Trở lại khách sạn, sự khó chịu trong lòng của Dư Vi vẫn chưa tiêu, đi đường cũng mang theo mùi thuốc súng, chưa từng nghĩ đến trên tấm thảm trải theo lối đi nhỏ lại xuất hiện một khối đá, chắn ngón chân cô, thiếu chút nữa khiến cô té nhào xuống đất. Dư Vi miễn cưỡng dựa vào tường để không ngã sấp xuống, nhìn gót giày bị bẻ gãy, cởi giày ra, đập mạnh xuống đất, hung tợn nhìn chằm chằm trợ lý đi phía sau lưng, áp chế căm tức trong lòng, nói: - Khách sạn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.