“Mạc tổng, gần đây anh có thì giờ rảnh không, chúng ta phải tiến hành bước kế tiếp chữa bệnh tâm lý rồi, như vậy cũng lợi cho thân thể anh hồi phục.” Giọng Dr. Xuyên truyền đến.
Mạc Tuân nhắm mắt: “Không cần, tôi đã khỏe rồi.”
“Khỏe rồi?”
“Tôi gặp được một cô gái, ngay ánh nhìn đầu tiên của cô ấy, khi về đã làm tôi mơ mộng xuân. Bây giờ mỗi lần thấy cô ấy, tôi đều giống như uống phải thuốc kích thích, đầy đầu đều muốn làm chuyện đó cùng với cô ấy, anh nói tôi có khỏe không?”
Dr. Xuyên vẫn không nói gì, Mạc Tuân trực tiếp cúp điện thoại.
Lê Hương chỉnh sửa một chút tâm trạng, về tới sân đấu, Đại học T và Đại học A đang chờ cô.
Phạm Điềm nhanh chóng chạy tới: “Lê Hương, thế nào, có lấy được video giám sát từ Mạc tổng không?”
Lệ Yên Nhiên nhìn Lê Hương, nhếch môi: “Tôi đoán… chắc là không lấy được rồi! Anh Hàn Đình sẽ không đưa video cho côi”
Đám người Triệu Vĩ nhanh chóng phụ họa nói.
“Lê Hương, cô tưởng cô là ai, cô tìm Mạc tổng, Mạc tổng sẽ đưa video cho cô, cô cũng tự đề cao mình quá rồi.”
“Lê Hương, chắc chắn cô về tay không, không sao, cái này không mắt mặt, chúng tôi không cười nhạo cô đâu ha ha ha ha ha.”
“Đại học A chúng mày nên bỏ thi đi, như vậy còn có thể thua có thể diện một chút, quán quân vĩnh viễn là Đại học T”
Đám người Đại học T dưới lời kích của Lệ Yên Nhiên hết sức kiêu ngạo, ai cũng biết đám hỏi giữa hai nhà Mạc – Lệ, khoảng thời gian trước Mạc Tuân còn đưa Lệ Yên Nhiên đến trường, có Lệ Yên Nhiên chống lưng, bọn họ liền có sức mạnh.
Bọn Phạm Điềm và Vương Thông hết sức tức giận, nhưng bọn họ cũng biết tổng giám đốc Mạc thị Mạc Tuân là một nhân vật thần bí lại mạnh mẽ, bọn họ căn bản không có cơ hội tiếp XÚC.
“Lê Hương, cậu đừng nghe bọn họ, chúng tớ đều biết cậu rất cố gắng rồi, không lấy được video thì thôi, chúng ta có thể nghĩ cách khác.”
“Đúng vậy Lê Hương, chúng ta bây giờ phải báo án, nhất định có thể tra ra là ai hạ thủ.”
Lê Hương quét mắt lên Lệ Yên Nhiên, cô nhướng hàng mày lá liễu: “Ai nói tôi không lấy được video, các cô xem đây là cái gì?”
Lê Hương trong bàn tay nhỏ có một chiếc USB.
Lúc bọn Triệu Vĩ thấy USB sắc mặt đại biến.
Lệ Yên Nhiên cũng cứng đờ, cô ta nhanh chóng tiến lên: “USB trong tay cô từ đâu ra, cho tôi xeml”
Lệ Yên Nhiên vươn tay định giật.
Nhưng Lê Hương nhắc tay lên, Lệ Yên Nhiên không với tới được: “Lệ Yên Nhiên, cô làm cái gì vậy, cướp đồ à?”
Nói xong, Lê Hương lại ung dung quét mắt lên mặt từng người của Đại học T: “Các người không phải lúc nãy rất kiêu ngạo sao, hiện tại sao lại câm như hến thế, có phải chột dạ rồi không?”
Sắc mặt bọn Triệu Vĩ thay đổi liên tục, trong hai mắt lóe lên hoang mang và bất an, bọn họ cầu cứu nhìn về phía Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Mạc tổng không phải là vị hôn phu của em sao, anh ấy sao lại đưa video cho Lê Hương, đây không phải là giúp đỡ người khác đối phó chúng ta sao?”
Lệ Yên Nhiên siết quyền, hung dữ nhìn chằm chằm USB trong tay Lê Hương : “Lê Hương, USB trong tay cô nhất định là giả, anh Hàn Đình là sẽ không đưa video giám sát cho cô, cô nhất định đang gạt chúng tôi!”
Chương 595: Nay lên sớm hơn thường ngày nhé cả nhà!
Lê Hương nhìn Lệ Yên Nhiên, ánh mắt thản nhiên mà thong dong, bên trong còn lóe ra vài ý cười: “Vấn đề này cô nên đi hỏi vị hôn phu kia của cô thì hơn, hỏi anh ấy xem, rốt cuộc tôi dùng thủ đoạn gì để anh ấy giao video giám sát cho tôi.”
Lệ Yên Nhiên bắm ngón tay vào trong lòng bàn tay, lúc này ánh mắt của cô ta rơi xuống đôi môi củ ấu đỏ bừng của Lê Hương, cô ta phát hiện ra môi Lê Hương hơi sưng, không nhìn kỹ sẽ không nhìn ra được.
Cô đi tìm Mạc Tuân, lúc trở lại môi liền sưng đỏ, vậy chỉ có một khả năng, đó chính là hai người họ đã hôn rồi!
Lệ Yên Nhiên nhìn khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc kia của Lê Hương, nhất là cặp mắt sáng rực kia, trong thanh thuần trong lại lộ ra vẻ quyến rũ, là loại đàn ông đều sẽ thích kia.
Lệ Yên Nhiên biết Mạc Tuân cảm thấy hứng thú với Lê Hương, là loại tính thú của một người đàn ông đối với phụ nư.
Hiện tại Lê Hương chủ động đi tìm Mạc Tuân, ôm ấp gần gũi, trong đầu Lệ Yên Nhiên hiện lên rất nhiều hình ảnh, anh Hàn Đình không thể chống lại sức quyến rũ của Lê Hương, ít nhất là anh đã hôn cô, hôn đến đôi môi đỏ mọng ấy sưng lên.
Chỉ cần nghĩ đến hai người bọn họ ở nơi mình không biết làm rất nhiều chuyện thân mật mờ ám, trong lòng Lệ Yên Nhiên hệt như lửa đốt.
Lệ Yên Nhiên không đáp trả, bọn Triệu Vĩ nhìn USB trong tay Lê Hương, vẻ hoang mang bất an trong mắt càng thêm nồng đậm.
Lê Hương nhìn biến hóa của bọn họ, biết mình đã hù dọa bọn họ được rồi, cô quay đầu nhìn về phía nhóm cầu thủ bóng rỗ Đại học A, giọng nói thanh lệ vang lên mạnh mẽ: “Đàn anh à, em đã lấy được USB, chỉ cần em công khai USB này, kẻ đầu sỏ sẽ ngay lập tức sẽ bị tóm, nhưng nếu như vậy, trận bóng rổ này sẽ kết thúc, chúng ta không chiến mà thắng, cho dù có lấy được giải quán quân thì người khác vẫn nói chúng ta không thắng bằng thực lực, đến lúc đó lại bị cắn ngược lại.”
*Ý của em là, chúng ta tạm thời giữ USB, cứ tiến hành thi đấu trước, nhưng bây giờ đội trưởng Vương Thông bị thương rồi, không thẻ trở lên sân so tài nữa, bằng các anh, các anh có lòng tin giành được quán quân không?”
Các đội viên Đại học A lúc nãy đã tận mắt thấy được kỳ thị và bắt công của trọng tài, bây giờ bị Lê Hương kích lệ như thế, ai nấy đều mặt đỏ phừng, nhiệt huyết sôi trào, tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Bọn anh có lòng tin!”
“Lê Hương, chúng ta tất cả đều nghe theo em, thi đấu trước, ở trên trường đấu đánh gục bọn họi”
Phạm Điềm khoác tay Lê Hương: “Lê Hương cố gắng lấy được USB cho chúng ta như vậy, chúng ta mỗi người đều nỗ lực hết sức, hiện tại chúng ta càng phải đoàn kết nhất trí xông lên trướ!
c Lúc này Vương Thông nói: “Cộng thêm anh nữa, anh cũng muốn ra sân.”
Lê Hương nhanh chóng từ chối: “Không được, tay của anh…”
“Lê Hương, chỉ là tay phải anh gãy thôi, anh còn có tay trái mà, anh ở trên sân chỉ đạo bọn họ, có anh, bọn họ mới như rắn có đầu, em yên tâm, anh sẽ cần thận.” Vương Thông bảo đảm nói.
Lê Hương không cản anh ta nữa, cô gật đầu: “Vậy được.”
“Nào, chúng ta cùng nhau cố gắng lên!”
Tất cả mọi người đưa tay ra, đặt một tay lên nhau, mọi người cùng nhau hô nỗ lực lên.
So sánh với nhiệt huyết mạnh mẽ của Đại học A, Đại học T lại trằm lặng, trọng tài huýt sáo, bọn họ tâm trạng nặng nề lên sân đấu.
Bắt đầu tranh tài.
Lê Hương vẫn đứng xem, tuy là tay phải Vương Thông bị thương, nhưng mọi người vô cùng ăn ý, thế như chẻ tre, rất nhanh đã vượt hai điểm.
Wowl Người trên khán đài vỗ tay ầm ầm, “Hình như tay phải đội trưởng Đại học A bị thương ấy.”
Chương 596:
“Bị thương mà vẫn ra sân đấu, bội phục.”
“Tớ thấy Đại học A bọn họ hăng hái quá, còn tỏa sáng hơn cả Đại học T, dường như tớ đang thấy một Đại học A khác xa ngày xưa.”
“E là… Đại học A cũng không kém như chúng ta tưởng tượng nhỉ?”
Thầy Ngô vẫn luôn ở đó, ông thu hết mọi chuyện vào mắt, nhưng ông cũng không nhúng tay vào, mà là muốn đám nhóc bị chỉa mùi dùi hiện thực mà tỉnh ngộ, như vậy bọn chúng mới có thê trưởng thành nhanh hơn được.
Thầy Ngô đi tới bên người Lê Hương, thấp giọng cười nói: “Lê Hương, USB trong tay con là giả đúng không?”
Lê Hương nhìn trận đấu, Đại học A lại giành thêm bốn điểm, cô gật đầu: “Dạ, là giả.”
“Con bé này, cầm một cái USB giả đã hù dọa hết bọn nhóc Đại học T, bọn nó bây giờ đang thấp thỏm lo âu, đào đâu ra tâm trí đánh bóng tốt, đây chính là lúc sĩ khí Đại học A chúng ta đại thịnh, Lê Hương, chiêu này của con thật lợi hại!”
Lê Hương cong môi đỏ mọng, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng lạnh: “Là bọn họ dâng đầu đến cửa, nếu như con không cầm gậy mạnh mẽ đánh trả, khiến bọn họ ăn trái đắng, chẳng phải là để cho bọn họ thất vọng rồi sao?”
Thầy Ngô nhìn cô gái bên người, cô gái cùng lắm cũng chỉ 20 tuổi, hiện tại gió nhẹ lay động tóc mai cô, lại thêm vài phần phóng khoáng xuất trần, khí chất thản nhiên thong dong, một thân quyết đoán và thông tuệ tựa băng tuyết kia của cô lại lộ ra vài phần hút hồn, khiến người ta không nhịn được nghĩ muốn quỳ lạy.
Đúng là một cô gái lợi hại!
E rằng, cô có thể khiến Đại học A từ nay về sau trở nên khác biệt.
Lúc này toàn trường vang lên tiếng thét chói tai, hóa ra là Vương Thông nhón chân lên, dùng tay trái lành lặn của mình hoàn mỹ ném vào cú bóng cuối cùng vào rỗ.
Tiếng huýt còi của Trọng tài gió vang lên, Đại học A lấy số điểm 43 so với 21 đè bẹp Đại học T, giành được quán quân.
Trận so tài lần này quán quân thuộc về Đại học AI Wow!
Toàn bộ sinh viên Đại học A các đều xông tới, vây quanh các cầu thủ bóng rổ trên trường đấu, mọi người hò hét chói tai, trên mặt của mỗi người đều tràn vẻ kích động vui sướng.
Trên khán đài các sinh viên trường khác cũng đứng lên, mọi người nhiệt liệt vỗ tay, thật lòng chúc mừng cho Đại học A.
Rất nhanh ban giám khảo liền tuyên bố xếp hạng trận đấu lần này, ba đội trưởng đội bóng rổ các trường lên bục nhận thưởng, Vương Thông nhận được hoa tươi và cúp quán quân.
MC đưa cúp cho Vương Thông: “Đội trưởng Vương Thông, mọi người đều biết Đại học A các cậu bao năm qua đều là hạng hai vạn năm, nhưng lần này các cậu đã phá vỡ được lời nguyền đó, giành được giải quán quân, mà bản thân cậu lại bị thương ra sân, xin hỏi năm nay động lực lớn nhất của các cậu là gì?”
Vương Thông nhấc cúp quán quân trong tay cười nói: “Bởi vì năm nay Đại học A chúng tôi có đội cổ động viên giỏi nhất, nên chúng tôi sẽ trở thành đội bóng rổ quán quân, chúng tôi muốn nói cho mọi người biết, Đại học A chúng tôi giỏi nhất, người Đại học A chúng tôi cũng là người giỏi nhất!”
Thiếu niên gạt mồ hôi đầm đìa oanh oanh nói lời đó, như mang theo lực truyền đến tai mỗi người, gõ vào tim từng người, mọi người không nhịn được vỗ tay, toàn trường bạo phát tiếng vỗ tay mãnh liệt nhất.
Đại học AI Đại học AI Đại học AI Đại học T là quán quân bao năm qua hoàn toàn biến thành bức bình phong, bị mọi người lãng quên, phó giáo sư Chu xụ mặt xuống, ông nào ngờ đến có một ngày Đại học A sẽ thành vì sao lóe sáng nhất toàn trường kia, được muôn người vây quanh?
Không phải, hết thảy những thứ này không phải thật.