- Ngươi từ nơi khác đến?
Dương Thiên gật đầu:
- Ta từ một nơi rất xa vừa mới đến đây, trông thấy chuyện này có chút kỳ lạ nên mới hỏi thăm.
Người kia không hề tỏ vẻ nghi ngờ:
- Gần đây xảy ra một sự kiện lớn. Long Tích Nguyệt, con gái của tộc trưởng Long Chiến Thiên đang cử hành nghi lễ lựa chọn bạn đời.
- Nghi lễ?
Ngươi kia cười nói:
- Đúng vậy. Tộc trưởng của chúng ta coi thực lực chính là yếu tố quyết định tất cả. Kể cả trong việc lựa chọn chồng cho con gái mình, hắn cũng muốn chọn người mạnh nhất. Việc này mang tiếng là nghi lễ, thật ra là để một đám tộc nhân đánh nhau, tranh giành xem ai mới là người xứng đáng nhất mà thôi.
- Ta nghe nói Long Tích Nguyệt cũng không bằng lòng với chuyện này, nhưng một khi tộc trưởng đã quyết thì không ai có thể thay đổi được. Nàng cũng chỉ còn cách cam chịu mà thôi.
Dương Thiên tỏ vẻ đã hiểu:
- Vậy cuộc thi này có điều kiện giới hạn nào hay không? Tu vị tất nhiên quan trọng, nhưng còn tuổi tác thì sao. Cho dù là tuyệt thế thiên tài, mới chỉ tu luyện vài năm cũng không thể so sánh được với những kẻ đã tu luyện hàng ngàn hàng vạn năm.
Ngươi kia lắc đầu:
- Chuyện này ta cũng không rõ, ngươi muốn biết thì cứ đến đó tự mình tìm hiểu đi.
Thấy người này có vẻ hơi khó chịu, Dương Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa. Long Tộc thông thường phân chia thành rất nhiều chủng tộc, trong những chủng tộc đó có một nhóm khi sinh ra đã thiếu thốn Long Khí, dẫn đến cơ thể yếu ớt mà không thể tu luyện. Những Long Tộc đó một phần sẽ chết đi, phần còn lại sẽ sinh sống như một loại yêu thú thông thường.
Long Tộc qua nhiều năm phát triển đã tìm ra một loại thảo dược có thể khiến những phẩn tử yếu ớt này hóa hình, đồng thời giữ được mạng sống, giống như Nhân Loại bình thường. Số lượng những kẻ như vậy ở Long Tộc rất đông, thế nhưng địa vị lại thấp kém, chủ yếu là để phục vụ những kẻ ở cao tầng tu luyện mà thôi.
Người kia cũng thuộc vào nhóm này, Dương Thiên có thể cảm nhận được trên người hắn một sợi Long Khí yếu ớt để bảo trì mạng sống, tu luyện là chuyện không thể. Có lẽ Dương Thiên hỏi đến vấn đề tu vị và thiên tài khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.
Dọc đường đi, Dương Thiên lựa chọn một vài thành viên Long Tộc có tu vị từ Nguyên Anh kỳ trở lên, cũng đã hỏi thăm được kha khá thông tin. Theo như bọn hắn nói, Long Chiến Thiên một lòng tôn thờ sức mạnh. Cho dù tuyệt thế thiên tài trong mắt hắn cũng chẳng xem ra gì. Trong suốt vô số năm tháng, Long Chiến Thiên nhìn thấy rất nhiều thiên tài mệnh yểu, còn chưa kịp thể hiện tài năng đã mất mạng. Chính vì điểm này, Long Chiến Thiên tin tưởng, thiên tài chẳng qua chỉ là mầm mống phát triển, hư vô mờ mịt, còn những thành viên cấp cao khác mới chính là thực tại. Mà thực tại không phải là thứ đáng tin nhất hay sao?
Suy nghĩ này chính là lý do khiến Long Chiến Thiên không thèm bỏ thời gian đi tìm người được chọn như Long Ngạo Thiên. Hắn tin rằng chỉ cần nắm giữ lực lượng đủ mạnh, cho dù là vận mệnh cũng có thể thay đổi được, một lời tiên đoán vô căn cứ thì tính là gì.
Nghi lễ này cũng vậy, Long Chiến Thiên không đưa ra bất kỳ quy tắc hay giới hạn tu vị gì. Chỉ cần là người chiến thắng sau cùng liền trở thành con rể của hắn. Tất nhiên, không phải mọi tu sĩ của Long Tộc đều tham dự sự kiện này. Thứ nhất, tuy rằng Long Chiến Thiên không giới hạn thành phần tham dự, tộc nhân của những nhánh khác cũng có quyền tham gia. Thế nhưng ai cũng biết tình hình giữa Thiên Long Tộc và Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc đang trong giai đoạn căng thẳng. Một tên Thiên Long Tộc xuất hiện ở đây rất có thể bị xem là nội gián. Vì vậy không có người nào thuộc Thiên Long Tộc dám dũng cảm đến đăng ký.
Thứ hai, cho dù nói tu vị không hạn chế, nhưng những tu sĩ cấp thấp cũng không ngu ngốc đến nổi tham dự để rồi mất mạng vô ích. Tu sĩ Độ Kiếp kỳ có lòng tự trọng của riêng mình, cộng thêm dòng máu Long Tộc kiêu ngạo, bọn hắn cũng không có hứng thú với trò chơi này. Cho nên phần lớn những kẻ đến tham dự đều có tu vị từ Hợp Thể cho đến Đại Thừa kỳ, bọn hắn nhắm đến không những là sắc đẹp của Long Tích Nguyệt mà còn là gia sản khổng lồ của Long Chiến Thiên. Trở thành con rể của Long Chiến Thiên, cơ hội bước vào Độ Kiếp kỳ sẽ cao hơn rất nhiều.
Công pháp của Dương Thiên là do Long Ngạo Thiên sáng tạo. Khí tức mà nó mô phỏng chính là của Thiên Long Tộc. Theo lẽ thường, nếu hắn tham gia cuộc thi này sẽ rất mạo hiểm. Tuy nhiên, với tư cách là Chân Tiên, Dương Thiên có thể dễ dàng mô phỏng lại khí tức của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc. Tuy có điểm khác nhau nhưng bản chất đều là Long Khí, cho nên đối với hắn mà nói thì chẳng có gì đặc biệt.
Hơn nữa, nghe những tên kia ca tụng về nhan sắc của Long Tích Nguyệt, Dương Thiên cũng muốn nhân cơ hội này làm chút chuyện “có ý nghĩa”. Nhân sinh tiêu dao, không có mỹ nữ bầu bạn thực sự đáng tiếc a. Điều khiến Dương Thiên e ngại chính là công pháp kia hắn chỉ mới đạt đến tiểu thành, còn cần một thời gian nữa mới hoàn toàn tu tập được. Người khác thì không thành vấn đễ, lỡ như bị Long Chiến Thiên phát hiện thì đó sẽ là phiền phức lớn. Mặc kệ, trước tiên cứ đăng ký trước đã, những chuyện khác để sau hẳn nói.
Dùng tu vị Hợp Thể hậu kỳ đăng ký tham dự, Dương Thiên được tặng cho một miếng ngọc ấn. Đây là công cụ để thông báo thời gian diễn ra nghi lễ, đồng thời nói sơ qua về quy tắc thi đấu. Gọi là nghi lễ, thực chất là một trận tranh đấu giữa tu sĩ Long Tộc với nhau. Khi số lượng người tham dự đạt đến 100, tất cả sẽ được thông qua ngọc ấn triệu tập đến một không gian đặc biệt. Tại nơi đó, ai tìm ra đủ năm miếng Long Lân, thành công triệu hồi hư ảnh Thủy Tổ sẽ được lọt vào vòng tiếp theo. Về quy định của vòng tiếp theo thì phải chờ đến khi thông qua được vòng đầu tiên, ngọc ấn lúc đó sẽ tiếp tục cung cấp thông tin.
Thể lệ rườm rà phức tạp, lại quy định cần có đủ 100 người tham dự, Dương Thiên bắt đầu nghi ngờ liệu đây có phải nghi lễ để kén rể cho Long Tích Nguyệt hay là một âm mưu nào đó của Long Chiến Thiên? Kẻ có thể đi trước Long Ngạo Thiên một bước đoạt lấy Khốn Long Tiên, Dương Thiên tất nhiên sẽ không xem thường trí tuệ của hắn.
Chọn một nhà trọ nghỉ ngơi, Dương Thiên tranh thủ thời gian tu luyện công pháp của Long Ngạo Thiên. Gần mười ngày trôi qua, ngọc ấn cuối cùng cũng phát ra tín hiệu thông báo. Nó từ trong cơ thể Dương Thiên bay ra, lơ lửng giữa không trung một lúc rồi phát ra ánh sáng chói mắt. Sau đó, ngọc ấn trở lại bình thường rơi vào tay Dương Thiên. Trước mặt hắn lúc này là một cánh cổng hình tròn tương tự như lúc ở Thiên Long Bí Cảnh.
Dương Thiên thu hồi ngọc ấn vào người, không chút do dự bước vào. Hiện ra trước mắt hắn là một khu rừng rậm rộng lớn. Bốn bề là các loại cây quý hiếm. Dương Thiên không khỏi lắc đầu:
- Bách Linh Thụ, Thiên Niên Đàn Mộc, Dưỡng Thần Mộc… Long Tộc quả nhiên giàu đến chảy mỡ, những thứ này chỉ cần một mảnh đã có giá trị rất lớn, vậy mà bọn hắn lại trồng cả một khu rừng. Nhìn niên kỷ có lẽ cao nhất cũng đã hơn vài vạn năm.
Dương Thiên còn đang chặc lưỡi tán thưởng, phía sau đã phát ra tiếng gió rít vang. Một quyền cực mạnh quét qua, dư ảnh do Dương Thiên để lại bị đánh tan, trên thân cây gần đó xuất hiện một dấu quyền ấn khá sâu.
Phải biết quyền ấn này chỉ là do lực gió đánh ra, thân cây kia cũng thuộc một loại quý hiếm, độ cứng rắn không cần phải bàn cãi. Như vậy cũng đã đủ hiểu uy lực của một quyền này, rõ ràng là muốn dùng một chiêu lấy mạng Dương Thiên.
Phát hiện ra mình chỉ đánh trúng dư ảnh, tên kia vội vã lùi lại. Lúc này, bất ngờ có một cánh tay đặt lên vai hắn kèm theo giọng nói lạnh lùng:
- Chỉ một tên Hợp Thể hậu kỳ cũng muốn đánh lén ta? Ngươi quả thực rất can đảm, đáng tiếc, sự can đảm đó đặt sai chỗ rồi.
Tên kia còn không kịp trả lời, trên cơ thể đã xuất hiện vô số vết nứt, sau đó hóa thành từng mảnh vụn rơi xuống đất. Chân thân chưa kịp hiện, thần thông chưa kịp sử dụng đã bị miểu sát, Hợp Thể kỳ và Đại Thừa kỳ chênh lệch lớn đến như vậy.
Hạ sát xong một tên Long Tộc, Dương Thiên liền xoay người rời đi. Hắn không phát hiện ra những mảnh xác của tên kia nhanh chóng bị mặt đất nuốt lấy, chỉ trong nháy mắt liền không còn lại chút nào.