Dưới sự quản lý của Hắc Nguyệt Phái, các thành trì dưới trướng thường xuyên diễn ra đấu giá hội. Người tới kẻ lui, vật phẩm quý hiếm thường xuyên xuất hiện. Đây cũng chính là nét đặc trưng riêng biệt tại Tây Phương Thành.
Thế nhưng, hoạt động đấu giá mỗi mười năm một lần của Giao Lưu hội lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Đó là nơi mà bốn đại môn phái phô trương tiềm lực phát triển và sức mạnh của chính mình.
Đó là nơi mà anh hùng, lãng tử thỉnh thoảng xuất hiện để giúp giang hồ lưu nhớ kì danh.
Và đó còn là nơi một số thần bí nhân đánh cuộc niềm tin, hi vọng.
Tóm lại, giao lưu hội mỗi năm, cạnh tranh so tài gì gì đó với đa phần đệ tử đều không hấp dẫn bằng hoạt động cuối cùng này.
Vì thế, trời vừa tờ mờ tối, đã không ít người lục tục kéo đến Ngũ Trọng Lâu, nơi diễn ra đấu giá hội tại Ma Lâm Thành.
Sở dĩ nó có tên Ngũ Trọng Lâu là vì toà kiến trúc này được xây dựng thành 5 tầng lầu.
Lầu 1 là tửu lâu, người ra, kẻ vào tấp nập. Nhưng không phải ai cũng có thể lên được khu vực đấu giá bên trên.
Lầu hai, lầu ba, lầu 4 là nơi đấu giá. Tuy nhiên thiết kế của Ngũ Trọng lâu đặc biệt ở chỗ. Cả toà nhà được xây theo kiểu hình chữ nhật. Bốn mặt hướng vào nhau. Trong đó, ba mặt đông, tây, nam đều có thể quan sát rõ ràng một đài cao ở hướng bắc. Đó là sân khấu chính, cũng là nơi trưng bày vật phẩm cùng vị trí của Auctioneer – người dẫn chương trình đấu giá tại Ngũ Trọng Lâu.
Toà lầu trên cùng là nơi kiểm định và bàn giao vật phẩm đấu giá. Chỉ những đại sư phụ trách cùng người sở hữu vật phẩm trước và sau đấu giá mới có thể đặt chân lên được.
Trước khi đấu giá hội diễn ra, Hắc Nguyệt Phái sẽ phát ra ba loại thiệp mời.
Thiệp màu xanh dành cho khách nhân giang hồ, những võ sĩ tự do, thậm chí có cả những thương nhân có hứng thú. Chỉ cần họ có đủ vàng bạc hoặc tinh hạch trao đổi thì sẽ được bố trí chỗ ngồi tại lầu hai.
Lầu ba là nơi dành cho những người có thẻ màu trắng. Họ là đại diện cho các gia tộc lớn và những binh đoàn có tiếng khắp bờ nam Huyền Hải.
Lầu bốn là vị trí thuộc về lãnh đạo của tứ đại môn phái cùng những vị khách quý được phát thẻ màu vàng.
Đưa cho Trần Đại Uy tấm thẻ màu trắng, Hiểu My cùng Trường An, Lữ Tuấn tiến lên phòng của Vô Cực Kiếm Phái tại dãy lầu đối diện với sân khấu ở tầng 4. Vừa vào trong đã thấy bọn người Đỗ Minh, Trương Hàn Kiệt, Võ Thường Phong, Cao Y Y có mặt đầy đủ. Bọn hò đang ngồi quanh một bàn tròn lớn ở phía trong. Trên mặt bàn đủ đầy đồ ăn, thức uống và các loại linh quả có giá trị.
Hiểu My gật đầu với mọi người rồi lập tức sáp vô. Miệng còn hi ha đùa giỡn: Mọi người đúng là biết tận hưởng a.
- Có tận hưởng cỡ nào cũng không bằng muội, lão đại Thần Võ Binh Đoàn. Qua nay cùng nhị sư huynh của muội đã làm chuyện mờ ám gì rồi? Còn không mau khai báo?
Giọng Tiểu Phong Tử vang lên, kéo theo một tràng cười của những người có mặt.
Đúng lúc này, một loạt tiếng chuông truyền đến. Những người tham dự đấu giá lập tức yên lặng, di chuyển ra hai dãy ghế xếp thành hàng ngang đối diện sân khấu bên kia.
Âm nhạc trỗi lên, ca cơ xuất hiện. Giai điệu khi thì du dương bay bổng, khi thì hào khí oai hùng. Quả nhiên tuyệt diệu.
Người điều khiển chương trình đấu giá hôm nay là một đại thúc trung niên. Nghe đâu là một trong những trưởng lão của Hắc Nguyệt Phái, tên gọi Hải Bá.
Ông ấy đi ra giữa hai hàng hộ vệ, người nào người nấy vũ khí sáng ngời, áo giáp lập loè ánh bạc. Dù không nói, nhưng chỉ cần trông qua cũng đủ biết họ là những người mà kẻ khôn ngoan đều chẳng dại chọc vào.
Hải Bá đứng trên sân khấu. Quét mắt nhìn cả ba tầng của Ngũ trọng lâu chậc ních người và người. Giọng nói oang oang đầy nội lực.
- Chào mừng chư vị khách quý đến tham gia buổi đấu giá trong phạm vi Giao lưu hội năm nay.
Tôi sẽ không nói nhiều. Về quy tắc đấu giá, chắc hẳn mọi người đều đã rõ. Ai kêu giá cao, qua ba lượt mà vẫn không có người cạnh tranh thì vật phẩm đấu giá thuộc về người đó. Tuy nhiên, đấu giá hội lần này, không tính bằng vàng bạc mà tính bằng trao đổi vật và tinh hạch yêu thú, mọi người cân nhắc rồi kêu giá, chớ bỏ qua cơ hội hiếm có hôm nay.
Vật phẩm đầu tiên của buổi đấu giá là đan dược thiên cấp do Vô Tâm đại sư luyện chế: Vô nhan đan – công dụng của nó là giúp người sử dụng có thể thay đổi dung mạo trong 7 ngày, đảm bảo người thân cận nhất cũng không thể nào phát hiện được. Một bình này có 3 viên. Giá khởi điểm là 100 viên tinh hạch yêu thú cấp 6.
Lầu 2 sôi trào. Vô số âm thanh bắt đầu đuổi nhau gọi giá.
Nghe tên đan dược cùng công dụng của nó, Hiểu My lại lè lưỡi lắc đầu.
- Vô Tâm đại sư sáng tạo đan dược này, xem như thuận lợi nhất cho bọn người xấu rồi. Tội lỗi, tội lỗi a.
- Trần sư muội. Giả sử một ngày có hai Lữ Tuấn cùng xuất hiện trước mặt muội, muội có nhận ra ai thật, ai giả không? Cao Y Y nhìn Hiểu My, đùa vui dò hỏi.
- Muội nghĩ, dựa vào cảm giác của mình với một người là không sai được. Có thể nhận ra nếu cho muội một ít thời gian.
Hiểu My suy nghĩ một chút rồi lựa lời trả lời. Chỉ là nội dung câu trả lời thì nằm trên câu hỏi, còn nội dung câu hỏi thì nằm trên người cô. Tiếc là cô vẫn chưa nhận ra. Càng khiến cho nụ cười của nhị sư huynh cạnh bên tươi như hoa nở.
Trong lúc đệ tử Vô Cực kiếm phái tập trung sự chú ý lên hai nữ nhân ở đây thì Vô Nhan đan đã đấu giá xong.
- Vật phẩm đấu thứ hai là Sinh cơ đan. Đan dược thiên cấp, có thể giúp con người hồi phục lại tứ chi bị tổn thương hoặc mọc ra tay, chân mới. Chỉ duy nhất 1 viên. Giá khởi điểm là 1 viên tinh hạch của yêu thú cấp 9.
Lần này, không chỉ lầu 2 mà cả hai lầu còn lại cũng bùng nổ. Một lát sau, giá của Sinh cơ đan đã leo lên tới hơn 10 viên tinh hạch yêu thú cấp 9.
Nhưng hình như vẫn chưa ngừng lại tại đây.
Người qua đường giáp nói:
- Ặc, bình thường mình vào Ma lâm sơn mạch, đánh chết đi sống lại mới tìm được 1 viên tinh hạch yêu thú cấp 9. Sao đến đấu giá hội này thì nó thành rau cải trắng rồi.
Người qua đường ất cũng cảm thán tiếp theo:
- Haiz, đa phần những người ra giá cao đều đến từ lầu 3, lầu 4. Lầu 2 chúng ta vô sức cạnh tranh.
Cuối cùng, viên Sinh cơ đan được một đại gia tộc mua về với giá 15 viên tinh hạch. Xem ra, Minh Tâm đan đích thực phát tài.
Mấy vật phẩm tiếp theo cũng là một ít đan dược và thảo dược trân quý.
Trường An dùng tinh hạch của mình đổi được một bụi Thanh Xuân thảo, nghe nói, loại linh dược này là một nguyên liệu quan trọng để luyện chế Trường Xuân nhan. Ý định của thằng bé, đa phần mọi người ở đây đều đoán được.
Võ Thường Phong thì đoạt được một lọ siêu cấp Tích cốc đan. Hắc hắc. Hắn ta định dùng nó để chống lại sư phụ trong tương lai đây mà. – Hiểu My gian xảo mở miệng cười.
Sau khi Minh tâm đan phái đấu giá xong, đến lược Phi Tinh tông môn lên sàn.
Nhóm vật phẩm đầu tiên của họ là một bộ gồm 10 không gian giới chỉ. Giá khởi điểm là 200 viên tinh hạch cấp 8 yêu thú.
Các đại gia tộc và các binh đoàn ầm ầm kêu giá. Nhưng thắng lợi lại thuộc về Bạch Nhật Thành – Lữ Gia.
Hiểu My và các đệ tử ở đây quay lại nhìn Lữ Tuấn.
- Nhị sư huynh, Bạch Nhật Thành không chỉ có duy nhất Lữ Gia của huynh đó chứ.
Lữ Tuấn khẽ nhếch miệng. Trong mắt thoáng qua phức tạp, không rõ cảm xúc.
Hiểu My tiến đến bên cạnh, kéo kéo tay áo của anh: Có dịp, chúng ta cùng dến Lữ Gia đánh cướp. Huynh yên tâm. Muội sẽ giúp huynh đánh cho mấy kẻ mắt chó không nhìn người môi răng lẫn lộn, phụ mẫu cũng không nhận ra.
Lữ Tuấn buồn cười. Lấy tay điểm nhẹ vào trán cô, giọng nói dịu dàng sủng nịnh: Dù sao đó cũng là người thân của ta a.
Tuy nói thế, nhưng cũng nhờ sự quan tâm của Hiểu My mà cảm xúc của hắn cũng nhẹ nhàng khôi phục lại.
Lúc này, âm thanh của Hải Bá lại vang lên:
- Vật phẩm tiếp theo là một vòng tay không gian màu hồng phấn, đảm bảo đây là món quà tuyệt vời nhất dành cho các quý phu nhân, tiểu thư xinh đẹp. Mọi người hãy mau ra giá.
Ha ha. Chiêu này của Hà Nguyên đại sư thật đúng là cao minh. Người ta nói: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Mà trên đời này không thiếu anh hùng, cho nên không cần nghĩ, cũng biết vật phẩm này vốn là một củ khoai lang nóng phỏng tay.
Chỉ là không ngờ, củ khoai lang nóng này được Đỗ Minh đem tất cả thu hoạch trong Ma Lâm Sơn Mạch ra đổi lấy.
- Đại sư huynh hào phóng, sư đệ bội phục, bội phục a.
Đỗ Minh đỏ mặt, cười cười.
- Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu a.
Giọng Tiểu Phong Tử chen vô, đổi lấy Đỗ Minh không khách sáo đấm cho hắn một cú, oán trách nói: - Không biết tôn trọng sư huynh gì cả.
Cả phòng lại được dịp vui vẻ hi ha. Đúng là tình yêu mãnh liệt mà. Nhìn Đỗ Minh luôn chín chắn, trầm tĩnh, hoá ra cũng là người lãng mạn, si tình. Mừng thay cho Lolita, không uổng công cô nàng chờ đợi.
Sau khi đấu giá vòng tay không gian, Hà Nguyên đại sư lại tung ra không ít chiến giáp và vũ khí. Món nào cũng tạo ra oanh động và thành công đổi được những cái giá trên trời.