Weibo vốn náo nhiệt nhộn nhịp trước đó dường như có một giây ngắn ngủi khựng lại.
Những người hóng hớt dành vài giây để đọc bài đăng mới của Chu Thuật Lẫm, rồi lại dành hai giây để nghi ngờ, xác nhận đi xác nhận lại mới dám chắc chắn rằng bài đăng này thực sự là do Chu Thuật Lẫm đăng!
Một đóa hoa thanh cao như thế, vậy mà thực sự hạ mình xuống hạ giới.
Sau sự việc lần trước, lượng người theo dõi Weibo của anh và Thẩm Di tăng vọt. Bức thư tình chỉ hở một góc, hai tấm ảnh chụp bóng lưng tuy không có tiếng nhưng lại khiến người ta điếc tai… Tất cả đều giống như tình yêu của anh, giống như ngọn lửa đỏ rực trong lò, bùng cháy dữ dội.
Cũng vì vậy mà đã thu hút được rất nhiều Fan couple. Cho dù không thường xuyên thả ‘hint couple’, nhưng chỉ cần trước đó có nhiều hint là cũng đủ để cho bọn họ hồi tưởng mùi vị rất lâu rồi, vì vậy họ vẫn trung thành.
Nhưng ngay khi họ nghĩ rằng chỉ có vậy thì Chu Thuật Lẫm lại vén bức màn lên, cho họ thấy nhiều thứ hơn.
Anh Chu từng bước trao đi tình yêu nhưng chưa bao giờ là đường một chiều, mà cũng nhận được sự hồi đáp từ người vợ yêu dấu của mình.
Chỉ vài lời ngắn gọn nhưng lại khiến mặt biển vốn đã không yên tĩnh lại lần nữa dâng lên những con sóng khổng lồ.
[Ship thành công rồi! Tôi ship thành công rồi! Lúc mới lọt vào hố này tôi không nghĩ rằng sẽ dễ ship như vậy!]
[Tình yêu của anh Chu nồng nàn như thế, tình yêu của chị Chu cũng không hề kém cạnh.]
[Được rồi, được rồi, ship một thời gian dài như vậy mới phát hiện ra mình chỉ ship được một nửa! Hóa ra tôi mới là chú hề!]
[Gian lận, hai người gian lận. Cách chơi của hai người đã vượt quá sức tưởng tượng của tôi rồi!!]
[‘Chu cún con đáng thương’, sao lúc nào cũng là cún con đáng thương vậy nhỉ? Rõ ràng vợ anh cũng yêu anh như cách anh yêu cô ấy mà.]
[Vợ chồng thật quả nhiên rất dễ ship!! Bây giờ mới biết trước đây dễ được ăn đường như thế chẳng qua chỉ là cặn đường! Chủ tịch Chu cho thêm một chút đường nữa đi, tôi không sợ bị tiểu đường!]
[Á á á Tôi đã điên cuồng chụp ảnh và phóng to tất cả các bức ảnh chụp được trong hai ngày này, nhưng tôi không thể nhìn rõ họa tiết. Chỉ tò mò là chiếc cà vạt mà Chi Chi tặng trông như thế nào thôi!]
Trước đây cư dân mạng chỉ đơn thuần thắc mắc về chiếc cà vạt của anh, nhưng sau khi anh chỉ ra, họ đã bị sự tò mò đốt cháy. Chỉ tiếc rằng, đây là bí mật trên toàn cõi mạng, căn bản không có ai lấy được ảnh thật.
Nhưng không ngờ, Chu Thuật Lẫm vẫn “hào phóng” như mọi khi, đã đăng một số hình ảnh chi tiết về chiếc cà vạt, cũng có thể nhìn thấy rõ họa tiết trên đó!
Bức ảnh đầu tiên là dải ngân hà và các vì sao, tỏa sáng trên bầu trời xanh thẳm.
@Chu Thuật Lẫm: [Con đường gập ghềnh dẫn đến những vì sao. Chúc bà Chu tiền đồ rộng mở, không còn gập ghềnh nữa.]
Bức tranh thứ hai là những ngọn núi xanh kéo dài liên tục được đan bằng những sợi bạc, xen lẫn giữa làn sương mù.
@ Chu Thuật Lẫm: [Xin những dãy núi xanh chứng giám, chúc cho người vợ yêu dấu của tôi sống lâu trăm tuổi, vô ưu vô lo.]
Ầm ầm——
Những con sóng vừa mới lắng xuống lại một lần nữa nổi lên!
Chỉ hai câu đơn giản, chưa từng có ai có thể trực diện cảm nhận được sức công phá lớn đến vậy.
Tất cả các bình luận dưới bài đăng trên Weibo đều là những dấu chấm than, những tiếng kêu kinh ngạc không ngớt.
[Mong bà Chu tiền đồ rộng mở, không còn gập ghềnh nữa!!! Chúc cho người vợ yêu dấu của tôi sống lâu trăm tuổi, vô ưu vô lo!!!]
[Á á á á á!!!]
[Anh cầu nguyện thành tâm như thế, ông trời sao nỡ để anh không được như ý nguyện được!]
[Anh Chu, anh nói chuyện khéo quá! Không biết vợ anh có động lòng không chứ tôi là động lòng lắm rồi đó! Á á á anh có biết anh quyến rũ chết người không!!!]
[Ai có thể chống lại được dáng vẻ nghiêm túc nói ra những lời này của Chu Thuật Lẫm đây!]
[Trong thời đại này, tôi thực sự có thể chứng kiến một tình yêu như vậy sao?]
Họ đã được chứng kiến một tình yêu như thế đấy!
[Được rồi, được rồi, anh gửi thư tình cho cô ấy, cô ấy tặng cà vạt cho anh, chỉ có chúng ta ở đây là đau khổ đến chết đi sống lại!]
[Vừa rồi ai nói chiếc cà vạt này đã cứu mạng anh ấy vậy? Xin chúc mừng, bạn trả lời đúng rồi đó. Chắc chắn không sai đi đâu được.]
[Hóa ra không phải đàn ông không biết nói lời ngon tiếng ngọt, chỉ là người đàn ông của tôi không biết thôi, tôi hiểu rồi:)]
Chu Thuật Lẫm còn có một cuộc họp nữa nên không dành được nhiều thời gian lên mạng, bèn đặt điện thoại xuống.
Nhưng Thẩm Di ở nhà thì lại có thời gian.
Cô cầm điện thoại, trong lòng lặp đi lặp lại những câu nói mà anh đã gửi không biết bao nhiêu lần.
Cô bước thẳng xuống sàn, đi đi lại lại mấy vòng, trong lòng như có tiếng gọi vang vọng.
Hôm nay rất khác biệt.
——Anh Chu công khai bày tỏ tình yêu.
Sau khi đăng bài Weibo đó chưa được một lúc, Chu Thuật Lẫm đã được đưa thẳng lên vị trí đầu tiên của bảng hot search. Bọn họ dường như đã chuẩn bị đầy đủ, sẵn sàng để cả thế giới đều chứng kiến. Một lời tỏ tình như vậy, không thể chỉ có họ độc chiếm được!
Còn sau khi anh đăng xong, vô số người cũng đã đổ xô vào Weibo của Thẩm Di.
[Bảo bối, chị tặng quà khéo thật! Em chưa bao giờ nghĩ rằng còn có thể tặng quà như thế cho bạn trai!]
[Các anh chị thật là! