Mục lục
Phong Lưu Chân Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thiên đánh không lại hai lão giả này. Bất quá, nếu muốn đem bọn hắn chơi đùa cũng không phải không thể. Tất nhiên, phải có một vài điều kiện đi kèm. Thứ nhất, hai lão già này không thể rời khỏi Tàn Long Sơn Mạch do trận pháp tồn tại từ hàng chục vạn năm trước. Thứ hai, cho dù bọn hắn đều là Độ Kiếp Ngũ Chuyển, thế nhưng vẫn không cách nào chống lại Nghịch Long Lực. Tức là nếu dẫn dụ bọn hắn đi vào bên trong Tàn Long Sơn, linh lực của cả hai đều sẽ bị phong bế. Đến lúc đó không phải tùy ý để Dương Thiên chơi đùa sao?

Muốn làm được việc này cũng không tính là khó, Dương Thiên chỉ cần một ít thời gian đem trận pháp sửa lại. Tuy hắn không thể tác động quá nhiều tới trận pháp này, nhưng mở rộng phạm vị ra một chút thì vẫn được.

Hai người đuổi một người chạy, thế nhưng Dương Thiên vẫn nhiều lần thoát thân thành công. Nguyên nhân cũng không có gì khó hiểu. Nếu bọn hắn dùng biện pháp thông thường đuổi bắt Dương Thiên, dựa vào tu vị của hai người, Dương Thiên rất nhiên không nhanh bằng. Thế nhưng hai tên này lại ưa thích sử dụng vết nứt không gian. Trước khi vết nứt sắp mở ra, Dương Thiên sẽ cảm ứng được phần nào. Hai tên kia vẫn cần một khoảng thời gian ngắn từ trong vết nứt đi ra, chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ để Dương Thiên tận dụng mà chạy sang hướng khác.

Để Dương Thiên thành công trốn thoát nhiều lần, hai người dường như cũng nhận ra vấn đề. Vết nứt hư không chuyên dùng để di chuyển những khoảng cách cực xa, dùng nó để truy bắt lại không tốt lắm. Đó là chưa kể đến việc Dương Thiên có cảm nhận rất tốt với những biến động không gian dù là nhỏ nhất khiến cho bọn hắn nhiều lần phí công vô ích.

Đã hiểu được nguyên nhân, hai người cũng không tiếp tục bày vẽ nữa mà dùng biện pháp trực tiếp nhất đuổi theo Dương Thiên. Cảm nhận được hai luồng sát khí đang khóa chặt mình, Dương Thiên không khỏi mỉm cười:

- Đã nhận ra? Đáng tiếc là đã muộn.

Trước mặt Dương Thiên lúc này là một khe vực sâu, nhìn về phía xa đã thấy được đỉnh của Tàn Long Sơn. Hai lão giả nở nụ cười:

- Để xem ngươi còn chạy đi đâu.

Dương Thiên không quay đầu lại, dùng linh lực nói to:

- Ngu ngốc, tất nhiên là chạy đến Tàn Long Sơn, lẽ nào các ngươi nghĩ ta rảnh rỗi ở lại đây chơi đùa với các ngươi sao?

Dương Thiên vừa dứt lời, cả người liền bay vọt qua vực sâu, rất nhanh liền đừng trên đỉnh Tàn Long Sơn, quay lại chọc tức hai lão giả:

- Thế nào, Độ Kiếp kỳ không phải rất lợi hại sao? Đến đây bắt ta đi, ta hứa nhất định sẽ không bỏ chạy.

Hai lão giả vẻ mặt âm trầm, một người lên tiếng:

- Ngươi đến từ ngũ tộc bên ngoài Long Giới?

Dương Thiên nhún vai, âm thầm vận dụng linh lực bắt đầu sửa đổi trận pháp. Hai lão giả bị Dương Thiên khinh thường, cộng thêm vị bị một kẻ đến từ ngũ tộc hấp thu Long Khí hàng chục bộ Long Cốt ngay trước mặt bọn hắn, nhất thời đều không nhịn được. Bất quá bọn hắn đều hiểu, Dương Thiên đã đến được Tàn Long Sơn, bọn hắn có muốn truy đuổi cũng vô ích mà thôi.

Hai lão giả không cam lòng, do dự một lúc rốt cuộc vẫn quyết định rời đi. Mọi chuyện đã xảy ra, hung thủ cũng không bắt được, bọn hắn muốn trở về tiếp tục trông coi Long Mộ. Dương Thiên đương nhiên không để hai người rời đi dễ dàng như vậy, hắn còn đang muốn chơi chết bọn họ.

- Khoan đã, hai người các ngươi tồn tại từ trận đại chiến hàng chục vạn năm trước. Lẽ nào từ đó đến nay các ngươi chưa từng một lần rời khỏi Long Mộ?


- Có vấn đề gì sao?

Ngoài những lần tiến vào hư vô tiến hành độ kiếp, bọn hắn hầu như chưa từng rời khỏi Long Mộ. Theo năm tháng trôi qua, hứng thú của bọn hắn đối với Long Giới ngày càng nhỏ, chỉ một lòng muốn thủ hộ Long Mộ. Đến khi hoàn thành cửu chuyển độ kiếp liền phi thăng Tiên Giới. Nếu không phải vì những hành động quá đáng của Dương Thiên, bọn hắn cũng sẽ không rời khỏi Long Mộ, truy đuổi hắn đến tận nơi này.

Dương Thiên nheo mắt:

- Vậy các ngươi hẳn cũng không biết kế hoạch mà đám hậu bối của các ngươi đang âm thầm thực hiện.

Hai người tỏ vẻ chẳng mấy bận tâm:

- Chúng ta là người của thế hệ trước, những chuyện này không liên quan gì đến chúng ta nữa.

Dương Thiên cười nhạt:

- Vậy sao. Kể cả chuyện bọn hắn đang tìm cách triệu hồi phân hồn Thái Hư Cổ Long từ Tiên Giới, hoặc là phá bỏ trận pháp phong ấn, cùng ngũ tộc quyết một trận tử chiến?

- Ngươi vừa nói gì? Phân hồn Thái Hư Cổ Long?

Hai người đã sống qua vố số năm tháng, kiến thức dĩ nhiên rất uyên thâm. Vừa nghe được bốn từ “Thái Hư Cổ Long” liền không nhịn được mà run lên. Đây chính là Thần Thú a, hơn nữa còn là Thần Thú hàng đầu thuộc về Long Tộc. Uy danh đủ để chấn nhiếp hết thảy.

- Bọn hắn thật sự có thể triệu hồi phân hồn Thái Hư Cổ Long sao?

Dương Thiên cười nhạt:

- Nếu để tiếp tục một thời gian, nói không chừng thực sự có thể. Bất quá, hiện tại ta sẽ lập tức về báo với ngũ tộc bên ngoài Long Giới. Cho dù bất chấp mọi giá cũng phải ngăn cản kế hoạch này.

- Ngươi dám?

Hai lão giả khó lòng giữ bình tĩnh. Chỉ cần phân hồn Thái Hư Cổ Long hàng lâm, trận pháp giam cầm bọn hắn hàng chục vạn năm nay cũng sẽ bị phá vỡ. Tất cả bọn hắn sẽ có được tự do, không còn là tù nhân, mở ra một cuộc sống mới, thậm chí trả được mối thù nhiều năm qua. Vì vậy, bằng mọi giá bọn hắn cũng không thể để Dương Thiên trở về báo cáo.

Dương Thiên thái độ khiêu khích:

- Có gì mà không dám, các ngươi làm gì được ta?

Vừa nói, Dương Thiên vừa bước về phía trước. Sau đó giả vờ trượt chân rơi xuống đáy vực. Hắn rất nhanh từ phía dưới bay lên, thở ra một hơi:

- May mắn, kịp thời khôi phục lại linh lực, thiếu chút nữa liền bị ngã chết.

Không để Dương Thiên nói hết câu, hai cái bóng đen đã lao nhanh về phía hắn. Hai lão giả Độ Kiếp kỳ lúc này bất chấp, cho dù phải trả giá bằng tính mạng bọn hắn cũng không để Dương Thiên có cơ hội trở về.

Dương Thiên giống như đã có chuẩn bị trước, vội vàng né sang một bên, sau đó bay nhanh về phía đỉnh của Tàn Long Sơn. Hai lão giả lập tức đuổi theo, đồng loạt phun ra hai luồng Long Tức để tấn công. Dương Thiên cố gắng dùng toàn lực né tránh. Hai luồng Long Tức bay đến Tàn Long Sơn lập tức bị Nghịch Long Lực hóa giải, biến mất không còn bóng dáng. Hai người giật mình, cũng không tiếp tục thi triển pháp thuật mà dùng tốc độ tối đa theo sát Dương Thiên. Khi gần lên đến đỉnh Tàn Long Sơn, một người mới âm thầm truyền âm:

- Kỳ lạ, tại sao ta không cảm thấy dấu hiệu của trận pháp cản trở?

Người còn lại đáp:

- Có thể trận pháp nhiều năm qua đã xuất hiện khe hở. Mặc kệ là vì lý do gì, chúng ta cũng không thể để hắn thoát.

Tốc độ hai người rất nhanh, chỉ trong chớp mắt liền đuổi kịp Dương Thiên. Lúc bọn họ định đưa tay nắm lấy vai Dương Thiên thì phát hiện linh lực trong cơ thể đã bị phong bế, đồng loạt từ trên không trung rơi xuống đỉnh núi. Dương Thiên từ từ hạ xuống, thở ra một hơi, tức giận nhìn hai lão giả:

- May mắn né được hai luồng Long Tức kia, bằng không ta cho dù không chết tu vị cũng sẽ thụt lùi nghiêm trọng. Dương Thiên ta nhất định sẽ “báo đáp” các ngươi thật tốt.

Hai lão giả từ từ đứng dậy:

- Ngươi cho rằng trong điều kiện bị phong bế linh lực, người liền có thể thắng được bọn ta?

Hai lão giả tự tin không phải không có lý do. Độ Kiếp kỳ trải qua chín lần thiên kiếp để rèn luyện thân thể, sau đó mượn Kiếp Lực đúc ra Thánh Thể, từ đó phi thăng Tiên Giới. Mỗi một lần độ kiếp thành công, cường độ thân thể sẽ lại mạnh hơn rất nhiều lần. Bọn hắn đều là Độ Kiếp Ngũ Chuyển, nếu chỉ xét về cường độ thân thể, một tay cũng có thể đập chết Dương Thiên.

Nhìn bộ dạng không coi ai ra gì của hai người, Dương Thiên không khỏi lắc đầu:

- Quả thực không coi ai ra gì. Ngươi nói “trong điều kiện bị phong bế linh lực” không sai, nhưng chỉ có các ngươi bị phong bế mà thôi.

Linh lực từ bên trong cơ thể Dương Thiên bạo phát, vô số kiếm khí từ bốn phương tám hướng như cơn mưa trút xuống người hai lão giả. Dương Thiên chắp hai tay sau lưng, bộ dạng lạnh nhạt nói:

- Cảm giác bị một kẻ yếu hơn chơi đùa có thú vị hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK