nhiều bài hơn đối với việc quyết định người nào là Bí thư Thành ủy .

Chỉ là vấn đề của Triệu Thu Hoa khiến Trần Bảo Tề ngày đêm bị dày vò hết lần này đến lần khác, khó mà chọn lựa được.

Mặc dù Đông Hoa nằm ở 12 thành phố cấp 3 của tỉnh Hoài Hải, trừ tỉnh lị Từ Thành ra, đang nhanh chóng vươn lên trở thành thành phố cấp 3 hùng mạnh, nhưng chức vụ Trưởng ban thư ký này chỉ từ cấp bậc hành chính và địa vị trong Đảng để nói chứ không hề thua kém nhân vật số một của thành phố cấp 3 hùng mạnh là bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn một tuyến.

Còn về chuyện đuôi phượng đầu gà thì người nhân nghĩa gặp nhân, người trí thức gặp trí thức.

Trần Bảo Tề ngồi ở chức Trưởng ban thư ký chính phủ này nếu hơi có chút dã tâm, thì mắt sẽ nhìn chằm chằm vào chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy --- nhưng đến năm sau, năm sau nữa, khả năng Triệu Thu Hoa lên thay Điền Gia Canh đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy rất nhỏ, đến lúc đó cho dù Triệu Thu Hoa tiếp tục ở lại Đông Hoa nhận chức Chủ tịch tỉnh thì Triệu Bảo Tề y có thể tiếp tục tiến lên trước một bước, nhiều nhất cũng chỉ là chức Phó chủ tịch tỉnh quản lý công tác của văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh.

Trước khi đi cùng Triệu Thu Hoa đến Đông Hoa nhận chức Phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh, Triệu Bảo Tề chỉ làm chức Phó bí thư Huyện ủy ở địa phương một nhiệm kì, sau đó thì luôn ở cơ quan. Nếu như trong dăm ba năm y không có khả năng được cho ra ngoài thì có lẽ cả đời này cao nhất cũng chỉ là một Phó chủ tỉnh bình thường.

Dường như lúc này đến Đông Hoa đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, đối với Trần Bảo Tề mà nói là một lựa chọn tốt nhất.

Chỉ là Trần Bảo Tề nhất thời cũng nghĩ không ra dụng ý thật sự của Triệu Thu Hoa là vì bảo vệ cho tỉnh cương hay là Triệu Thu Hoa ý thức được mình đến năm sau, năm sau nữa có khả năng sẽ bị điều đi khỏi Hoài Hải nên bố trí trước, đem tài sản chính trị của y ở Hoài Hải cho mình nắm giữ?

Tỉnh cương là một lá cờ mà Triệu Thu Hoa dựng lên sau khi đến tỉnh Hoài Hải.

Năm 95, tổng sản lượng công nghiệp của tỉnh Hoài Hải mới vừa vượt qua con số 20 triệu, Tỉnh cương vươn tới mục tiêu tổng giá trị sản lượng là hàng chục tỷ, địa vị trong toàn tỉnh đương nhiên không thể khinh thường.

Chỉ là ai mà nghĩ đến Mai cương sẽ quái dị như vậy? Sau khi một nhà máy cải cách kỹ thuật, mở rộng ra liền xây dựng nhà máy số 2, sau khi nhà máy số 2 đó vào hoạt động thì hạng mục Tân Phổ cũng ra lò ngay sau đó, không nghỉ một hơi nào.

Không cần nói tỉnh cương đã tham dự rất sâu vào sự phát triển của Mai Cương, nếu muốn chống lại áp lực do Mai Cương khuếch trương với tốc độ cao gây ra thì hạng mục lò điện thép của Mai Khê cũng phải cắn răng mà thực hiện --- Điều này đồng thời cũng đảm bảo nguồn tài chính trong tỉnh không đến nỗi bị Mai Khê chiếm hết.

So với năng lực của thế lực dung hợp với địa phương của Thẩm Hoài, tỉnh cương có không ít những hành động như tổ chức lại thị cương Đông Hoa nhưng trong nền móng của Đông Hoa thì còn lâu mới chắc chắn bằng Mai Cương --- gian hàng của tỉnh cương ở Đông Hoa bày ra lớn như vậy, trong mắt Mai Cương nói không chừng chỉ là một miếng thịt béo bở --- Triệu Thu Hoa cũng vì vậy mà bảo y đi tranh chức vụ Bí thư Thành ủy Đông Hoa này, bảo vệ cho sự phát triển của Đông Hoa cũng là suy nghĩ bình thường.

