Thành Di nằm áp mặt xuống mép giường mà ngủ, mái tóc dài đen óng che khuôn mặt xinh đẹp của cô, xõa xuống như thác nước lấp lánh ánh đèn đêm, lộ ra khóe môi đỏ mọng mê người. Thẩm Hoài giơ tay ra, vén mái tóc dài mượt đen nhánh qua một bên, nhìn khuôn mặt đang yên bình trong giấc ngủ của cô, nhìn hàng mi dài khẽ rung rinh, nhìn cái mũi thẳng thanh tú, hai cánh mũi hơi khép lại, đôi gò má trắng nõn không tì vết, sáng bóng như sứ trắng trong nắng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.