• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nữ vương nước thần mến mộ Khuynh Yến Quận chúa đã lâu. Từ lần gặp vào bốn năm trước thì đã một lòng một dạ.

Tuyết Quân khẽ cười trong lòng thầm nghĩ

"Một lòng một dạ mà hậu cung phải xây thêm cung mới để đủ chỗ cho phi tử"

Sứ thần thấy nàng không đáp lời thì lại nói tiếp:

- Nữ vương nước thần xin tặng cho Đông Ân quốc hai tòa thành trì ở phía Nam xem như là tấm lòng của bệ hạ nước thần. Nữ vương bệ hạ còn nói đợi sau khi cầu thân thuận lợi thì sẽ gửi đến hai trăm con chiến mã, ba mươi tấn lương thực cùng với hai mươi tấn nguyên vật liệu để quý quốc chế tạo binh khí.

Tuyết Quân đưa cuộn giấy vải lịa vừa xem cho Hạ Trì rồi mỉm cười nhìn sứ thần.

- Việc này trẫm sẽ xem xét lại, ngày mai sẽ có đáp án cho sứ thần.

Lan Mộng đứng dậy cúi người hành lễ với Tuyết Quân rồi rời khỏi điện. Tuyết Quân nhìn theo một lúc lâu rồi cũng đứng dậy khỏi cửu đỉnh, nàng liếc nhìn qua Hạ công công rồi lạnh giọng nói:

- Chuẩn bị liễn khởi giá đến Trường Thọ Cung.

- Vâng bệ hạ

...

Trường Thọ Cung...

Mỗi tháng hai lần các con con cháu hoàng thất sẽ tụ họp về để thỉnh an thái hậu và các vị thái phi. Trừ khi có việc quan trọng nếu không thì không được phép vắng mặt, ngay cả hoàng đế cũng không ngoại lệ.

- Nghe nói bệ hạ đêm qua đã mang về một nô lệ đấy.

- Nô lệ gì chứ? Bây giờ vị đó đã là Trữ Cơ của Nguyệt Lạc Cung rồi.

- Đúng vậy, nghe nói rằng bệ hạ là vì vừa gặp đã yêu nên mới mang nam nhân ấy về.

- Chuyện này là thật sao?

- Sao mà không thật được? Vị trữ cơ đó còn được hoàng thượng đích thân gửi thư cho Đỗ thượng thư và Trương tướng quân để nhờ hai vị đại nhân đó đích thân dạy học đấy.

- Thật sao? Vậy tại sao vị trữ cơ kia hôm nay lại không đến đây vấn an thái hậu vậy chứ?

- Nữ vương bệ hạ giá lâm...

Tất cả những người có mặt trước Trường Thọ Cung đều nhanh chóng chia ra hai bên rồi đồng loạt quỳ xuống hành lễ. Tuyết Quân lạnh lùng liếc nhìn đám cung nữ đang run sợ quỳ dưới đất kia. Không đợi Tuyết Quân phải ra lệnh, Hạ công công tức giận quát lớn:

- Những nô tì bàn tán việc hậu cung của bệ hạ đem ra phạt 80 trượng. Nhịn ăn hai ngày. Đều đến Phục Dịch Cung làm một tháng.

Những binh lính nhanh chóng bước đến lôi những cung nhân đó đi.

- Hạ công tha tội... Bệ hạ tha tội...

Tiếng la hét cầu xin dần dần khuất xa cũng không còn nghe rõ nữa. Tuyết Quân vịn tay của Lôi Thập rồi bước xuống long liễn. Nàng nhanh chóng bước vào trong Trường Thọ Cung. Các vị vương gia, vương phi cũng lần lượt mà theo vào.

Tuyết Quân hành lễ với thái hậu rồi ngồi xuống đôn mộc. Các vị vương gia, vương phi cũng nhanh chóng cấp lễ cho chu toàn rồi mới ngồi xuống.

- Các con an tọa cả đi.

Tuyết Quân vừa ngồi xuống thì thái hậu đã nhanh chóng lên tiếng. Nàng cũng đoán được rồi nên vẻ mặt vẫn thản nhiên.

- Bệ hạ, việc người mang một nô lệ về rồi sắc phong Trữ Cơ cho y là thật sao?

Các vị vương gia vừa nghe vậy thì đều xoay mặt qua hóng chuyện. Tuyết Quân liếc nhìn một lượt, nàng không phủ định mà khẽ gật nhẹ một cái. Các vị vương gia như đều cùng một biểu cảm. Nhanh chóng nói thêm nói bớt

- Là thật sao? Nữ vương tỷ tỷ băng lãnh của bản quận vương cuối cùng cũng tan băng rồi sao?

- Biết đâu vị trữ cơ ấy sau này sẽ chủ quản hậu cung cũng nên.

" Rầm" Nghe An vương gia nói vậy thì thái hậu đập bàn một cái, vẻ mắt rất tức giận mà trừng mắt nhìn. Không khí xung quanh cũng đột nhiên nghẹt lại, mọi người đều im lặng nhìn nhau, chỉ dám hít thở chứ chẳng dám mở miệng ra nói thêm câu gì.

- Hoang đường, bệ hạ muốn sắc phong y thành phi tần hay như thế nào thì ai gia cũng sẽ không can thiệp. Nhưng sắc phong một nô lệ chủ quản Đông cung hay Tây cung thì ai gia nhất quyết không đồng ý. Chỉ có xuất thân cao quý mới xứng với vị trí đó mà thôi.

Thấy thái hậu tức giận như vậy Hàn thái phi liền nhanh chóng lên tiếng hòa giải để xua tan cơn giận của thái hậu.

- Thái hậu đừng tức giận, phụng thể của người quan trọng hơn. Bệ hạ sẽ biết chừng mực mà.

Tuyết Quân đặt tách trà lên đĩa kê rồi mỉm cười nhìn thái hậu.

- Hàn thái phi nói đúng, phụng thể của thái hậu quan trọng hơn. Vậy nên việc hậu cung của trẫm người đừng can thiệp quá sâu, chọn chủ quản lục cung là việc của trẫm.

- Bệ hạ...

- Hạ công công không cần nói gì thêm. Ngày mai trẫm sẽ cho người đưa thái hậu đến Dực Ân Tự cầu phúc người cứ ở đó tĩnh dưỡng phụng thể vài ngày đi.

Nói xong Tuyết Quân bước ra giữa sảnh. Nàng khụy chân xuống hành lễ với thái hậu rồi liền rời đi. Thái hậu cũng chẳng nói thêm được gì. Thái hậu thật ra không phải phụ thân ruột của nàng. Phụ thân của Tuyết Quân là ca ca ruột của thái hậu, đích tử của tể tướng phủ và cũng là tiên hậu trước kia. Cái chết của tiên hậu không ai biết được nguyên do. Chỉ là một đêm mưa to gió lớn phụ thân của nàng đột nhiên qua đời. Từ đó trở đi tính tình nàng trở nên rất thất thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK