• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Khuynh Yến Quận Chúa huệ chất lan tâm, thông minh sắc sảo. Nay đã đến tuổi cưới gả, trẫm sắc phong cho Khuynh Yến trở thành Nguyệt Nhan công chúa gả đến Tây Lăng quốc. Khâm thử.”

Hai tháng sau...

Tất cả những nước đồng minh đều đồng ý thảo phạt A Thi Thát Na bộ lạc. Sau hai tháng chinh chiến cuối cùng cũng đánh tan sự hiếu chiến của A Thi Thát Na Thạt Đức – Khả Hãn của bộ lạc A Thi Thát Na.

Sau khi tuyển tú từ Trung Vân Viện công thêm lời cầu thân, hòa thân từ những nước đồng minh thì hậu cung của Tuyết Quân từ một người đã lên đến hơn một ngàn giai nhân. Trừ Khả Lang ra thì bọn họ phẩm cấp cao nhất cũng chỉ đến sung y mà thôi.

- Bệ hạ, trữ cơ được lòng hai vị đại nhân, lại còn thông minh, nhan sắc diễm áp quần phương. Xin bệ hạ hãy cân nhắc việc sắc phong phẩm trật cao hơn.

Mùa thu năm thứ 13 Đông Ân,

“Phụng thiên thừa vận. Hoàng đế chiếu viết. Bát Ca Nhan Đốc Khả Lang thông minh tài sắc. Văn võ song toàn, dung nhan như hoa. Sắc phong thành mỹ nhân lấy Ái làm hào.”

[Nguyệt Lạc Cung - Nguyệt Trân Cát]

- Tam hoàng tử điện hạ, vị trữ cơ ở Nguyệt An cát đã được sắc phong thành mỹ nhân rồi nếu người còn không làm gì thì e rằng...

Vị tam hoàng tử kia không nói gì, y liếc nhìn nhưng rồi lại khẽ cười, tiếp tục thưởng thức tách trà trên tay.

- Ta không có ý định tranh giành phẩm vị thì cần gì phải quan tâm đến chứ?

- Nhưng điện hạ, con dân của Diêu Định quốc điều phải dựa vào lần hòa thân của người đấy ạ.

Đột nhiên vị điện hạ ấy trầm mặc xuống, y đặt mạnh tách trà xuống bàn rồi đứng dậy.

“Hoàng nhi, con phải ghi nhớ, lần này hòa thân không phải vì trẫm mà là vị con dân của Diêu Định quốc. Chỉ có trở thành nam nhân cao quý nhất của Đông Ân quốc thì đất nước chúng ta mới thoát khỏi xiềng xích của nước khác”

Diêu Phụng Dực nhớ lại lời của Diêu Đồng trước khi đi thì bỗng chốc sững người lại. Y liếc nhìn tì nữ đang quỳ kia rồi lạnh giọng nói:

- Cùng ta đi qua thỉnh an vị ái mỹ nhân kia.

- Vâng điện hạ.

[Nguyệt An Cát]

- Bao giờ bệ hạ mới đến? Không phải người nói chỉ cần ta cố gắng học tập cho tốt thì sẽ đến thăm ta sao?

Khả Lang cứ nằm ườn trên bàn đã nửa canh giờ rồi, y cứ ở đó mà nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Mỹ nhân không cần lo lắng đâu, có lẽ bệ hạ sẽ sớm đến thăm người thôi, hay là người ăn chút điểm tâm đi ạ?

Mục Di đặt khay bánh ngọt xuống trước mặt Khả Lang. Y chỉ liếc nhìn nhưng rồi cũng xoay mặt đi hướng khác, chẳng buồn động vào. Đột nhiên lại ngước mặt nhìn Mục Di:

- A La Vi A Mục Di tỷ thấy ta có xinh đẹp không?

Mục Di nghe vậy liền không nghĩ gì mà đáp ngay. Vẻ mặt như rất hiển nhiên mà nói:

- Tất nhiên là có rồi? Sao hoàng tử lại hỏi vậy được. Bộ lạc Bác Ca Nhan Đốc của chúng ra trước giờ nổi tiếng là sinh ra quốc sắc thiên hương còn gì?

Khả Lang định nói gì đó nhưng bên ngoài đột nhiên vang lên:

- Nữ vương bệ hạ giá lâm.

Vừa nghe vậy thì Khả Lang liền bật dậy chạy ra ngoài. Trùng hợp là Tuyết Quân cũng vừa đặt chân vào sảnh, Khả Lang vừa nhìn thấy nàng thì không nói không rằng, y chạy đến ôn chặt lấy nàng. Tuyết Quân giây lát có chút sững người, nhưng sau đã nhanh chóng ôm Khả Lang thật chặt rồi vỗ nhẹ vào lưng y. Hạ Trì đứng bên cạnh cũng thầm cười, trong lòng lại có chút cảm thấy an ủi mà nghĩ rằng:

“Bệ hạ của ta cuối cùng cũng có được chân tình như ý nguyện rồi”

Tuyết Quân buông Khả Lang ra rồi liền ra lệnh đuổi các các cung nhân và cả Hạ công công rời khỏi Nguyệt An Cát. Đợi xung quanh chỉ còn Tuyết Quân và Khả Lang. Y nhìn nàng bằng vẻ mặt uất ức mà nói:

- Sao đến bây giờ bệ hạ mới đến?

Khả Lang lại một lần nữa ôm chặt lấy nàng, miệng thì không ngừng trách móc. Tuyết Quân thầm cười vì cảm thấy y quá đỗi đáng yêu rồi. Nàng đẩy nhẹ vai của y ra, tiến đến chiếc ghế lớn được đặt ở giữa sảnh rồi ngồi xuống. Khả Lang cũng nhanh chóng theo đến. Khả Lang lại định nói gì đó với Tuyết Quân nhưng bên ngoài có tiếng nói và cái bóng của thị vệ đang hiện lên cánh cửa. Nàng khó chịu hướng mắt nhìn.

- Chuyện gì?

Cái bóng đó nghe giọng thì nhanh chóng cúi thấp xuống

- Bẩm bệ hạ, là Diêu sung y đến thỉnh an ạ

Tuyết Quân khẽ cau mày. Đột nhiên Khả Lang trầm mặc xuống, ánh mắt y tựa như một con sói đầu đàn mà nhìn ra ngoài. Khả Lang đã nghe đến việc thê thiếp hòa thân của Tuyết Quân ở cùng một cung với y, cũng là người mà lần trước Tuyết Quân đã cảnh cáo với Khả Lang. Tuyết Quân không nói gì, nàng liếc nhìn sang Khả Lang.

“Lúc nãy, ánh mắt của Khả Lang? Là trẫm nhìn nhầm sao?”

- Truyền sung y vào đi.

- Vâng bệ hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK