Mạc Tử Tiễn tới!
Bây giờ anh đang cổng trường chờ côi Lê Hương nhanh chóng cầm di động lên chạy ra ngoài, rất nhanh cô thấy được dáng người cao lớn thanh lạnh kia của Mạc Tử Tiễn ở ngoài cổng trường, anh tựa vào thân xe Maybach màu bạc, đang ở yên lặng đợi cô.
Chiếc xe sang limited Maybach này rất có khí chất, nhất là sắc bạc càng lộ vẻ cao cấp, chiếc xe này rất hợp với tài khí trên người Mạc Tử Tiễn, xe như chủ.
Bây giờ là lúc tan học, sinh viên Đại học T đã ra về, bọn họ đều đang hò hét thét, “Trời ạ các cậu mau nhìn, người kia là ai thế!”
“Học trưởng Tử Tiễn tới tìm ai vậy nhỉ, không biết có phải tìm nữ sinh không nữa, vậy cô gái đó nhất định hạnh phúc chết đi được!”
Lúc này Lệ Yên Nhiên cũng đi ra, cô ta liếc mắt liền thấy được Mạc Tử Tiễn.
Mạc Tử Tiễn, Lệ Yên Nhiên khẽ ngưng trệ, cô ta không ngờ gặp được Mạc Tử Tiễn ở đây.
Mạc Tử Tiễn là Nhị thiếu Mạc gia, nhưng anh rất ít dính vào hào quang của Mạc gia, chính xuất thân anh đã là thiên chỉ kiêu tử, tính tình trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, từ nhỏ đã không kè cặp bên một cô gái nào, nên Lệ Yên Nhiên không quá thân quen với anh.
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng lấy ra di động, nhắn tin cho thiên kim đại tiêu thư của Dạ gia Dạ Minh Châu: “Minh Châu, crush của cậu đến Đại học T kìa.”
“Ting” một tiếng, Dạ Minh Châu lập tức nhắn lại: “Mạc Tử Tiễn đến Đại học T? Yên Nhiên, mau quay video cho tớ xem.”
Lệ Yên Nhiên mở Wechat ra, quay video gửi cho Dạ Minh Châu, chợt có bóng người nhỏ nhắn đi đến: “Mạc Tử Tiễn.”
Lệ Yên Nhiên tay chợt dừng lại, nhanh chóng ngẳng đầu, cô ta thấy Lê Hương đi tới cạnh Mạc Tử Tiễn.
Mạc Tử Tiễn nhanh chóng đứng thẳng người, trên anh khuôn mặt đẹp trai trong trẻo nhưng lạnh lùng lộ ra ý cười nhàn nhạt: “Lê Hương, em đến rồi?”
Toàn trường hít vào, không thể tin nhìn một màn này.
“Mẹ nó, học trưởng Tử Tiễn lái siêu xe chạy đến Đại học A, là tới tìm Lê Hương!”
“Lê Hương có quan hệ gì với học trưởng Tử Tiễn chứ?”
“Các cậu nhìn kìa, học trưởng Tử Tiễn cười kìa, thì ra một công tử lạnh lùng như thế cũng sẽ cười, anh ấy cười dịu dàng quá đi mắt, sao anh ấy có cười với Lê Hương chứ?”
“Tớ muốn nhập vào xác Lê Hương!”
Lệ Yên Nhiên tưởng rằng Mạc Tử Tiễn chạy đến Đại học T, dù sao Đại học T là trường cũ của anh, nhưng cô ta nào ngờ được anh lại chạy đến Đại học A, còn tìm Lê Hương.
Lệ Yên Nhiên nhìn dáng người lạnh lùng kia của Mạc Tử Tiến, anh đối với mỗi người đều rất thờ ơ, nhất là đối với đám con gái thích anh, ai cũng biết ánh mắt anh rất cao, đến nay còn chưa từng đặt ai vào mắt.
Chương 616:
Thế nhưng, hiện tại anh lại cười âm áp với Lê Hương như vậy.
Trước có Mạc Tuân, sau có Mạc Tử Tiễn, Lệ Yên Nhiên là thật sự không ngờ con ả Lê Hương này vậy mà lại dây dưa được với hai vị thiên chỉ kiêu tử Mạc gia này.
