Lê Hương nhanh chóng từ chối: “Bố Hạ, con cảm ơn bố, mặc dù là chim rừng cũng không bằng con chim nhỏ này của con đâu, hơn nữa lúc nãy Tôn Tiến chẳng làm gì được con cả, anh ta hiện tại chắc đang tức gần chết, con sẽ hòa bình từ hôn với anh ta. Bố Hạ à, con vừa tới Đế Đô, bố đừng gây ra động tĩnh quá lớn vì con, chúng ta khiêm tốn một chút vẫn hơn à.”
Lê gia có ba anh em, Lê lão gia là anh Cả, năm đó ông theo Lâm Thủy Dao đến Hải Thành, vị ở Đế Đô này chính là anh Hai, Lê Bang chính là con trai anh Hai, hiện tại cũng chính là chủ nhân của Lê gia.
Nghe Lê Hương nói phải khiêm tốn một chút, Lê Bang giơ tay lên sờ sờ đầu mình, thật thà nghe lời ha hả cười: “Được thôi Lê Hương, tất cả nghe theo con, con bảo bố theo hướng Đông, bố tuyệt đối không rẽ hướng Tây!”
Một màn này làm cho đám hạ nhân Lê gia kia xem ngây người, phải biết rằng Lê Bang là lão đại giang hồ đấy, không ai không sợ, ngay cả Tôn Tiến cũng e ngại, vậy mà ông lại nghe lời Lê Hương răm rắp.
Lê Bang là một người bị vợ quản nghiêm, ngoại trừ sợ vị sư tử Hà Đông trong nhà kia thì Lê Hương là người thứ hai khiến ông sợ.
Đám hạ nhân kia trong lòng càng thêm tôn kính Lê Hương, vì vốn dĩ cô đã giống hệt tiên nhân rồi, lúc
Lê Hương vừa tới Lê gia bọn họ đều kinh hãi.
Đương nhiên cái này cũng rất liên quan với toàn thể nhan sắc Lê gia, đàn ông Lê gia dáng bẻ đều rất cao lớn dũng mạnh, phụ nữ cũng là nữ hán tử, lúc Lê Hương chưa đến, nơi đây không có hai chữ “xinh đẹp”
này.
“Lê Hương!” Bỗng có bóng người chạy vội vào phòng, vừa nhắc đến sư tử Hà Đông, sư tử Hà Đông liền đến, vị này chính là vợ của Lê Bang, Lam Yên.
Lam Yên chạy đến trước mặt Lê Hương, rào rào đổ một đống ảnh chụp xuống bàn sách, kéo tay nhỏ của Lê Hương lôi cô qua đây, vẻ mặt hưng phấn nói: “Lê Hương, con mau nhìn xem, trong những người này có kiểu con thích không?”
Lê Hương nhìn thoáng qua, trên tắm hình này là đủ loại đàn ông, cô nháy mắt nhìn Lam Yên: “Mẹ Lam, đây là những ai thế ạ?”
“Lê Hương, mấy người này đều là công tử hào môn chưa có hôn phối ở Đề Đô, đều có hết ở đây, con xem
thử thích người nào, cái thằng Tôn Tiến kia chúng ta sớm đá nó ra xa một chút, ở đây con cứ chọn thoải mái, Lê Hương con nhìn trúng người nào, mẹ sẽ kêu người bắt người đó đến, chúng ta trực tiếp bái đường thành thân, để cậu ta làm cô gia của Lê gia chúng tai”
Bắt…
Lại là bắt…
Lê Hương ngẳắng đầu đỡ trán, hai vợ chồng này tác phong làm việc thật là chẳng lệch đi đâu được.
Lúc này Lê Bang đã tới, vui vẻ tán dương: “Chủ ý này hay, thằng cháu rùa Tôn Tiến kia còn dám ghét bỏ Lê Hương nhà ta, Lê Hương con phải tìm một người tốt hơn thằng oắt đó ngàn lần vạn lần, làm cho nó tức chết. Lê Hương con xem, ngươi đây là công tử Chu gia, thanh niên tuấn kiệt, rất nổi danh, nhưng gầy quá, không nam tính, đổi người khác…”
“Cái này đi!” Lam Yên cầm một tắm hình, cùng Lê Bang kịch liệt thảo luận: “Đây là công tử Tiền gia, con của Tương Môn này, bây giờ là đội trưởng đội cứu hộ,
ông xem này vai u thịt bắp, nhất định có thể bảo vệ Lê Hương nhà ta, có điều dáng dấp khó coi, đổi nửa…
Lê Hương nhìn hai vợ chồng này, trán chảy đầu vạch đen, cô rất muốn hỏi vì sao họ lại cứ nhắc đến tên Tôn Tiến kia nhiều đến thé.
“Mẹ Lam.” Lê Hương ôm cánh tay Lam Yên: “Mẹ cất mấy tắm ảnh này đi, những người này con đều không thích.”
“Một người cũng không?” Lam Yên suy nghĩ một chút: “Đa số công tử Đề Đô đều ở đây rồi, ngoại trừ Đế Đô tứ đại hào môn thôi à, có nhóm Lệ Mạc Từ Dạ đấy, mấy thái tử này cũng chưa ai có hôn phối, ngoại trừ Mạc gia đại thiếu Mạc Tuân, Mạc Tuân cùng Lệ gia thiên kim Yên Nhiên kia là một đôi, có lẽ chẳng mấy chốc sẽ đính hôn, hiện tại Đế Đô đang đoán không biết có đám hỏi của Mạc Lệ không đấy.”
Chương 532:
“Lê Hương, ngoại trừ Mạc Tuân, con vừa ý ai, Lê gia chúng ta cùng tứ đại gia này vẫn luôn là nước giếng không phạm nước sông, bọn họ chướng mắt
chúng ta, chúng ta cũng ghét bỏ bọn họ, nhưng nếu con thích, chúng ta cũng có thể kết thân với bọn họ, cô gia chúng ta coi trọng, dù là cướp cũng phải giành cho bằng được.”
Oanh Động Đề Đô Câu cuối Lê Bang bồi thêm, “cướp cũng phải giành cho bằng được”, đoán chừng là không đủ sức, nhóm thái tử của bốn gia tộc lớn sẽ không bao giờ cưới con gái Lê gia.
Lần nữa nghe được cái tên Mạc Tuân này, lòng Lê Hương lại hung hăng nhói đau, hai người đã xa nhau ba tháng, bọn họ chưa từng xa nhau lâu như vậy, ba tháng này như dài đằng đẳng trọn đời.
Bây giờ bên người anh quả nhiên có mỹ nhân như hoa, ngày ấy Mạc Tư Tước nói thủ phủ thiên kim chính là hòn ngọc quý của Lệ gia Đề Đô, Lệ Yên Nhiên.
Lê Hương không biểu lộ ra, dù trong lòng cô chằng chịt đau đón, cô thân mật kéo Lam Yên, tựa đầu lên vai bà nũng nịu nói: “Mẹ Lam, con không thích ai cả, con bây giờ còn nhỏ mà, bây giờ con chỉ muốn mau chóng vào được viện khoa học, tìm được cái Ä .._ rương mẹ con đê lại.
Lê Bang sắc mặt nhanh chóng nghiêm túc lại: “Đây mới là việc chính này, tiểu thư cất bảo rương ở viện khoa học, hiện tại viện khoa học đều là những lão đầu kia tọa trấn, rất khó vào, cũng may viện khoa học hàng năm cũng tuyển sinh ở đại học T, Lê Hương, ngày mai chúng ta nhập học vào đại học T.”
Lê Hương nhìn về phía Lê Bang: “Bố Hạ, chúng ta có thể vào được đại học T sao?”
Bố Hạng nhanh chóng thẳng người: “Bố và hiệu trưởng đại học T là người quen cũ, mai cam đoan có thể đưa con vào được!”
Nội tâm của cô kinh ngạc không thôi, mẹ thành lập trường học, chính là Thánh Lê viện nước F, sau đó bà lại ném cho Mạc Nhân Nhân.
Mẹ thành lập bệnh viện đông y, đó chính là viện nghiên cứu Xu Mật, sau đó ném cho viện trưởng Lý Văn Thanh.
Mẹ lại còn lăn lộn qua giang hồ, sau đó ném cho nhóm người Lê Bang này.
Lê Hương không biết mẹ mình còn làm hành động kinh người nào khác nữa không, nói chung mẹ đã trở thành một điều bí ẩn trong lòng cô, cô không biết mẹ đến cùng là người như thế nào.
“Lê Hương, con nghỉ ngơi sớm chút đi! Chuyện đại học T giao cho bố Hạ con, còn chuyện hôn nhân đại sự liền giao cho mẹ Lam, mẹ cam đoan sẽ tìm cho con một tắm chồng đẹp trail”
Nói tới nói lui lại vòng đến chuyện hôn nhân, Lê Hương biểu thị con vừa ly hôn, tạm thời còn không chưa có dự định tái hôn mài!
Lê Bang và Lam Yên đi ra, Lam Yên thần bí trừng mắt nhìn: “Chồng à, em cảm thấy chỉ dựa vào ảnh chụp xem mắt hoàn toàn vô ích, em nghĩ ra ý này hay lắm, chúng ta gọi những người này đến, cho Lê Hương thoải mái chọn!”
“Ý vợ là?”
“Chúng ta phát giấy tuyển chồng, mời hết thảy đám công tử hào môn chưa có hôn phối, cho Lê Hương một cuộc tuyển chồng oanh động Đề Đô, thế nào?”
Chương 533:
Lê Bang hai mắt sáng ngời, nhanh chóng giơ ngón tay cái: “Cho Lê Hương một cuộc tuyển chồng Đề Đô, vợ à, ý này của em thực sự rất đỉnh đó.”
Sáng sớm hôm sau.
Trước ổng trường đại học T, một chiếc Rolls – Royce Plantom sang trọng chậm rãi ngừng lại, Lệ Yên Nhiên ngồi ghế cạnh tài xế, vẻ mặt thẹn thùng ngọt ngào nhìn về phía người đàn ông ngồi chỗ ghế lái: “Anh Hàn Đình, em đến rồi, cảm ơn anh đưa em tới trường nhé.”
Hôm nay Mạc Tuân mặc áo sơ mi trắng quần tây được may thủ công, là combo kinh điển của nam thần, càng tôn lên vẻ anh tuần tinh xảo của anh, nổi bật bất phàm, bàn tay to đeo chiếc đồng hồ đắt tienef tùy ý khoát lên vô lăng, anh ôn hòa nhìn Lệ Yên Nhiên: “Học cho giỏi nhé.”
“Vâng, vậy em xuống xe nhé.” Lệ Yên Nhiên mở cửa xe ra.
Hiện tại chính là giờ cao điểm đi học, Lệ Yên Nhiên là hoa khôi giảng đường đại học T, vốn chính là tiêu điểm chú ý của toàn trường, cô ta vừa xuống xe, rất nhiều bạn học nữ vây quanh, “Yên Nhiên, cậu đến trường rồi.”
“Yên Nhiên, hôm nay là ai đưa cậu tới trường thế?”
Lệ Yên Nhiên thông thường đều ngồi xe riêng của Lệ gia tới trường, hôm nay đột nhiên đổi thành chiếc Rolls – Royce Plantom, chiếc xe sang trọng đẳng cấp thế giới này đến làm người ta tặc lưỡi, biển số xe đằng sau đuôi xe treo cũng là loại đắt tiền, nhóm nữ sinh len lén nhìn vào trong xe, thấy được sườn mặt tỉnh xảo của người đàn ông.
“Ra vậy Yên Nhiên, hôm nay là Mạc tổng đưa cậu tới trường à.”
“Yên Nhiên, cậu và Mạc tổng cũng quá ngọt ngào rồi đó! Đây là muốn công khai hả?”
Gần nhất Đế Đô đồn đại về hôn ước của hai nhà Mạc Lệ, nhưng Mạc Tuân cũng chưa công khai rõ ràng, anh luôn bận việc công ty, không có cơ hội ở cạnh Lệ Yên Nhiên nhiều.
Hôm nay anh nguyện ý đưa cô ta đến trường, Lệ Yên Nhiên thầm thấy vô cùng ngạc nhiên, anh còn lái xe sang đưa cô ta đến cổng chính đại học T, để toàn thế giới biết, đây đã là động thái công khai rất kiêu ngạo rôi.
Lệ Yên Nhiên ngọt ngào nhìn về phía Mạc Tuân, sau đó đột nhiên cong người, cả người chui vào, hôn lên gò má Mạc Tuân.
Wowl Nhóm nữ sinh chung quanh đều nồ tung.
Khuôn mặt xinh đẹp Lệ Yên Nhiên đỏ lên, vừa rồi cô ta đã muốn cho anh một nụ hôn goodbye rồi: “Anh Hàn Đình, em đi thật đây.”
Trên khuôn mặt tuấn tú của Mạc Tuân cũng không có biểu cảm gì, anh gật đầu: “Ừ.”
“Vậy… vậy chiều nay anh có thể tới đón em tan học Hôm nay anh nguyện ý đưa cô ta đến trường, Lệ Yên Nhiên thầm thấy vô cùng ngạc nhiên, anh còn lái xe sang đưa cô ta đến cổng chính đại học T, để toàn thế giới biết, đây đã là động thái công khai rất kiêu ngạo rôi.
Lệ Yên Nhiên ngọt ngào nhìn về phía Mạc Tuân, sau đó đột nhiên cong người, cả người chui vào, hôn lên gò má Mạc Tuân.
Wowl Nhóm nữ sinh chung quanh đều nồ tung.
Khuôn mặt xinh đẹp Lệ Yên Nhiên đỏ lên, vừa rồi cô ta đã muốn cho anh một nụ hôn goodbye rồi: “Anh Hàn Đình, em đi thật đây.”
Trên khuôn mặt tuấn tú của Mạc Tuân cũng không có biểu cảm gì, anh gật đầu: “Ừ.”
“Vậy… vậy chiều nay anh có thể tới đón em tan học vậy xông vào đáy mắt cô.
Thế nhưng chẳng qua là trong nháy mắt, Rolls – Royce Plantom liền phóng đi.
Lê Hương nhanh chóng lên tiếng: “Bố Hạ, dừng xe, mau dừng xe lại!”
Lê Bang đạp phanh, dừng xe bên đường.
Chương 534:
“Lê Hương, con làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?” Lam Yên quan tâm hỏi.
Lê Hương không kịp nói, cô nhanh chóng kéo cửa sau xe, chạy ra ngoài, chạy đuổi theo chiếc Rolls – Royce Plantom kia.
Cô đuổi một đường, hai chân nhất định đuổi không kịp chiếc xe bốn bánh, Rolls – Royce Plantom ở ngã tư phía trước xi nhan, chuẩn bị quẹo trái.
Mạc tiên sinhl
AI Lê Hương hô lên một tiếng, chân khụyu xuống, té thẳng xuống đất.
“Lê Hương!” Lam Yên đuổi theo, lo lắng nói: “Sao lại ngã thế này, con xem lòng bàn tay con đều trày hết rồi, có đau không?”
Hai bàn tay nhỏ của Lê Hương chống trên đất, lòng bàn tay mềm mại đã mài ra vài viết trầy đỏ bừng.
“Mẹ Lam, con không sao, bị thương ngoài da thôi ạ, mẹ không cần lo lắng.”
“Ai nói bị thương ngoài da, chảy máu rồi kia, mau lên xe, trong cốp sau có hộp thuốc, mẹ xử lý cho con.”
Lam Yên đau lòng thi thổi vết thương của Lê Hương.
Trên chiếc Rolls-Royce Plantom, bên tai Mạc Tuân đột nhiên vang lên tiếng hô mềm yếu, trái tim anh bỗng tê rần, chân đạp phanh lại, nhanh chóng giảm tốc độ.
“Được, mau đi thôi.”
Hai người về tới trên xe, Lam Yên tỉ mỉ giúp Lê Hương xử lý vết thương: “Lê Hương, lúc nãy con làm sao vậy, sao đột nhiên xuống xe, có phải con gặp người quen gì đó không?”
Lê Hương lắc đầu: “Lúc nãy con bị hoa mắt thôi ạ.”
Lúc này xe đã dừng ở cổng chính đại học T, Lê Bang nói: “Lê Hương, đây chính là đại học T, chúng ta đến nơi rồi.”
“Lê Hương, con mau nhìn, cô gái phía trước được mọi người vây quanh giống như công chúa nhỏ kia chính là hòn ngọc quý của Lệ gia, Lệ Yên Nhiên đáy.”
Lam Yên đưa tay chỉ.
Lê Hương ngước mắt, trong sân trường đại học T thấy được Lệ Yên Nhiên, hôm nay Lệ Yên Nhiên mặc một bộ váy hồng, xinh đẹp loá mắt, duyên dáng yêu kiều, hiện tại cô ta đám người vây quanh, hết sức nỗi bật, liếc mắt là có thể thấy.
“Lệ Yên Nhiên này cũng là học sinh của đại học T ạ?”
Lê Hương hỏi.
Lam Yên gật đầu: “Đúng vậy, Lệ Yên Nhiên chọn chuyên ngành là bác sĩ dinh dưỡng, kỳ thực nói trắng ra là chính mạ vàng cho cô ta, Lệ Yên Nhiên này là thiên chỉ quý nữ chân chính, không cần phải có bằng cấp.
Chương 535:
Bồ cô ta lại là đệ nhất thủ phủ toàn cầu Lệ Quân Mặc, con xem máy tòa nhà của đại học T đều do Lệ Quân Mặc quyên tặng, Lệ gia là trâm anh thế gia trăm năm, vẫn tận sức với chữa bệnh từ thiện, Lệ Quân Mặc gần như là giám đốc của toàn bộ đại học y Đề Đô, còn là thiếu chủ nhân của viện khoa học đấy.”
Lệ Quân Mặc?
Người này lại lợi hại như vậy?
Lúc này Lam Yên trừng mắt nhìn, tự hào nói: “Lê Hương, con ngàn vạn lần đừng hâm mộ Lệ Yên Nhiên có người bồ lợi hại như Vậy, vì con có một người mẹ truyền kỳ đấy, 30 năm trước mẹ con hô mưa gọi gió ở Đề Độ, lại còn quậy viện khoa học đến long trời lở đất, bà ấy cùng với Chiêu Đệ cùng xưng danh hai mỹ nhân „ Đề Đô, quan cái mãn kinh hoa(*).
(*) Nào mũ, nào lọng đầy kinh đô.
Nhắc tới mẹ mình, đồng tử sáng trong của Lê Hương lộ ra vẻ tràn đầy sùng bái.
Chu Lam Yên lại đưa tay xoa đầu Lê Hương: “Bây giờ Lệ Yên Nhiên là hoa khôi của đại học T, đó là bọn họ chưa diện kiến được Lê Hương nhà ta, Lê Hương nhà ta vừa xuất hiện, Lệ Yên Nhiên liền làm tắm bình phong, hoa khôi đại học T không phải Lê Hương thì không còn là ai được chứt”
Lê Bang nhìn Lê Hương cũng mang cảm giác tự hào nhà có cô con gái mới lón: “Chứ gì nữa, Lê Hương chúng ta không biết đẹp hơn Lệ Yên Nhiên kia gấp bao nhiêu lần.”
Lê Hương thấy trọng điểm của bọn họ lại lệch rồi, nhanh chóng ho khan một tiếng: “Bố Hạ, mẹ Lam, chúng ta nhanh vào Đại học T thôi ạI”
“Được, đi thôi.”
Ba người cùng nhau xuống xe, nghênh ngang đi vào Đại học T, bảo vệ Đại học T vừa nhìn thấy bọn họ đi tới, sợ đến kêu to: “Thôi chết rồi, Lê Bang tới, mau đóng cổng chính lại, đừng để cho bọn họ vào!”
Bảo vệ đóng ngay của lại, tay run rẫy cầm điện thoại lên, trực tiếp gọi đến phòng hiệu trưởng: “Phó giáo sư Chu ơi, xảy ra chuyện lớn, ma đầu Lê Bang kia tới rồi!”
Hiệu trưởng Đại học T mấy năm này không ở Đại học T, tất cả mọi chuyện đều là phó hiệu trưởng Chu xử lý.
Ba người trực tiếp bị chặn cửa lại, bị cổng trường Đại học T nhốt bên ngoài, hơn nữa tất cả bảo vệ đều xuất động, đứng bên trong vẻ mặt phòng bị nhìn chằm chằm bọn họ.
Lê Hương khẽ động hàng mi, mắt trong vắt nhìn sang Lê Bang: “Bố Hạ, không phải bố nói… bố và hiệu trưởng Đại học T là người quen cũ sao, cái nghỉ thức hoan nghênh này cũng quá… lớn rồi?”
Lê Bang lúng túng cười ha hả hai tiếng: “Bố là người quen cũ của phó giáo sư Chu mà, lần trước đại học T đại có tên lưu manh xuất hiện, có đứa con gái đánh thuốc mê bó, con bé kia liền bị bố đạp, bố mang người vào Đại học T quậy một trận, phó giáo sư Chu này tới khuyên ngăn liền bị bố đánh ngã xuống đất, ông ta phải nằm viện nửa tháng đó…”
Thế mà cũng có chuyện này sao?
“Bố Hạ, bố…” Lê Hương gật đầu chắc nịch: “Bố đỉnh lắm!”
Đêm qua Lê Bang cũng không ngủ, chỉ sợ bởi vì mình từng lỗ mãng mà phá hủy chuyện của Lê Hương, bây giờ được Lê Hương khẳng định, ông lộ ra hàm răng trắng tinh: “Đúng vậy Lê Hương, bố cũng biết bố không làm sai, không sao cả, phó giáo sư Chu này hình như có chút sợ bố đấy, nên mới đóng chặt cổng không cho bố vào, bố nhớ ông ta không phải là người cái bụng dạ hẹp hòi, lát nữa ông ta tói, bồ xin lỗi ông ta là được.”
Bên này vừa dứt lời dưới, bên trong liền truyền đến tiếng bước chân, phó giáo sư Chu mang người vội vã chạy đến.
Phó giáo sư Chu vừa nhìn thấy Lê Bang đã thấy mũi đau, một quyền của ông ta trước đó làm mũi ông gãy luôn, phó giáo sư Chu là người có học, vô cùng không thích loại người giang hồ lưu manh như Lê Bang.
“Lê Bang, ông tới đây làm cái gì? Hiện tại chúng ta Đại học T rất kỷ luật nghiêm khắc kiềm chế bản thân, hẳn không đắc tội ông, sao ông lại tìm tới cửa chứ?”
Phó giáo sư Chu hỏi.