Nhưng nếu mục đích của Triệu Thu Hoa chỉ là như vậy thì Trần Bảo Tề sẽ phải đến Đông Hoa đối đầu với Mai Cương hệ đang vươn lên mạnh mẽ, phía sau lại có Tống hệ chống đỡ, có ý nghĩa với tỉnh cương nhưng không có ý nghĩa lớn đối với cá nhân Trần Bảo Tề.

Y có khả năng sẽ giống như Đàm Khải Bình, bị kẹt ở chức Bí thư Thành ủy, không thể lên cũng không thể xuống một cách xấu hổ, một khi bị lợi dụng xong, mất đi giá trị thì cũng rất có khả năng sẽ bị vứt đi --- kết quả này còn không bằng ở lại tỉnh.

Nhưng nếu Triệu Thu Hoa xuất phát từ tâm tư muốn bồi dưỡng, muốn để mình trải qua rèn luyện nhiều hơn nữa ở địa phương thì sao?

Gian hàng của tỉnh cương ở Đông Hoa bày ra không ít, đống vai trò rất quan trọng trong kinh tế của Đông Hoa. Sau khi y đến Đông Hoa, có căn cơ là tỉnh cương này, lại thêm đám người Ngu Thành Chấn phối hợp làm việc cùng, ở tỉnh lại có Triệu Thu Hoa chống đỡ, vẫn có thể nắm giữ chủ động.

Quan trọng hơn nữa là y đi bước này, tích lũy đủ kinh nghiệm ở địa phương thì mới có thể mở ra không gian phát triển.

Chỉ là tâm tư của Triệu Thu Hoa rốt cục là cái nào thì Trần Bảo Tề thấy y nhìn không ra, ban đêm lăn qua lăn lại trên giường cũng không thể ngủ một cách yên lành.

Chân trời lộ ra màu trắng bạc, cửa sổ thủy tinh màu xanh, Trần Bảo Tề mới như bị đả thông huyết mạch mà cởi mở thoải mái, nghĩ thông mấu chốt của vấn đề.

Ý đồ của Triệu Thu Hoa hiển nhiên là hai cái đều có, nhưng nếu gã không có năng lực bảo vệ lợi ích của tỉnh cương ở Đông Hoa, không có năng lực trở thành nhân vật đại biểu nắm giữ địa phương của Triệu hệ, Triệu Thu Hoa lại dựa vào cái gì mà mở ra không gian phát triển cho y. Nhưng nếu gã có năng lực nắm giữ thế cục của Đông Hoa, có thể duy trì, bảo hộ, tăng cường lợi ích của tỉnh cương và Triệu hệ ở Đông Hoa, hà tất phải lo lắng Triệu Thu Hoa lợi dụng xong liền quay lại.

Mấu chốt là lòng tin của gã có đủ không.

Trần Bảo Tề sáng sớm ngủ một giấc, đồng hồ kêu lên liền nhảy khỏi giường đánh răng rửa mặt, mang cái đầu mờ mịt và đôi mắt chua xót đi gặp Triệu Thu Hoa.

Triệu Thu Hoa sớm đã rời giường, ngồi ở bên ngoài sân phơi nhìn lên, khí định thần nhàn, sắc mặt hồng nhuận, dường như chuyện ở Đông Hoa hai ngày hôm nay không có chút ảnh hưởng nào đối với y.

Trần Bảo Tề tự nhận thấy mình còn cần tu luyện, khi nào có thể có tính cách gặp biến không sợ hãi như Chủ tịch tỉnh mới được coi là tu luyện thành công à?

Thấy bộ dạng ngủ không ngon của Trần Bảo Tề, Triệu Thu Ha híp híp mắt, nói:

- Sao vậy, hôm qua ngủ không được ngon giấc?

- Chủ tịch tỉnh Triệu, ngài muốn giao gánh nặng lớn như vậy, tôi có chút băn khoăn nhưng chủ yếu là lo lắng Chủ tịch tỉnh Triệu sẽ thất vọng, phụ sự tin tưởng của ông.

- Tôi năm nay đã sáu mươi mốt rồi, lại thêm bên kế kinh hệ bên kia gây sức ép đến vô cùng, tôi là tôi thấy thà làm gì đó còn hơn yên tĩnh, cho dù về Trung ương, có thể nhàn nhã dễ dàng qua ngày là mãn nguyện rồi.

Triệu Thu Hoa nói:

- Anh còn chưa đến 50 tuổi, vẫn còn chút ý chí sắc bén. Mặc dù mấy năm nay đều ở bên cạnh tôi, tôi biết anh vẫn có một số suy nghĩ, có suy nghĩ là chuyện tốt...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK