Thức dậy, Thành Di nghe tiếng thở đều đều bên tai, cô không quay người lại, gối lên cánh tay chăm chú nhìn ánh nắng trong trẻo xuyên qua khe cửa chiếu vào bức màn. Lúc này, cánh tay Thẩm Hoài đặt ngang bên ngoài chăn áp lên bờ vai cô buông xuống lên mặt cô. Trước khi ngủ đã tắt máy điều hòa nhiệt độ, không khí trong phòng hơi lạnh, tay Thẩm Hoài áp lên mặt, bàn tay lạnh băng, nhưng lòng bàn tay rất ấm. Thành Di cho rằng đó là hành động vô thức của Thẩm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.