• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Hàm Chi và thỏ con còn chưa biết tin đồn nhảm nhí về thỏ con đã bắt đầu lan truyền trong trường, cô lái xe cùng thỏ con về nhà.

Ôn Hân lúc này đang cùng bạn cùng phòng ăn cơm ở căng tin lầu hai, bạn cùng phòng đang xem diễn đàn ẩn danh trong trường, tựa hồ thấy được chuyện vui, vội vàng nói với Ôn Hân: “Ôn Hân, cậu mau xem diễn đàn của trường, bây giờ mới chỉ là buổi khai giảng thôi, mà trong số những học sinh năm nhất đã có người nổi tiếng rồi

"Bất quá cũng chỉ là tin đồn thôi. Có gì mà ồn ào vậy? Có phải là một omega xinh đẹp hay alpha xinh đẹp nào đó đã trở nên nổi tiếng không?" Từ khi mối quan hệ giữa cha mẹ trong nhà chuyển biến xấu, sau khi cha cô có con riêng ở bên ngoài, tình huống trong nhà quả thực đã trở nên rối loạn, Ôn Hân không muốn về nhà nữa. Cô vốn dĩ đã là sinh viên năm cuối đại học và có thể bắt đầu thực tập sau khi học thêm nửa năm nữa.

Nhưng mà Ôn Hân cảm thấy bầu không khí trong nhà thật áp lực, còn không bằng ở lại trong trường học.

"Không phải, có người đăng bài. Trong số tân sinh viên có một gái mại X. Cô ấy mới vào trường đã bị mọi người phát hiện, sáng nay đến báo danh là kim chủ của cô ấy đã đưa cô ấy đến đây. Trong bài đăng có rất nhiều người đang thảo luận. “

Ôn Hân nghe bạn cùng lớp nói, liền có chút hứng thú, mở điện thoại lên xem vài lần, nhìn thấy trên diễn đàn có một bài đăng được lan truyền rộng rãi.

"Cô gái mại X năm nhất mang theo kim chủ đến báo danh!!! Thế giới sa sút, lòng người không còn tốt như trước! Có hình và có sự thật!”

Một tòa nhà cao tầng đã được xây dựng bên dưới tiêu đề, và nhiều sinh viên bắt đầu thảo luận về nó bên trong.

Lầu một: Trong số các học sinh năm nhất của lớp chúng tôi có một cô gái chim hoàng yến. Lá gan của cô ấy rất lớn, vậy mà lại dám dẫn theo kim chủ của mình đến buổi họp lớp của chúng tôi. Dưới đây là hình ảnh, cô gái dễ thương trong đó là cô gái mại X, người bên cạnh cô ấy chính là kim chủ.

Lầu hai: Chết tiệt, tôi có ấn tượng với cả hai người họ. Kim chủ của cô ấy lái chiếc Maybach, hẳn là rất có tiền.

Lầu ba: Tôi thực sự không hiểu được các Omega bây giờ, tuổi còn trẻ như vậy mà đã bắt đầu thân thể mình rồi. Chẳng trách các Alpha bây giờ rất khó tìm được đối tượng.

Lầu bốn: Tầng trên, chẳng lẽ chất lượng của các Alpha nam quá thấp hay sao? Hầu hết các Alpha nữ xung quanh tôi đều có đối tượng.

Lầu năm: Đánh rắm, không phải Alpha nữ dựa vào tin tức tố sao? Không có jj thì làm sao có thể làm cho bạn đời hạnh phúc?

Lầu sáu: Trên lầu, ngươi bị bệnh sao, đừng có kích động đối đầu, hơn nữa có rất nhiều nam Alpha không tốt lắm, bọn hắn ngay cả hai phút cũng đều không trụ được, vừa yếu lại vừa ngắn.

Lầu bảy: Là muốn cãi nhau phải không? Tôi liền chiến đấu đến cùng.

- ---

Cuộc cãi vã vẫn tiếp tục kéo dài hàng chục lầu, trước khi có người tiếp tục thảo luận về bài đăng.

Lầu 78: Các người có thể ngừng tranh cãi được không? Hôm nay tôi ra ngoài chào đón học sinh mới và tôi đã gặp được Omega kia, kim chủ của cô ấy rất bảo vệ cô ấy. Chúng tôi có ý tốt đến hỏi xem họ có cần giúp đỡ không, nhưng mà kim chủ của cô ấy lại coi thường chúng tôi..

Lầu 79: Chết tiệt, thật sao? Có loại người không phân biệt tốt xấu như vậy sao?

Lầu 80: Lầu 78, tâm tư của các người cũng không đơn giản đi, có phải là bởi vì người ta xinh đẹp mà muốn quyến rũ người ta hay không?

Lầu 81: Kéo nó xuống. Chúng tôi đối xử bình đẳng với mọi người. Khi học sinh mới đến, chúng tôi đều đến giúp đỡ.

Sau đó, lần lượt những bức ảnh của Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn được người tiết lộ.

Lầu 102: Tại sao tôi lại cảm thấy hai người họ còn rất xứng đôi, văn học chim hoàng yến mlem mlem.

Lầu 103: Lầu trên, cái gì cũng ship cũng chỉ có hại cho bạn.

Lầu 104: Cái gì cũng ship sẽ chỉ làm cho dinh dưỡng của tôi được cân bằng mà thôi.

Lầu 105: Tôi cũng thấy rất ngọt, tôi cũng muốn ship.

Trương Kim Hoà đang nhìn chằm chằm vào các bài đăng trên diễn đàn trong ký túc xá. Hân là người đăng bài và Vương San chịu trách nhiệm đổ thêm dầu vào lửa. Mới đầu đều là chửi rủa, tại sao nhóm người này lại bắt đầu ship CP rồi?

Trương Kim Hoà nhanh chóng thiết lập tiết tấu trong bài.

Lầu 123: Những người uống máu gà trên lầu bị bệnh à? Gái mại X và kim chủ cũng có thể ship được, tôi thực sự muốn nôn mửa.

Lầu 124: Đúng vậy, loại gái mại X này nên sớm bị đuổi ra khỏi trường học, rồi mau chóng đến hộp đêm bán thân.

Khi Trương Kim Hoà và Vương San

dẫn dắt tiết tấu, những người phía sau lại bắt đầu làm theo và lại chửi bới.

Ôn Hân ngay cả cơm cũng không thèm ăn nữa, cô đặt đũa xuống, dùng tài khoản của mình đăng nhập vào diễn đàn.

Diễn đàn trong trường tuy rằng ẩn danh nhưng học sinh chỉ có thể đăng nhập bằng tài khoản sinh viên nên về cơ bản mỗi người đều có một tài khoản, Ôn Hân kéo xuống cuối bài, chuẩn bị đổ thêm dầu vào lửa dư luận.

Lầu 245: Tôi biết omega này, mẹ cô ta chính là gái mại X chuyên đi dụ dỗ chồng người khác, và cô ta cũng vậy, tất cả đều là di truyền.

Lầu 246: Mau chóng xem phát sóng trực tiếp để ăn dưa, thiệt hay giả vậy? Trên lầu nói nhanh lên.

Lầu 247: Khi mẹ cô ta còn là nữ sinh đại học đã dụ dỗ người đàn ông đã có gia đình. Sau đó bà ta mang thai tiểu tiện nhân này, sau khi sinh xong bà ta lại gửi tiểu tiện nhân đó đến nhà người đàn ông kia để cho ông ấy nuôi dưỡng.

Lầu 248: Vậy ra đó là di truyền. Wow thật lợi hại, thế hệ thứ hai của gái mại X đã có người kế thừa.

Lầu 249: Nhưng mà trên lầu, có khả năng người nam nhân đã có gia đình kia cũng không phải là người tốt? Anh ta đã có vợ rồi mà còn cặp kè với một sinh viên đại học, tên cặn bã càng đáng chết hơn không phải sao?

Lầu 250: Đúng vậy, tên cặn bã đó càng đáng chết hơn. Nếu hắn ý chí kiên định thì ai có thể câu dẫn được hắn?

Sau đó, một cuộc chiến mắng mỏ lớn nổ ra trong bài đăng, nhiều lời lẽ xúc phạm, ngay cả mẹ của thỏ con và thỏ con cũng bị những học sinh vô danh này mắng mỏ.

Thỏ con và Thẩm Hàm Chi không hề biết hai người bọn họ vừa bị mắng trên diễn đàn, Thẩm Hàm Chi vừa mới ăn tối với thỏ con, lúc này Thẩm Hàm Chi đang ôm thỏ con chơi đùa, thì điện thoại di động của thỏ con có cuộc gọi đến.

Thỏ con muốn với lấy điện thoại, nhưng Thẩm Hàm Chi không chịu buông ra, thỏ con hôn lên môi Thẩm Hàm Chi, nũng nịu nói: “Chị, em hôn chị rồi, để em lấy điện thoại.”

“Vợ chị hôn chị không phải là lẽ đương nhiên sao?” Thẩm Hàm Chi nói rồi ôm cô bé chặt hơn.

Thỏ con ậm ừ hôn Thẩm Hàm Chi thêm mấy lần nữa, sau đó Thẩm Hàm Chi mới thả thỏ con ra.

Thỏ con với lấy điện thoại, mở ra thì thấy Phó Vũ Manh liên tiếp gửi cho nàng rất nhiều tin nhắn WeChat, thỏ con nhìn Thẩm Hàm Chi một cái, dựa vào trong lòng ngực Thẩm Hàm Chi tìm một tư thế thoải mái, lúc này mới đem khung chat với Phó Vũ Manh mở ra.

Phó Vũ Manh: Không tốt!!! Cậu đâu rồi, có ở đây không?

Phó Vũ Manh: Mau gọi cho tôi! Việc gấp!

Phó Vũ Manh: Tiểu Cẩn, cậu có ở đó không? Có tin đồn rác rưởi nhắm vào cậu nếu cậu lại không trả lời tôi, tôi sẽ gọi cho cậu.

Ngay khi thỏ con chuẩn bị gõ phím thì cuộc gọi của Phó Vũ Manh vang lên, thỏ con nhanh chóng bấm vào kết nối.

"Tiểu Cẩn, trong diễn đàn trường học có người tung tin đồn cậu được người bao nuôi, còn đăng ảnh của vợ cậu, nói vợ cậu là kim chủ, nói cậu là gái mại X, còn mắng chửi cả mẹ của cậu, dù sao thì mọi chuyện cũng đang hỗn loạn. Cậu mau chóng lên xem diễn đàn đi." Phó Vũ Manh tiếp tục nói không ngừng và giải thích cặn kẽ sự việc cho thỏ con.

"Diễn đàn nào? Manh Manh, làm sao để đăng nhập vào đó?" Thỏ con nghe nhưng mà không hiểu rốt cuộc là chuyện gì, nàng không phải chỉ là đi báo danh thôi sao? Tại sao nó lại trở thành như thế này?

"Chính là đường link tôi gửi cho cậu. Cậu dùng phong bì do trường gửi đến. Chính là nơi cậu để thẻ ngân hàng. Trong đó có mã số sinh viên và mật khẩu ban đầu của cậu, dùng cái đó để đăng nhập." Phó Vũ Manh giải thích.

“Được, để tôi xem xem.” Thỏ con có chút không vui. Tại sao đi báo danh lại còn xảy ra chuyện như vậy?

Sau khi cúp điện thoại, thỏ con ủy khuất nhìn về phía Thẩm Hàm Chi, sắc mặt của Thẩm Hàm Chi cũng trở nên lạnh xuống, hôn lên lúm đồng tiền nhỏ của thỏ con, dịu dàng nói: “Đừng sợ, có chị ở đây. Đăng nhập vào diễn đàn Phó Vũ Manh nhắc đến trước."

“Dạ.” Thỏ con ngoan ngoãn làm theo, bấm vào diễn đàn, nhìn thấy trong đó có rất nhiều lời lẽ ghê tởm.

Đôi mắt thỏ con đỏ hoe, người bên trong vậy mà lại mắng mẹ nàng, giọng nói của thỏ con có chút run rẩy: “Chị, bọn họ nói bậy, chị là vợ của em, hơn nữa mẹ em không phải loại người như vậy, bà ấy đối xử với em rất tốt.”

Thỏ con sống ở Trang Viên Hoa Hồng từ khi còn rất nhỏ, ấn tượng của nàng về mẹ đã có chút mơ hồ, nhưng trong ký ức mơ hồ, nàng vẫn có thể cảm nhận được mẹ nàng sẽ rất yêu thương nàng, sẽ ôm nàng ru nàng ngủ, mỗi đêm sẽ kể chuyện cổ tích cho nàng nghe, thỏ con vùi mặt vào trong ngực Thẩm Hàm Chi, nước mắt lưng tròng nhìn về phía Thẩm Hàm Chi.

"Bọn họ nói bậy, mẹ em không phải là người xấu, Ôn Hằng Thu mới là người xấu."

Thẩm Hàm Chi ôm con thỏ con vào lòng, nhẹ nhàng nói: “Chị đương nhiên biết mẹ em không phải là người xấu, Tiểu Cẩn đừng sợ, chị sẽ giúp em xử lý những người này từng người từng người một, hiện tại chị sẽ gọi điện thoại bộ phận pháp lý của công ty. Loại tình huống này nếu phải quay video để cung cấp bằng chứng, chị sẽ sớm gọi cảnh sát.

Nói xong, Thẩm Hàm Chi đã gọi điện cho nhân viên pháp lý của công ty, nhân viên pháp lý nhanh chóng lưu giữ lại bằng chứng. Thẩm Hàm Chi cũng yêu cầu một số nhân viên pháp lý trong công ty đợi cô ở Đại học Nam Độ.

Cô đã tự mình gọi cảnh sát và trình bày tình hình với cảnh sát. Sau đó, Thẩm Hàm Chi đã gọi điện cho hiệu trưởng trường Đại học Nam Độ. Dù trước đó nguyên thân không làm việc đứng đắn nhưng cô ấy vẫn có đầu óc nhạy bén trong kinh doanh, còn lấy danh nghĩa của tập đoàn Thẩm thị quyên tặng một tòa thư viện cho đại học Nam Độ, bởi vậy rất có tiếng nói với lãnh đạo trường.

"Thẩm tổng, sao cô lại có thời gian rảnh gọi cho tôi, là có chuyện gì sao?" Hiệu trưởng Văn cười nói.

"Chuyện nhỏ thôi, vợ tôi năm nay mới trúng tuyển vào trường Đại học Nam Độ. Hôm nay tôi đưa vợ tôi đến báo danh. Bị người có ác ý trong trường chụp ảnh rồi đăng lên diễn đàn, sau đó tung tin đồn không hay về vợ tôi. Tôi đã cho bộ phận pháp lý lưu giữ bằng chứng rồi, cũng đã báo cảnh sát rồi, ngài có ở trường không? Một lát nữa tôi sẽ đến đó, có khả năng cần nhân viên kỹ thuật quản lý diễn đàn của trường học để giúp xác nhận danh tính," Thẩm Hàm Chi nói với giọng bình tĩnh.

"Thẩm tổng, thật xin lỗi. Ngài cũng biết sinh viên trong trường đại học có tốt xấu lẫn lộn, thi đậu được đại học nhân phẩm cũng không nhất định tốt. Tôi thật sự xin lỗi, đã để cho vợ cô gặp phải loại chuyện như vậy. Nhưng cô yên tâm, tôi nhất định sẽ để cho các nhân viên kỹ thuật phối hợp thật tốt với mọi người, còn về những người này sau khi có kết quả tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm túc. Nếu như cô muốn kiện, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hợp tác. Vậy lát nữa gặp, Thẩm tổng."

Hiệu trưởng Văn không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, mấy năm gần đây bầu không khí trong trường ngày càng trở nên tồi tệ, luôn có người bởi vì diễn đàn ẩn danh mà tung tin đồn, gây rối. Hiệu trưởng Văn đã sớm muốn chỉnh đốn lại, lần này những học sinh đó bịa đặt trúng người xương cứng, vừa lúc để cho những học sinh làm loạn đó biết được internet không phải nơi không có luật pháp.

Nói chung, nếu đương sự không gọi cảnh sát hoặc thuê luật sư khi gặp phải sự việc này thì phản ứng của nhà trường phần lớn là xóa bài đăng. nhưng mà kiểu ảnh hưởng dư luận này thật ra đã sớm sinh ra ảnh hưởng đến đương sự. Những điều vô căn cứ đó thường đi cùng với đương sự ba đến bốn năm đại học. Loại tin đồn này thực ra có tính chất tương tự như hành vi bạo lực học đường.

Hiệu trưởng Văn đã gọi điện cho nhân viên kỹ thuật và yêu cầu họ cấm ngôn trên diễn đàn trước để cảnh sát và luật sư của Thẩm Hàm Chi đến đây thu thập chứng cứ.

Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn thay quần áo, lại một lần nữa lái chiếc Maybach buổi sáng vào khuôn viên trường đại học Nam Độ. Thẩm Hàm Chi đậu xe ở cổng và đợi cảnh sát đến.

Suy cho cùng, Tập đoàn Thẩm thị cũng là một công ty hàng đầu ở thành phố Nam Độ, có quan hệ khá tốt với cảnh sát, sau khi cảnh sát nhận được cuộc gọi cũng rất coi trọng và cử sáu cảnh sát đến theo dõi vụ việc này.

Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn lúc này đã sớm là những người nổi tiếng ở Đại học Nam Độ. Có không ít ánh mắt như có như không nhìn về phía các cô, còn có người chỉ chỉ trỏ trỏ vào họ, thậm chí còn có người lén cầm điện thoại di động muốn chụp ảnh Thẩm Hàm Chi và Ôn Cẩn.

Thẩm Hàm Chi lạnh lùng nhìn qua, chỉ vào người chụp lén: “Tôi đã báo cảnh sát rồi, nếu một lát nữa không muốn bị liên lụy, thì lập tức xóa cho tôi, tôi và vợ của tôi tới trường để báo danh đều có thể bị tung ra những tin đồn như vậy. Các người được gọi là sinh viên Đại học cũng thật là kinh tởm”.

Thẩm Hàm Chi vừa nói vừa bước tới, lạnh lùng nhìn nam sinh trước mặt, nam sinh kia còn muốn mạnh miệng nhưng bị Thẩm Hàm Chi giật lấy điện thoại rồi xóa video.

Người nam sinh kia cũng trở nên nóng nảy: “ Cướp điện thoại. Cậu có thấy không? Có người đã cướp điện thoại”.

Thẩm Hàm Chi xóa video, ném lại điện thoại cho người đàn ông, nhìn người đàn ông bằng ánh mắt khinh thường: “Đừng lo, sẽ không có ai cướp điện thoại của cậu đâu, quá rẻ tiền, tôi không quen dùng."

Nói xong, Thẩm Hàm Chi lạnh lùng rời đi, sắc mặt của nam sinh lúc đỏ lúc trắng. Một sinh viên đang xem trò vui không chê chuyện này, khinh bỉ: “ Đúng vậy, cậu cũng không thèm nhìn xem người ta là đang lái xe gì, còn muốn cướp điện thoại của cậu."

"Điểu ti chưa bao giờ nhìn thấy bầu trời trước đây sao? Trông thật buồn cười mà."

(*Diaosi (điểu ti) là tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại)

Sắc mặt của nam sinh trở nên xám xịt sau khi bị chỉ trích, cậu ta chán nản bước đi. Chẳng bao lâu sau, hai chiếc xe cảnh sát lái tới và trực tiếp lái thẳng khu hành chính của trường học.

Thẩm Hàm Chi làm thỏ con lên xe, chính mình cũng lái xe theo qua đi.

Thẩm Hàm Chi bảo thỏ con lên xe rồi đi theo anh ta.

Thẩm Hàm Chi yêu cầu viên chức pháp lý đi cùng các kỹ thuật viên còn có cảnh sát đi thu thập chứng cứ để sau này truy tố những người đã sử dụng lời nói và có hành động bạo lực mạng trong vụ việc này, mặt khác có hai cảnh sát đến ghi chép cho hai người Thẩm Hàm Chi.

Tin tức chuyện này bị báo cảnh sát rất nhanh truyền đi trong trường, Vương San cảm thấy có chút không yên tâm, gọi Trương Kim Hoà ra ngoài: "Cậu nói xem cảnh sát có thể tra ra chúng ta không?"

"Không có khả năng đi? Bình thường cảnh sát có nhiều vụ án như vậy, làm gì có nhiều thời gian để xử lý những vụ án nhỏ như vậy, hẳn là đến đây để lập biên bản rồi rời đi. Nếu chuyện đó xảy ra, vậy không phải sẽ xác nhận được sự thật là Ôn Cẩn đang được người bao nuôi sao"?" Trương Kim Hoà thản nhiên nói.

"Cũng đúng, tôi cũng nghĩ khả năng cao là bọn họ sẽ không tra ra được gì trong diễn đàn ẩn danh." Vương san cảm thấy yên tâm hơn một chút sau khi Trương Kim Hoà nói điều này.

Vương San lấy diễn đàn ra xem, lại muốn thử bấm vào bài đăng nhưng không mở được. Lúc này mới có chút lo lắng: " Cậu mau chóng xem điện thoại của mình, sao không mở được diễn đàn?”

Trương Kim Hoà không kiên nhẫn lấy điện thoại di động bấm bấm mấy cái, phát hiện diễn đàn thật sự không mở được, bắt đầu có chút nóng nảy: “Thật sự không mở được, đây là có chuyện gì xảy ra? Có thể là lỗi hệ thống không?"

"Tôi không biết, nhưng ngàn vạn lần đừng là cảnh sát đang thu thập chứng cứ a? Tôi chỉ là nhìn thấy Ôn Cẩn mặc quần áo hàng hiệu, còn có bạn gái lái xe đưa đến nên có chút không phục, lúc này mới cùng cậu nói vài lời trên diễn đàn.”

Trương Kim Hoà nghe Vương Sơn nói như vậy có chút không vui: "Theo như lời cô nói, cô căn bản không có trách nhiệm gì? Chẳng phải là tôi và cô đã bàn bạc với nhau nên đối phó Ôn Cẩn thế nào sao?"

"Là cậu đề nghị trước, hơn nữa người đăng bài cũng là cậu, cho nên trách nhiệm chủ yếu khẳng định là thuộc về cậu." Vương Sơn cũng cũng là nóng nảy.

"Được a, tôi nói cho cô biết, cô cũng đừng nghĩ đến chạy trốn." Trương Kim Hoà cũng nóng nảy, không cùng Vương San nói chuyện nữa, xoay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK