Thầy Ngô dường như đã nếm được vị ngọt của chiến thắng, trong lòng ông ta không kiềm được cười to ha ha vài tiếng.
“Lê Hương, em ngồi bên cạnh bạn Phạm Điềm nhé.”
Thầy Ngô chỉ vào một chỗ nghi.
“Dạ”
Lê Hương ngồi cạnh nữ sinh Phạm Điềm, Phạm Điềm chưa từng gặp được tiểu tiên nữ như vậy, cô ấy chủ động giúp Lê Hương kéo ghế ra.
Lê Hương thân thiện cười: “Cảm ơn nha.”
“Sau đó vị hôn thê kia của anh đến ngay Đại học A, nghe nói đã vào học rồi, Đại học A lại là đại học xếp chót trong nhóm đại học y khoa, nhưng vị hôn thê kia của anh có thể vào cũng là miễn cưỡng rồi, tôi còn tưởng cô ta sẽ kế thừa chiêu múa dao vung kiếm của ông chủ Lê gia chứ.”
Tôn Tiến tháo mũ bảo hiểm xuống, cái gì, con nhỏ xấu kia vào học đại học y khoa rồi?
Đại học T cũng không mở cửa cho cô vào, cô liền vào Đại học A kém nhất?
Tôn Tiến cảm giác mặt mũi mình bị cô ném sạch rồi, cô thích làm chuyện xấu hồ gì thì đó cũng là chuyện cô, nhưng vì hai người có hôn ước, hại anh ta cũng phải mắt mặt cùng.
Lần trước cô trong điện thoại nhục nhã chuyện của anh ta, anh ta còn chưa tìm cô, hiện tại vừa lúc nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt.
“Đi, lập tức đến Đại học A chặn con nhỏ xấu kia lại, hôm nay dù thế nào cũng phải từ hôn cho được, bằng không tôi cứ phải bị các người chê cười một trăm năm nữa mắt!” Tôn Tiến xuất phát đến Đại học A.
Mọi người vừa thấy có kịch vui để xem, nhanh chóng nhiệt huyết sôi trào, đều đi theo: “Tôn thiếu, chờ chúng tôi một chút a, chúng tôi đi chung với anh, đúng lúc xem thử dáng vẻ vị hôn thê anh thế nào.”
Đại học T.
Lệ Yên Nhiên cũng nghe nói đến chuyện Lê Hương, nhóm bạn học bên cạnh kể lại vô cùng sinh động cho cô ta, “Yên Nhiên, vị hôn thê của anh họ Tôn Tiến cậu vào Đại học A ấy, nghe nói sáng nay ông chủ Lê gia và Lam phu nhân qua Đại học T náo loạn một trận thật to, dọa phó giáo sư Chu sợ mắt mật.
“Tớ còn nghe nói Tôn thiếu đã dẫn người chạy đến, muốn chặn Lê Hương kia ngay cổng trường, lần này có trò hay để xem rồi.”
“Yên Nhiên, tan học rồi, chúng ta cùng sang bên cạnh xem đi.”
Đại học T và Đại học A là hàng xóm của nhau, hai trường cách rất gần, đi vài bước liền đến.
Lệ Yên Nhiên nhìn dáng vẻ hưng phần của người bên cạnh, có chút không vui, cô ta không biết Lê Hương này sao lại nổi lên, nói chung hiện tại độ chú ý cao vô cùng.
Chương 540:
Trước đây cô ta chính là tiêu điểm chú ý, nhưng là bây giờ tất cả mọi người đều muốn đến Đại học A xem con ả Lê Hương kia, cô ta cảm thấy có chút mắt mát, dù mọi người đều là hóng kịch vui, nhưng cô ta không vui.
Huống hồ, con Lê Hương kia có cái gì để xem, hoàn toàn không đáng đề cô ta lãng phí thời gian.
Lệ Yên Nhiên nhìn thời gian một chút, nhanh chóng lộ ra ý cười ngọt ngào, cô ta đứng dậy rời đi: “Thật ngại quá, tớ không có thời gian, các cậu đi xem đi nhé! Anh Hàn Đình nói đến đón tớ tan học, hiện tại đã đến giờ rồi, tớ đi tìm anh Hàn Đình đã.”
“Yên Nhiên, cậu thực sự hạnh phúc quá, bây giờ cậu là cô bạn gái nhỏ hoàn toàn là lâm vào bẻ tình rồi.”
Mọi người hâm mộ nói.
Lệ Yên Nhiên lúc này mới hài lòng một chút, đây mới là cuộc sống của cô ta, từ nhỏ đã ở lớn lên trong đủ loại hâm mộ và khen tặng, cô ta giơ giơ tay chào tạm biệt rồi đi khỏi.
Đại học A, lớp Trung y 2.
Tiếng chuông tan học reo lên, đám bạn học kia không nhẫn nại được nữa, nhanh chóng chạy đến cạnh Lê Hương, bao vây cô lại, “Bạn học Hạ à, đây là chocolate mẹ tớ từ Đức mang về, tặng cho cậu đấy, chúng ta kết bạn nhé!.”
“Bạn học Hạ ơi, nhà cậu ở đâu, tớ lái xe đưa cậu về nhà nha.”
“Bạn học Hạ, đây là giấy tớ viết cho cậu, cậu nhất định phải xem đấy.”
Lê Hương bị bọn họ vây quanh nhiệt tình như vậy, chỉ có thể không thất lễ cười cười: “Cảm ơn mọi người yêu thích, chúng ta là bạn học cùng lớp, vốn là bạn bè mà, đồ các cậu tặng tớ không thể nhận, tớ về nhà trước, ngày mai gặp.”
Thấy Được Cô Lê Hương đeo cặp rời phòng học.
Mọi người nhét quà vào hộc bàn cô, nhét đến tràn đầy, sau đó đuổi theo, đi theo phía sau Lê Hương.
Đây quả thực là hiện tượng của Đại học A lớn, một phong cảnh xinh đẹp nhất, mọi người vây quanh cô, vây cô ở chính giữa, đoàn người đông như kiến.
Phạm Điềm cười nói: ‘Lê Hương, cậu không bị dọa sợ chứ, Đại học A chúng ta lâu lắm rồi không có mỹ nữ, bọn họ đều leo tường đến Đại học T ngắm hoa khôi Lệ Yên Nhiên, hiện tại cậu đã đến rồi, bọn họ liền đều nhìn cậu thôi, cậu chính là món đồ chơi mới bọn họ tranh nhau giành giật.”
Lê Hương cong môi tỏ ý đã hiểu.
Lúc này rất nhiều người lấy điện thoại ra chụp ảnh, đăng ảnh Lê Hương lên diễn đàn Đại học A, tiêu đề chính là “hoan nghênh nhiệt liệt tân hoa khôi của Đại học AI”
Lúc này, một chiếc Rolls-Royce Plantom chậm rãi dừng ở cổng Đại học T, Mạc Tuân tới, anh tới đón Lệ Yên Nhiên tan học.
Anh cũng không xuống xe, mà kéo cửa sổ chậm rãi tuột xuống, để không khí trong lành phả vào, an tĩnh đợi.
Lúc này phía trước truyền đến tiếng rồi loạn, là cổng chính Đại học A sát vách xuất hiện một đám người đông như kiến, là giờ cao điểm học sinh tan học.
Đôi mắt thâm thúy nhìn lướt qua nơi đó, sau lại nhàn nhạt dời đi, nhưng hai giây sau, anh lại kéo ánh mắt quay về.
Mạc Tuân ở trong biển người liếc mắt liền thấy được bị Lê Hương vây ở chính giữa.
Thân ảnh nhỏ xinh mềm mại của cô gái lập tức liền xông vào đáy mắt anh, cô mặc đồng phục học sinh, cùng đám nữ sinh xung quanh không khác gì, nhưng lại cứ khác biệt như vậy.
Cùng một bộ đồng phục nhưng lên người cô lại rất đẹp, cơ thể thiếu nữ phát dục mỏng manh như cành liễu, đường cong được phát họa rõ nét, làn da trắng như tuyết của cô, loại trắng mịn tựa kem khiến người ta sinh ra cảm giác cắm ky muốn phá hủy, cô đeo treo một cái balo đen nho nhỏ mà tỉnh xảo sau lưng, tuyệt lệ lại lịch sự tao nhã, không dính chút bụi trần.
Con ngươi Mạc Tuân hung hăng co rụt lại, anh không biết trong lòng như có vật gì bị đâm đau đớn, anh chỉ là nhìn chằm chằm thân ảnh nhỏ xinh mềm mại kia, lập tức viền mắt nóng lên.
Chương 541:
Rất đau, rất đau.
Lúc Lệ Yên Nhiên vui vẻ chạy ra liền thấy một màn này, Mạc Tuân anh tuấn ngồi trên ghế lái, một tay anh cầm vô lăng, anh đang nhìn một cô gái, nhìn chằm chằm một cô gái, bởi vì quá chuyên chú đến cả mí mắt anh cũng chẳng chớp lấy một cái.
Lệ Yên Nhiên từ trước tới nay chưa từng thấy được anh dùng loại ánh mắt này nhìn một cô gái.
Anh thủy chung đều là dáng vẻ đạm bạc xa cách, lúc đi cùng với cô ta cũng lạnh nhạt, dù cho cô ta hôn anh, anh cũng không phản ứng gì, cô cho là anh không có hứng thú với con gái.
Nhưng bây giờ, anh dùng một loại ánh mắt cực nóng đến nảy sinh ác độc nhìn một cô gái.
Lệ Yên Nhiên cũng đã nhận ra hôm nay khác thường, bình thường cô ta tan học, cổng Đại học T đông nghịt người, nhất là mấy gã phú nhị đại của Đại học A lớn sẽ tràn qua nhìn lén cô ta, tuy là cô ta xem thường đám người đó, nhưng cô ta đã sớm quen được như thê.
Hôm nay, những người đó không tới.
Hôm nay, những người đó không tới.
Một người cũng không.
Lệ Yên Nhiên ngắng đầu nhìn về phía cổng Đại học A, hiện ra đám đông kia tràn ra, đám người bình thường nhìn cô đều vây quanh cô gái khác.
Tôn Tiến vừa kêu như thế, ánh mắt mọi người đều nhìn sang, có người nói: “Đây không phải là Tôn thiếu sao, anh sao lại tìm đến Đại học A chúng tôi, ai là con nhỏ xấu xí?”
Nhóm công tử Đại học A này có quen với Tôn Tiến, thỉnh thoảng sẽ chơi với nhau.
Tôn Tiến nhớ lại một chút tên con nhỏ xấu của Lê gia: “Con nhỏ xấu kia của Lê gia không phải hôm nay nhập học Đại học A các người sao, gọi cô ta ra, nói Tôn Tiến tìm cô ta, hình như cô ta tên gì ấy nhỉ… ừm Lê Hương.”
Lê Hương?
Mọi người không thẻ tin hít vào một tiếng, Tôn Tiến tìm tân hoa khôi của bọn họ, tiểu tiên nữ sao?
“Tôn thiếu, anh thật sự tìm Lê Hương sao? Ánh mắt anh có vấn đề hả! Lê Hương xấu chỗ nào, cậu ây rõ ràng là một tiểu tiên nữ.”
Tiểu tiên nữ?
Phụt.
Tôn Tiến bật cười, Lê gia thì sao mà sinh ra được tiểu tiên nữ?
“Có phải các anh chưa từng thấy qua tiểu tiên nữ đúng không, chưa từng thấy thì đề nghị các anh đến sát vách nhìn Lệ Yên Nhiên em họ tôi một chút, rửa sạch mắt một chút.” Tôn Tiến vô tình cười nhạo nói.
Chương 542:
Lúc này giọng nói thanh lệ mềm mại vang lên: “Tôn Tiến, anh tìm tôi?”
Tôn Tiến ngắng đầu, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ xinh từ trong đám người đi tới trước mặt anh ta, Lê Hương đi ra.
Mẹ nói!
Con ngươi Tôn Tiến co rụt lại, cả người cứng tại chỗ, anh ta khiếp sợ nhìn cô gái tràn đầy tiên khí trước mát, tiểu tiên nữ!
Anh ta thực sự thấy được một tiểu tiên nữ rồi!
Cô… Cô chính là con nhỏ xấu xí kia?
Đám công tử bạn thân của Tôn Tiến mang tới cũng xem ngây người, bọn họ vốn là đến xem kịch vui, nhưng Lê Hương thanh tú xông vào tầm mắt bọn họ, hiện tại đôi mắt đen láy ươn ướt của cô nhìn bọn họ, bình tĩnh thong dong, quả thực hút hết linh hồn nhỏ bé của bọn họ đi mắt.
Bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua cô gái có tiên khí đến thế.
“Mẹ nó Tôn thiếu, anh cũng không nói cho chúng tôi biết con gái Lê gia là một tiểu tiên nữ.”
“Tôn thiếu, anh ăn cái gì mà hên vãi thế, vị hôn thê quá đẹp.”
“Cho dù Lệ Yên Nhiên đứng cạnh cũng thua kém cô áy”
Tôn Tiến cảm thấy mấy người phía sau quá ồn ào: “Bọn mày câm miệng lại!”
Nói xong Tôn Tiến nhìn về phía Lê Hương, vị hôn thê của anh ta từ con nhỏ xấu xí biến thành tiểu tiên nữ, chuyện này hệt như mơ vậy, anh ta muốn cong môi cười, nhưng lại liều mạng nhịn xuống, rất sĩ diện lớn tiếng nói: “Ừ, là tôi tìm cô, cô chính là… vị hôn thê của tôi?”
“Trước kia thôi, bây giờ không phải là rồi.” Lê Hương đáp.
Tôn Tiến ngưng trệ: “Có ý gì?”
Trong lòng bàn tay trắng noãn của Lê Hương có chiếc vòng ngọc, cô trả vòng ngọc lại cho Tôn Tiến: “Anh tới đúng lúc lắm, tôi cũng muốn đi tìm anh rồi, đây là năm đó tín vật đính hôn hai nhà Tôn Hạ, giờ tôi trả tín vật cho anh, chúng ta giải trừ hôn ước, về sau anh đừng tới tìm tôi nữa.”
“ca Trong lòng Tôn Tiến còn đang vui sướng với nhan sắc của Lê Hương, anh ta sao mà cam lòng từ hôn được, nhưng không ngờ đến Lê Hương trực tiếp xối một chậu nước lạnh xuống tới, từ hôn trước.
Cho nên, là anh ta bị từ hôn?
Tôn Tiến trợn to hai mắt nhìn Lê Hương: “Cô… con nhỏ cô đây là có ý gì, cô dám từ hôn tôi, tôi không đồng ý, lời cô nói không tính!”
Lê Hương nhìn tên Tôn Tiến này, anh ta sẽ không phải thấy sắc nảy lòng tham, không muốn từ hôn đấy chứ!?
Lê Hương cong môi đỏ mọng, hàng mi cánh bướm khẽ động: “Anh tức như vậy là do bị từ hôn, hay là do anh không muốn từ hôn?”
“Tôi… tôi đương nhiên tức vì cô từ hôn tôi, muốn từ hôn cũng chỉ có thể tôi từ hôn cô, là tôi muốn giải trừ hôn ước!”
“À…” Lê Hương gật đầu: “Tôi đồng ý.”
“…” Tôn Tiến lúc này mới ý thức được mình bị cô gài vào tròng, anh ta đây là chủ động thừa nhận từ hôn.
“Tôn thiếu, hiện tại công bằng nhé, anh từ hôn tôi một lần, tôi cũng từ hôn anh một lần, chúng ta khôi phục tự do chính mình, những người ở hiện trường này đều là nhân chứng.” Lê Hương cười nói.
Lúc này Đại học A nhao nhao gật đầu phụ họa: “Đúng, chúng tôi đều là nhân chứng, tiểu tiên nữ đại học A chúng tôi độc thân rồi, độc thân muôn năm, về sau chúng ta đều có cơ hội rồi!”
Chương 543:
“Tôn thiếu, anh chơi thong thả, tôi đi trước.” Lê Hương không nhìn Tôn Tiến nữa, trực tiếp rời đi.
Nhìn bóng người bé nhỏ của cô gái, Tôn Tiến quả thực tức đến thổ huyết, đây là lần thứ hai anh ta giao tranh với Lê Hương, anh ta lại bị K.O. rồi.
Bên kia, Lệ Yên Nhiên nhìn bóng người xinh đẹp của Lê Hương, lúc này mới phát hiện khí chất hai người có chút giống, nhưng khí chất Lê Hương xuất trần linh động, dù cho là dáng vẻ là lướt hay là cơ thể yêu kiều mềm mại tựa kem kia đều hơn cô ta một bậc, so với Lê Hương, cô ta có chút thua kém.
Lòng Lệ Yên Nhiên vang lên chuông cảnh báo, địch ý và cảm giác nguy hiểm của con gái vừa nhanh chóng đến, vừa chuẩn xác, cô ta không thích Lê Hương.
ta, nhưng trước mặt người đàn ông này cô ta không dám nỗi lên tính công chúa, cho nên ngoan ngoãn lên ngồi kế bên tay lái: “Anh Hàn Đình, chúng ta đi thôi.”
“Ừ.” Mạc Tuân đạp chân ga.
Lê Hương đi hai bước liền phát hiện chiếc Rolls- Royce Phantom phía trước, chiếc xe sang trọng đang đi tới phía cô, lướt qua người cô.
Lê Hương dừng bước, xuyên qua kính chắn gió phía trước cô thấy rõ ràng Mạc Tuân ngồi ở chỗ tài xé, hôm nay anh ăn mặc áo sơ mi đen, tuần nhan như ngọc, ba tháng không gặp anh càng thêm sang trọng, nâng tay nhấc chân đều là vẻ cao cao tại thượng, khiến người ta nhịn không được tim đập thình thịch.
Cô đã lâu không thấy anh, buổi sáng còn đuỏi theo xe anh, hiện tại gặp nhau chính diện, đôi mắt trong vắt của cô rừng lượng con ngươi rơi khuôn mặt tuấn tú trên của anh, chẳng thể dời đi được.
Chiếc Rolls-Royce Plantom không dừng lại, cùng lướt qua người cô.
Lê Hương đứng đó rất lâu không động, ánh mắt đuổi theo bóng xe anh, cô biết bên người anh đã có người đẹp như hoa, chỗ ngồi kế bên người lái đã sớm không phải là của cô nữa rồi.
Bên cạnh anh, đã không còn vị trí của cô.
Trong lòng Lê Hương rất đau, viền mắt trắng nõn cũng từ từ biến đỏ.
Mạc Tuân đang lái xe, nhưng anh xuyên qua kính chiếu hậu im lặng nhìn cô gái phía sau, bên cạnh anh cũng không thiếu phụ nữ, những ánh mắt mến mộ của đám phụ nữ kia nhìn anh, anh đều biết.
Cho nên, vì sao cô lại lấy ánh mắt ấy nhìn anh?
Cái ánh mắt tràn ra tình yêu sâu đậm không cách nào che giấu ấy.
Đợi khi bóng người cô khuất xa, Mạc Tuân thu mắt, yết hầu anh lăn lộn.
Lệ Yên Nhiên ngồi ở vị trí kế bên tài xế, cô ta đương nhiên cũng thấy khi xe lướt qua, Mạc Tuân vẫn còn nhìn Lê Hương phía sau càng lúc càng xa, cô ta tức giận cắn môi: “Anh Hàn Đình, hôm nay em thăm bà nội Mạc chút nhal Em học ngành bác sĩ dinh dưỡng, vừa lúc có thể dựa vào cơ thể bà nội Mạc định ra thực đơn ạ.”
Lệ Yên Nhiên biết Mạc Tuân yêu bà nội nhất, cô ta dự định từ chỗ bà nội Mạc, chiếm được lòng yêu thích của bà nội Mạc
Chương 544:
Lệ Yên Nhiên vẫn rất có lòng tin với chuyên ngành dinh dưỡng của mình, cô ta nhất định có thể chữa khỏi khẩu vị và cơ thể của bà nội Mạc lòng ham, đến lúc đó cô ta có thể tiền gần hơn một bước với Mạc Tuân.
Mạc Tuân đã không nhìn Lê Hương phía sau nữa, anh thu mắt, gật đầu: “Khẩu vị bà nội càng ngày càng không tốt, tôi dự định mời một bác sĩ dinh dưỡng chuyên nghiệp tới chăm sóc bà, tôi gọi điện cho bà nội trước, nếu như bà không bài xích thì liền mang em „ tới.
“Vâng ạ.” Lệ Yên Nhiên ngoan ngoãn cười nói.
Mạc Tuân bật loa ngoài, tiếng chuông di động du dương reo một lần liền được nói thông sau, giọng nói mềm mại của Mạc lão phu nhân truyền đến: “Alo, A Đình à.”
“Bà nội, hôm nay khẩu vị bà thế nào rồi, Yên Nhiên muốn đi thăm bà, xếp một thực đơn riêng cho bà, chúng con qua ngay bây giờ.”
Mạc lão phu nhân bỗng dừng một chút, đột nhiên hỏi: “A Đình, cháu bây giờ ở cùng một chỗ với Yên Nhiên?”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng mở miệng nói: “Đúng vậy bà nội Mạc, hôm nay tan học là anh Hàn Đình tới đón cháu đó, chúng cháu bây giờ liền đi qua thăm bà nha.”
Mạc lão phu nhân im lặng một chút, rồi lên tiếng từ chối: “Các cháu cũng không cần đâu, hôm nay khẩu vị bà tốt, nhưng người mệt quá, ngủ trước đây, không có việc gì nữa bà cúp điện thoại.”
Mạc lão phu nhân trực tiếp cúp điện thoại.
Lệ Yên Nhiên tràn đầy nhiệt tình trong nháy mắt bị đập chết, kẻ ngu cũng có thể nghe được lão phu nhân vô cùng xa cách với cô ta, cô ta uất ức chu môi: “Anh Hàn Đình, không phải em làm chuyện gì sai chứ, sao em cứ thấy bà nội Mạc đi Hải Thành bảy năm về liền rất không thích em.”
Trong tròng mắt thâm thúy của Mạc Tuân hẹp nhanh chóng lóe lên, bà nội thực sự rất lạ, lúc nãy bà nội cúp điện thoại là do anh ở cùng Lệ Yên Nhiên.
Nếu như không nhớ lầm, tâm nguyện lớn nhất của bà nội chính là anh có thể cưới vợ lấy vợ sinh con, sinh cho bà đứa chất trai, theo lý thuyết Lệ Yên Nhiên xuất hiện cạnh anh, bà nội vui mừng không kịp mới phải, sao lại có thái độ lạnh nhạt từ chối như vậy?
Mạc Tuân mắt nhìn thẳng đường phía trước, giọng nói trầm thấp từ tính: “Đừng suy nghĩ nhiều, ngày khác thăm bà cũng được! Tôi đưa em về nhà.”
Đưa cô ta về nhà?
Lẽ nào… Buổi tối không có kế hoạch gì khác sao?
“Anh Hàn Đình, chúng ta cùng đi ăn cơm đi nha!?” Lệ Yên Nhiên mong đợi nhìn anh, tốt nhất là bữa cơm lãng mạn dưới ánh nén.
“Buổi tối tôi không rảnh, đã có hẹn rồi.” Mạc Tuân từ chốt.
Lệ Yên Nhiên thất vọng: “Vậy được rồi, chúng ta hẹn ngày khác.”
Mạc Tuân đưa Lệ Yên Nhiên về nhà, sau đó anh mang Tiểu Viên Viên đến Đề Bar! Anh thật sự có hẹn, Có Dạ Cần từ Hải Thành tới Đế Đô.
Trong phòng bao sang trọng, Mạc Tuân ngồi trên ghế salon màu đỏ sậm, anh nhìn thoáng qua Có Dạ Cần bên người: “Sao lại đến Đề Đô?”
Nhiều ngày không gặp, Cố Dạ Cần vẫn đẹp trai như xưa, mắt kiếng gọng vàng trên mặt ánh lên đôi mắt đen lạnh lùng của anh: “Tới đây họp, hai ngày nữa về, cậu thế nào?”
Mạc Tuân cầm ly rượu, ưu nhã nhấp một ngụm rượu đỏ: “Tôi tốt vô cùng.”
“Hiện tại cũng đang đồn đám hỏi Mạc Lệ, gần đây cậu và cô thủ phủ thiên kim Lệ Yên Nhiên kia của Lệ gia cũng thân thiết nhỉ, thật sự có dự định cưới cô ta?”
Mạc Tuân lay ly rượu, dịch đỏ trong ly sóng sánh tỏa hương nồng, sau đó nhìn về phía Cố Dạ Cẩn: “Phía dưới tôi từng trúng một đao, việc này cậu biết không?”
Anh không nhớ ra đoạn hồi ức kia, chắc là xảy ra ở Hải Thành, Có Dạ Cần là anh em nối khố của anh, có lẽ biết.
Chương 545:
Có Dạ Cẩn đương nhiên biết, nhưng anh không thể nói, việc này liên quan đến cái tên “Lê Hương” đó, ánh mắt anh lướt qua quần tây đen của Mạc Tuân: “Làm sao, không cứng nỗi với Lệ Yên Nhiên?”
Mạc Tuân trực tiếp đạp cậu ta một cước.
Cố Dạ Cần không để ý quần tây mình có dấu chân, cong môi nói: “Xem ra là thật, đừng nghi ngờ cơ thể mình, cơ thể cậu không có bệnh, đổi một cô gái khác thử xem.”
Mạc Tuân liếc mắt tới, như cười như không: “Có kinh nghiệm như thế à, xem ra cậu bay tới Đế Đô không phải công tác, mà là giải quyết nhu cầu sinh lý nhỉ?”
Có Dạ Cẩn lại đạp anh một cái: “Dù sao cũng hơn cậu, cậu bây giờ có nhu cầu sao?”
Mạc Tuân: “Giận thế à, Diệp Linh hiện tại hợp tác với trang sức Fly, lâu lắm rồi không đoái hoài gì tới câu nhỉ? Nhìn cái mặt oán phu cậu kìa.”
Hai người đàn ông trêu qua trêu lại, có một loại khó hiểu không tên, là bộ dáng như sỉ nhục nhau.
Cái này làm Sùng Văn đứng bên nhìn mà trợn mắt hốc mồm, nhưng anh ta càng khiếp sợ chính là, vừa rồi anh ta bắt được ý này, phía dưới thiếu gia từng trúng một dao, hiện tại… bất lực…
Emmm…
Sùng Văn nhanh chóng đi ra, tìm được Thượng Võ xuất quỷ nhập thần tám chuyện: “Thượng Võ, kể anh nghe một bí mật, cơ thẻ thiếu gia bị thương, bây giờ bị bất lực đó.”
Thượng Võ mặt liệt liếc Sùng Văn: “Anh đã biết đó là bí mật của thiếu gia, người chết sẽ không tiết lộ bí mật ra ngoài, tôi đang nghĩ có nên diệt khẩu anh không đấy.“
Sùng Văn: “…
Lúc này xa hoa cửa phòng bao bị mở ra, Mạc Tuân đi ra: “Tiểu Viên Viên đâu?”
Sùng Văn nhìn bốn phía một chút, nguy rồi, Tiểu Viên Viên không biết khi nào thì đi mắt tích!
Khuôn mặt tuần tú Mạc Tuân trầm xuống: “Nhanh đi tìm!”
Lê Hương cũng tới Đề Bar! Cô cũng có hẹn.
Lúc đến phòng bao, bên tai đột nhiên vang lên tiếng mèo nhỏ kêu meo meo…
Tiếng mèo kêu này nghe quen quá, Lê Hương nhanh chóng quay đầu, Tiểu Viên Viên xòe chân, kích động lập tức chạy đến bên chân cô, hai cái móng vuốt vươn ra móc giày cô, ngước đôi mắt đen to linh lợi điên cuồng kêu meo meo về phía cô!
Tiểu Viên Viên vừa rồi nhận ra cô, đi theo cô một đường.
Đôi mắt trong vắt Lê Hương rừng nhanh chóng tràn ra vui mừng, cô ngồi xổm người xuống ôm Tiểu Viên Viên vào lòng: “Tiểu Viên Viên, hóa ra là em à, chị rất nhớ em đó.”
Lê Hương vui vẻ cào cào lớp lông mềm trắng như tuyết trên người Tiểu Viên Viên.
Meo meo…
Tiểu Viên Viên biểu thị nữ chủ nhân, em cũng rất nhớ chị, em sắp không chịu nổi rồi, chị về quản người đàn ông của chị đi, cái tên đại móng heo này sắp bị người ta câu đi mắt rồi!
Lê Hương vui vẻ muốn khóc, cô làm sao cũng không ngờ được Tiểu Viên Viên cũng tới Đế Đô, là…
Mạc tiên sinh mang Viên Viên tới sao?
Lúc này bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp từ tính: “Tiểu Viên Viên.”
Lê Hương cùng Tiểu Viên Viên đồng thời ngẳng đầu, chỉ thấy hành lang phía trước có dáng người cao lớn anh tuần đi tới, Mạc Tuân đến.