Lệ Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, sau đó quay video Mạc Tử Tiễn cùng Lê Hương đứng chung một chỗ, trực tiếp gởi cho Dạ Minh Châu.
Dạ Minh Châu từ nhỏ đã thích Mạc Tử Tiễn, hàng năm ở tiệc sinh nhật đều tuyên bố tâm nguyện lớn nhất của mình chính là gả cho Mạc Tử Tiễn, thế thì có kịch vui để xem rồi.
Lê Hương còn không biết chuyện gì, đôi mắt trong vắt của cô nhìn Mạc Tử Tiễn: “Tử Tiễn, sao anh lại đến tận cổng trường tìm tôi, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Mạc Tử Tiễn nhìn gương mặt nhỏ xinh của cô, lắc đầu: “Đừng lo, không có gì xảy ra cả, tôi đến tạm biệt với em, tôi muốn rời Đề Đô đến Hải Thành vài ngày.”
“Đến Hải Thành?”
Đúng vậy, anh muốn đến Hải Thành, muốn lấy lại tín vật đính hôn năm đó mẹ cô lưu lại, anh muốn điều tra rõ hết tất cả mọi việc.
Nhưng Mạc Tử Tiễn cũng không nói chỉ tiết cho cô biết: “Ừ, tôi đến Hải Thành xử lý chút chuyện, vài ngày sau sẽ trở lại.”
Lê Hương mỉm cười: “Vậy anh đi đi.”
Mạc Tử Tiễn nhìn thoáng qua sau lưng cô A lớn: “Sao em lại vào Đại học A, nhưng với em mà nói, Đại học A hay Đại học T với em cũng không có ý nghĩa gì, Lê Hương, tôi đi đây.”
Lê Hương vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé: “Tạm biệt.”
Mạc Tử Tiễn lên Maybach màu bạc, khi chiếc xe lướt đi, anh xuyên qua kính chiếu hậu nhìn bóng người bé nhỏ kia của Lê Hương, anh biết, chờ anh từ Hải Thành trở về một khắc kia trở đi, quan hệ giữa anh và cô sẽ không như xưa nữa.
Nhìn theo hướng Mạc Tử Tiễn rời đi, Lê Hương xoay người trở về trường, cô đã nghe được tiếng nghị luận của đám người vây xem phía sau, “Học trưởng Tử Tiễn sẽ không thích Lê Hương đấy chứ!
Không muốn đâu, cô ta sao mà xứng?”
“Lê Hương thật đúng là hồ ly tinh, ỷ vào mình có gương mặt xinh đẹp liền đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, cô ta vậy mà dám quyền rũ học trưởng Tử Tiễn.”
Đám sinh viên Đại học T vốn không thích Lê Hương, hiện tại bị Mạc Tử Tiễn kích thích, càng sinh ra địch ý lớn nhất với cô.
Lê Hương không để ý đến những thứ này, cô vừa định vào trường, thì bên tai vang lên tiếng còi xe ô tô, một chiếc xe sang trọng ngừng lại.
Của lái mở ra, một người tài xế đi tới: “Xin hỏi, cô là Lê tiểu thư sao?”
Lê Hương không biết người này, cô gật đầu: “Đúng vậy.”
“Lê tiểu thư, cô đừng lo, phu nhân nhà tôi mời cô đến quán cà phê uống ly cà phê, trò chuyện một chút về chuyện của cô và Nhị thiếu.”
Phu nhân?
Lê Hương gần như nháy mắt nghĩ đến đương gia chủ mẫu Liễu Chiêu Đệ bây giờ của Mạc gia, cũng chính là mẹ ruột Mạc Tử Tiễn.
Mạc Tử Tiễn chân trước mới vừa đi, chân sau Liễu Chiêu Đệ đã tìm tới cửa, ly cà phê này xem ra uống không ngon rồi, Lê Hương nhếch môi: “Vậy làm phiền dẫn đường, tôi đi.”
Quán cà phê.
Chương 617:
Lê Hương ngồi xuống vị trí cạnh cửa sổ, cô nhìn Liễu Chiêu Đệ đối diện.
Liễu Chiêu Đệ rất giống với Liễu Anh Lạc, cũng vì họ là song sinh, năm đó Liễu Anh Lạc là đệ nhất mỹ nhân Đề Đô, quan nắp mãn kinh hoa, nên Liễu Chiêu Đệ trước mắt có mỹ mạo động lòng người, trên người bà ta dấu vết tháng năm thực sự rất nhạt, nhạt đến mức có thể khiến người ta quên đi tuổi tác của bà ta.
Hôm nay Liễu Chiêu Đệ mặc chiếc váy hoa nhí dài, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập khí chất thượng lưu ưu nhã cao quý, bà búi tóc cao, nhấp một ngụm cà phê trong tay: “Lê tiểu thư, nghe nói cô là con gái bị lạc mắt ở Lê gia, trước đây vẫn luôn sống ở nông thôn, gần đây mới được tìm trở về?”
Liễu Chiêu Đệ đang nói cho cô biết, bà ta đã phái người điều tra lai lịch cô rõ ràng.
Lê Hương đúng mực mỉm cười: “Mạc phu nhân mời tôi tới uống cà phê, hẳn không phải là muốn nghe thân thế của tôi! Có chuyện có thể nói rõ.”
Liễu Chiêu Đệ buông tách cà phê xuống, sau đó từ trong bao lấy ra một tờ chỉ phiếu, nhẹ nhàng đầy chỉ phiếu tới trước mặt Lê Hương: “Vậy tôi vào thẳng vần đề, tôi không biết chuyện giữa cô và Tử Tiễn, tôi cũng không thấy hứng thú, cô muốn bao nhiêu cứ tùy tiện viết, rời khỏi con tôi.”
Lê Hương nhìn chỉ phiếu trong tay, không ngờ bản thân cô lại gặp phải tình cảnh “cầm chỉ phiếu rời khỏi con trai tôi” của mấy bộ phim drama.
“Mạc phu nhân, bà quá lo lắng rồi, tôi và Tử Tiễn chỉ là bạn bè, không phải là loại quan hệ bà nghĩ.”
“Ò, phải không?” Liễu Chiêu Đệ lại nhấp một ngụm cà phê, thản nhiên nói: “Cô gái như cô, tôi thấy nhiều rồi, có chút tâm cơ, biết thủ đoạn đùa giỡn, cho rằng chỉ cần khống chế được đàn ông liền có thể vỗ cánh, có thể gả vào hào môn làm Thiếu phu nhân. Lê tiểu thư, nói rõ cho cô hay, cửa nhà Mạc gia cô không vào được, muốn làm con dâu tôi, cô phải chờ kiếp sau.”
Nói rồi, Liễu Chiêu Đệ thờ ơ nhìn thoáng qua tắm chỉ phiếu kia: “Lê tiểu thư, đối nhân xử thế phải thông minh một chút, phải hiểu được thấy tốt thì lấy, dĩ nhiên, nếu như cô thực sự không muốn tắm chỉ phiếu này, ta đây sẽ lấy lại, coi như cô để cho con tôi chơi miễn phí một hồi.”
Nghe máy lời khó nghe này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Hương cũng chẳng có máy biểu cảm, chỉ là cô nhẹ nhàng nhướng hàng mày thanh tú.
Liễu Chiêu Đệ đúng là rất đẹp, thực sự rất đẹp, nhưng cả người bà ta khí chất cao cao tại thượng, lên mặt nạt người, thậm chí lộ ra vài phần chanh chua, khiến người ta hết sức khó chịu.
Lê Hương luôn cảm thấy khí chất như vậy không xứng với gương mặt này, vì đây là khuôn mặt giống hệt Liễu Anh Lạc.
Năm đó Liễu Anh Lạc chẳng những là đệ nhất mỹ nhân Đề Đô, bà còn là tài nữ có lQ cao, trong trẻo nhưng lạnh lùng, một bộ váy trắng, trong lòng ôm mấy cuốn sách đi trên sân trường, đã từng vang dội cả một thời đại.
Lê Hương đưa tay trả chỉ phiếu lại cho Liễu Chiêu Đệ: “Mạc phu nhân, ở trong lòng bà, bà cảm thấy bà con trai Mạc Tử Tiễn đáng giá bao nhiêu tiền, bán bao nhiêu thì mới chuẩn giá?”
Động tác đang uống cà phê của Liễu Chiêu Đệ khẽ cứng lại.
Lê Hương mỉm cười: “Lẽ nào tôi hiểu sai ý bà rồi, nếu như tôi viết năm triệu, bà chắc sẽ cảm thấy rẻ, con bà chỉ đáng giá chừng này? Nếu tôi viết năm trăm triệu, năm tỷ, bà chắc lại có cảm giác quá mắc, bà không muốn chỉ ra số tiền này, Mạc phu nhân, khoảnh khắc bà đưa ra tắm chi phiếu này đã treo giá con trai bà rồi, bà không phải đang làm nhục tôi, mà là đang nhục nhã con bà.”
Liễu Chiêu Đệ buông tách cà phê xuống, lúc này bà ta mới nâng mắt quan sát Lê Hương: “Con tôi tôi rất rõ, ánh mắt nó rất cao, cô có mê hoặc được nó, nhất định là có bản lĩnh, cái miệng này của cô thật ra lợi hại đấy, vậy cô bây giờ nói thử xem, đến tột cùng cô muốn thế nào mới có thể rời khỏi con tôi?”
“Mạc phu nhân, tôi đã nói, tôi cùng Mạc Tử Tiễn chỉ là bạn bè, cô muốn tìm tôi trò chuyện, thế nhưng lời của tôi bà lại không tin, buổi nói chuyện này của chúng ta không có chút ý nghĩa nào, cảm ơn tách cà phê của Mạc phu nhân, tôi đi trước.” Lê Hương đứng dậy rời đi.
Lúc này Liễu Chiêu Đệ sâu xa nói một câu: “Diệp Linh, là của bạn thân cô nhỉ?”
Linh Linh?
CHương 618:
Trong lòng Lê Hương nặng nề giật mình, cô cảnh giác nhìn về phía Liễu Chiêu Đệ: “Bà làm gì Diệp Linh của tôi rồi?”
Liễu Chiêu Đệ cong môi: “Cũng không làm cái gì, gần đây Diệp Linh hợp tác với trang sức Fly, nên chúng tôi có cơ hội tiếp xúc, Lê tiểu thư sốt ruột như vậy làm cái gì, cô hiện tại đã không muốn đàm luận với tôi, vậy tôi chờ cô,dù sao tôi cũng chẳng thiếu thời gian.”
Liễu Chiêu Đệ từ trong bao lấy ra hai tờ tiền mới tinh để lên bàn, sau đó đeo kính mát, đạp giày cao gót rời khỏi nơi này.
Lê Hương có dự cảm xấu, cô nhanh chóng lấy di động ra gọi cho người đại diện – chị Hoa của Diệp Linh.
Tiếng chuông chờ reo một lần sau đó đường giây được nối, giọng chị Hoa truyền đến: “Alo, Lê Hương.”
“Chị Hoa, Linh Linh đâu, Linh Linh bây giờ đang ở đâu?” Lê Hương hỏi thẳng.
“Hôm nay bọn chị tới công ty trang sức Fly, Linh Linh đi vào thay quần áo rồi, Lê Hương, làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”
“Linh Linh đi vào thay quần áo máy phút rồi ạ, chị Hoa, bây giờ chị lập tức đi vào tìm Linh Linh ngay đi, mau lên!”
Chị Hoa khá có năng lực nghiệp vụ, nghe được giọng Lê Hương không thích hợp, chị Hoa như ý thức được gì, cô ấy xoay người chạy vào phòng thay đồ: “Lê Hương, chết rồi, không thấy Linh Linh đâu?”
Diệp Linh không thấy nữa, đột nhiên biến mất ở trong phòng thay đồ!
Đôi mắt sáng trong của Lê Hương lạnh xuống, cô biết đây là Liễu Chiêu Đệ cảnh cáo cô, Liễu Chiêu Đệ bắt đầu đã chuyển mũi dùi lên người bên cạnh cô rồi.
“Lê Hương, trong phòng thay đồ để lại một tờ giấy!” Chị Hoa làm việc rất ổn, nhanh chóng tìm được vật có giá trị trong phòng thay đồ.
“Tờ giấy gì ạ?”
“Trên tờ giấy không có gì cả, chỉ có một hàng chữ, phía trên viết một địa chỉ.”
“Gửi địa chỉ đó cho em.”
“Được, Lê Hương, bây giờ chúng ta nên làm gì đây, có nên báo cảnh sát không? Cố tổng hai ngày này bay đến Châu Âu rồi, giờ vẫn chưa về, Linh Linh em cũng biết rồi đó, khuôn mặt ấy của nó không thể rơi vào trong tay bất kỳ thằng đàn ông nào, HP IẾ. Tà LỒN lộ HAI GA có quá nhiêu người thèm muôn nó.
Lê Hương siết chặt di động, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, cô nhanh chóng phân tích một chút, Liễu Chiêu Đệ đây chỉ là cảnh cáo, chí ít bây giờ là sẽ không thực sự động đến Diệp Linh.
Thế nhưng Diệp Linh trời sinh vô cùng quyến rũ, vẫn luôn được Cố Dạ Cần bảo vệ dưới cánh của mình nên cậu ấy mới không trở thành món ăn bị đám người đó xâu xé, hiện tại Diệp Linh thoát khỏi tầm mắt bọn họ, mọi chuyện đều trở nên mát khống chê.
“Chị Hoa, chúng ta hiện tại cứ dựa theo địa chỉ này đi tìm Linh Linh, việc cấp bách phải nhanh chóng tìm được cậu ấy, tạm thời đừng báo cảnh sát, Linh Linh lăn lộn trong giới giải trí, chút gió thổi cỏ lay đều cũng có thể nổi thành sóng to gió lớn, hơn nữa người khác nếu đã để lại địa chỉ, địa chỉ này chắc không có vấn đề, bây giờ chị lập tức liên hệ với Cố Dạ Cần, báo anh ta có tác dụng hơn cảnh sát nhiều!”
Chị Hoa vô cùng tín nhiệm Lê Hương, đây là thời điểm nguy cấp, Lê Hương giống như là người chỉ đạo cô ta vậy: “Lê Hương, chị sẽ làm theo lời em, tự em cần thận nhé, chị sẽ xem tình thế mà làm.”
“Dạ”
Lê Hương gọi xe taxi, đi thẳng đến địa chỉ đó.
Trên đường bác tài xế tò mò hỏi: “Cô bé, cháu muốn tham gia tiệc rượu sao?”
“Tiệc rượu?”
“Đúng vậy, địa chỉ này là nhà hàng rượu tư nhân rất nỏi tiếng ở Đề Đô, ở đó đúng giờ sẽ tổ chức một buổi tiệc rượu tư nhân xa hoa, nhưng cô bé à, bác thấy cháu là gái nhà lành, nên tốt bụng khuyên cháu một câu, tiệu rược đó rất thác loạn, là chỗ đám người có tiền đi mua vui, nghe nói chủ nhân nhà hàng rượu đó sẽ bắt một vài mỹ nhân đến đấu giá trong buổi tiệc, trả giá cao sẽ ôm được mỹ nhân về nhà.”
Chương 619:
Mắt Lê Hương lóe lên ánh sắc lạnh, thì ra Liễu Chiêu Đệ ném Diệp Linh đến cái dạng tiệc rượu này!
Liễu Chiêu Đệ bây giờ là đương gia chủ mẫu của Mạc gia, ba tháng trước ở Hải Thành cô cũng từng tiếp xúc với Mạc Tư Tước, Mạc Tư Tước thâm trầm đáng sợ, thủ đoạn sắc bén kinh người, nhưng ông hết sức thẳng thắn, ông muốn mạng của bạn nhất định sẽ thông báo cho bạn một tiếng, tôi muốn giết cô đấy, là dùng dao đâm. Lê Hương mặc dù không thích ông, nhưng không phải không thừa nhận người đàn ông thắm nhuần thương trường như vậy mới là người nắm quyền chân chính.
Mà Liễu Chiêu Đệ lại âm hiểm bản thỉu, Lê Hương thực sự không rõ đương gia chủ mẫu Mạc gia sao lại dùng thủ đoạn tỉ tiện âm ngoan như vậy?
Đàn ông Mạc gia, Mạc Tư Tước, Mạc Tuân, Mạc Tử Tiến, đều là chân chính thiên chỉ kiêu tử, Lê Hương thấy chỉ một Liễu Chiêu Đệ trong nháy mắt đã kéo xuống đẳng cấp toàn bộ Mạc gial Diệp Linh lại là đóa hồng đỏ kiều diễm nhất trong vòng giải trí, Y0 TS SẺ D0 Tin z š hi N9 v0 cậu ây rơi vào hang Ô của đám ông, hậu quả khó mà lường được.
“Bác tài, cháu không phải đi tham gia tiệc rượu, cháu có một người bạn bị lừa đến đó, cháu là đi tìm cậu ấy, muốn mang cậu ấy về nhà.”
“Cô bé, vậy tự cháu cần thận một chút, tiệc rượu tư nhân mỗi người đều mang mặt nạ, che mặt, những thứ ham mê cổ quái trong nội tâm liền bại lộ ra hết, biến thái lắm, đúng rồi, bác còn nghe nói hôm nay trong tiệc rượu tư nhân kia có một cô mỹ nữ cao cấp, nên tiệc rượu hôm nay rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều chạy tới đấu giá cô mỹ nữ cao cấp kia.”
Mỹ nữ cao cấp?
Lê Hương gần như trong nháy mắt liền khẳng định, mỹ nữ cao cấp bị bán đấu giá kia chắc chắn là Diệp Linh!
Lê Hương thật không ngờ lần đầu tiên cô giao chiến với Liễu Chiêu Đệ, Liễu Chiêu Đệ đã ra chiêu độc như thế, hoàn toàn đánh khiến cô không kịp trở tay.
Nhưng cứ đợi cô tìm được Diệp Linh xong, ổn định lại, cô nhất định sẽ tìm Liễu Chiêu Đệ tính số!
Dứt lời với Lê Hương xong, chị Hoa nhanh chóng bắm số điện thoại của Có Dạ Cẩn, cô ấy có số di động riêng của Có Dạ Cần, có thể gọi không trở ngại.
Tiếng chuông chờ vang lên một lần, quả nhiên điện thoại đã được thông, giọng nói như rượu ủ say của Cố Dạ Cần từ từ truyền tới: “Alo.”
“Cố tổng, không xong, Linh Linh gặp chuyện rồi?” Chị Hoa nhanh chóng nói.
Lúc này trong phòng tổng thống khách sạn sáu sao trên độ cao ở ba chục ngàn thước Anh ở nước ngoài, trước cửa số sát đắt, Cố Dạ Cần mới vừa kết thúc cuộc họp về phòng, một tay cầm di động, một tay kéo cà vạt ở cổ, liền nghe được chị Hoa nói Diệp Linh đã xảy ra chuyện.
Bí thư riêng đang ở phòng tổng thống cũng cảm giác nhiệt độ cả căn phòng chợt hạ xuống điểm đóng băng, anh ta sợ đến nín thở.
Động tác kéo cà vạt của Cố Dạ Cần dừng một chút, cánh môi lạnh lùng khẽ mở: “Xảy ra chuyện gì?”
Chị Hoa nói tóm tắt lại mọi chuyện cho Có Dạ Cần nghe, lại gửi địa chỉ qua, trên gương mặt tuấn mỹ như ngọc của Cố Dạ Cần không hiện lên chút biểu cảm gì, nhưng nhìn vô cùng âm u, anh đạm mạc nói: “Tôi biết rồi.”
Bỏ lại một câu như vậy, Có Dạ Cần trực tiếp cúp điện thoại.
Anh xoay người, đồng tử đen lạnh nhìn về phía bí thư riêng sau lưng, đưa địa chỉ tới: “Đi tra ngay địa chỉ này, còn nữa hủy bỏ tất cả lịch trình, chuẩn bị máy bay riêng, tôi muốn bay về Đề Đô”
“Vâng, chủ tịch.”
Bí thư riêng lấy tốc độ nhanh nhất làm xong mọi chuyện đây, sau đó báo cáo tin tức đã tra được: “Chủ tiệc, địa chỉ này là một tiệc rượu tư nhân mua dâm.”
Án đường tuấn mỹ của Cố Dạ Cần nhíu lại, đồng tử thanh lạnh như nhuộm đẫm màu mực, đặc sâu không thấy đáy, anh lấy di động ra, bám một dãy só.
Rất nhanh đã tiếp thông, giọng nói trầm thấp từ tính của Mạc Tuân truyền tới: “Alo.”
Chương 620:
Cố Dạ Cần cầm điện thoại: “Cuộc sống bà mẹ kế kia của cậu mấy năm nay quá nhạt nhẽo nên thần chí(*) không rõ rồi không, dám động đến người của tôi?”
(*) tinh thần và ý chí “Diệp Linh làm sao vậy?” Mạc Tuân hỏi.
“Diệp Linh bị đưa đến tiệc rượu tư nhân rồi.”
Mạc Tuân cùng Có Dạ Cần đều là thái tử gia xuất thân từ hậu duệ quý tộc trâm anh, bọn họ không tham gia loại tiệc rượu tư nhân này, nhưng thứ nên hiểu đều hiểu: “Xem ra gần đây bà ta rất rảnh rỗi, muốn tìm chút chuyện làm.”
“Cậu cũng đừng ngồi không ở đó, tôi mất hai giờ mới bay về, cậu chạy trước đến đó đi.”
“Cố Dạ Cần, đây chính là thái độ cậu muốn tôi giúp đỡ?”
“À, quên nói cho cậu biết, Lê Hương đã đi đến đó rồi.”
Quả nhiên Mạc Tuân trực tiếp im lặng vài giây, sau đó “tút tút” vài tiếng, anh cúp điện thoại.
Lê Hương đã đến, đây là vùng ngoại ô Đề Đô, nơi đây tọa lạc một tửu trang tư nhân xa hoa mấy ngàn hecta, hiện tại bên ngoài tửu trang đậu đủ các loại xe sang, bên trong tửu trang đèn đuốc sáng trưng, nhìn vô cùng xa hoa đồi trụy.
Diệp Linh đang ở bên trong.
Lê Hương đi lên trước, có bồi bàn ở đó phát mặt nạ, tất cả mọi người đi vào đều phải mang mặt nạ.
“Mỹ nữ, cô muốn mặt nạ nào?” Bồi bàn hỏi.
Lê Hương nhìn một chút, có rất nhiều loại mặt nạ, hồ ly nhỏ, con thỏ nhỏ, ngọn lửa, yêu ma quỷ quái, cái gì cũng có.
“Lấy mặt nạ gì cũng được?”
“Đều có thể, nhưng mà mặt nạ của phu nhân và quý ông phải giống nhau, nếu như cô và một người đàn ông khác chọn mặt nạ giống nhau, vậy hai người có quan hệ chủ tớ, nam làm chủ, nữ làm người hầu, chủ nhân có thể yêu cầu người hầu làm chuyện như vậy, chuyện gì đều có thể, không thể từ chối.”
“..”
Lê Hương cũng biết, không thể tùy tiện cầm, từ một khắc cô bước vào nơi này kia đã bắt đầu, cô đã tham dự trò chơi này.
Lê Hương nhìn người bồi bàn đó: “Sao không phải nữ làm chủ, nam làm người hầu, chỗ các anh kỳ thị thế à?”
Bồi bàn sửng sốt, ở tiệc rượu này luôn làm như vậy, còn chưa có người phụ nữ nào dám nói ra lời như vậy.
Tới tham gia tiệc rượu này đều đàn ông không giàu thì sang, không thiếu tiền, còn các cô gái tới đây trang điểm xinh đẹp ăn mặc lộng lãy, các cô thầm chấp nhận quy tắc trò chơi này, nói trắng ra là chính là dùng tuổi trẻ nhan sắc của mình tới quyến rũ kim chủ, thành đồ chơi của bọn họ.
“Mỹ nữ, đây là luật rừng ở đây của chúng tôi, cá lớn nuốt cá bé, nếu như cô không muốn chơi cũng được, mời lập tức rời đi.”
Bồi bàn nói.
Lê Hương rũ hàng mi nhỏ dài xuống, bắt đầu chọn mặt nạ: “Tôi chơi, tôi chọn cái mặt nạ này.”
Bồi bàn nhìn một chút, Lê Hương chọn một mặt nạ… con mèo nhỏ, là loại rất ít được chú ý.
Lê Hương cảm thấy con này mèo con giống với Tiểu Viên Viên, dù không dễ thương bằng, nhưng cô vẫn chọn. Cô đeo mặt nạ mèo con lên mặt.
Lê Hương đi cửa tiệc, cô muốn vào, nhưng lại bị người cản lại.
Chương 621:
“Tiểu thư, thật ngại quá, mời cô đưa ra thư mời.”
“Thư mời? Tôi không có.”
“Tiểu thư, vậy cô không thể vào, trừ phi có người nguyện ý mang cô vào.”
“Mang thế nào?”
Bồi bàn chỉ một cái, Lê Hương thuận mắt nhìn lại, cũng có cô gái không có thư mời mang chiếc váy lụa mỏng lộ vai, một chiếc xe sang trọng ngừng lại, có tên giám đốc bụng phệ mang một mặt nạ ra, cô bé kia nhanh chóng tiến lên, va vào người tên giám đốc kia.
“Ôi, đau quá đi.” Cô bé kia ỏn ẻn kêu lên một tiếng.
“Tiểu mỹ nhân, đau ở đâu, anh xem cho này.” Tên giám đốc kia cười dâm nói.
“Ghét ghê, ở đây nhiều người quá, chờ vào rồi em cho anh xem.
“Được, đi thôi, anh mang em vào.”
Tên giám đốc bụng phệ kia ôm cô gái vào ngực, chân tay sờ loạn dẫn cô ta vào trong.
Như vậy cũng được à?
Lê Hương lần đầu tiên thấy được cảnh này, thực sự là ngợp trong vàng son, xa hoa dâm dật, nhưng vì cứu Diệp Linh, cô phải mau chóng vào trong.
Lúc này lại một tên bụng phệ khác đi đến, đi một mình,vào trong tiệc rượu này đám đàn ông đều sẽ không mang theo bạn gái.
Lê Hương nhanh chóng đi lên trước, nhưng cô không đụng vào, mà làm bộ đau chân, “á” một tiếng.
Ánh mắt tên già kia bị hấp dẫn, Lê Hương tuy là mang mặt nạ, nhưng dáng người cô mềm mại lả lướt, khí chất thanh thuần tuyệt lệ, là loại gái sinh viên thanh thuần, cũng là kiểu được đám giám đốc này thích nhất.
“Tiểu mỹ nhân, em sao vậy, trẹo chân rồi phải không?” Lão giám đốc kia nhanh chóng tiến lên.
Lê Hương ngẳng đầu, đây cũng không phải rất khó, đôi mắt trong vắt của cô nhìn về ông già kia, giọng nói mang theo vài phần đau đớn làm người ta thương xót: “Chân tôi đau quá.”
Vừa dút lời, một chiếc Limo Rolls-Royce phóng đến rồi ngừng lại, cửa sau xe mở ra, một dáng người anh tuần cao lớn xuất hiện.
Lê Hương nhận ra động tĩnh phía trước, càng e rằng là do thần giao cách cảm, cô ngắng đầu, đôi mắt sáng trong co rụt lại.
Cô thấy Mạc Tuân.
Mạc Tuân tới!
Tối nay Mạc Tuân mặc tây trang màu đen vừa khít người, là kiểu bá đạo tổng tài, anh giơ tay nhấc chân đều tản ra vẻ ưu nhã kiêu ngạo, ngũ quan anh tuần kia như được mài giữa, vừa ra sân liền như nam châm thu hút ánh mắt mọi người.
Wow.
Lê Hương đã nghe được các cô gái bên người không kìm nổi phát ra hưng phấn hét lên, các cô si ngốc nhìn Mạc Tuân, thiếu điều nhào tới.
Tới tham gia tiệc rượu này đâ phần là máy tên giám đốc bụng phệ hoặc là đám phú nhị đại ăn chơi, Mạc Tuân lại là tinh anh, còn là tinh anh trong tinh anh, anh vừa xuất hiện, đương nhiên trong nháy mắt liền trở thành tiêu điểm toàn trường, là mục tiêu đám con gái này truy đuổi.
Lê Hương khẽ ngưng đọng, sao anh lại đến đây Anh vậy mà cũng tới tham gia kiểu tiệc rượu tư nhân này?