Lúc Diêu Chấn Lâm nhìn thấy Thẩm Hoài cảm thấy thực sự rất quen, chỉ có điều đến đây gấp gáp, đi đường cũng phập phồng không yên, trong lúc nhất thời đầu óc hơi có phần trì trệ, tên người trước mặt dường như có nhớ đến, nhưng lại không cách nào nói ra đúng. Nhưng phản ứng của Diêu Chấn Lâm cũng không chậm, bước tới đứng trước Nghiêm Tân Hoa bắt tay Thẩm Hoài, cười nói: - Tôi còn nghĩ là ai, hóa ra là cậu đại giá quang lâm ghé sang cửa hàng của tôi. Đới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.