Quần áo vẫn là bám bẩn, dán ở trên người lạnh vô cùng, Thẩm Hoài cầm chăn khoác lên người, mới run rẩy bước xuống lầu. Ngồi vào trong xe, nhìn thấy Phùng Ngọc Chi bên kia đồng thời khởi động xe, Thẩm Hoài vẫy tay từ biệt cô qua cửa kính xe, quay đầu lại thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tạ Chỉ, thật sự là lạnh lùng diễm lệ, cười hỏi: - Nghĩ thế nào muốn đích thân đưa tôi về thế, là lo lắng nhân phẩm của tôi à? Tạ Chỉ nghiêng qua lườm Thẩm Hoài một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.