Tôn Khải Nghĩa tắt đèn đứng trước cửa sổ, nhìn Thẩm Hoài đang ngồi xe rời khỏi trước lầu, cầm đồng hồ trên bệ cửa sổ lên, mới phát hiện không ngờ đã hơn bốn giờ rạng sáng. Nghĩ đến không bao lâu nữa trời sẽ sáng, Tôn Khải Nghĩa cũng không biết là đợi cho ngủ xong rồi hẵng nói sau, hay là bây giờ đến phòng anh cả của ông ta. Tôn Khải Thiện đến Hongkong vài ngày, còn chưa quen múi thời gian chênh lệch, đều là ngày đêm làm việc liên tục, hôm nay nói chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.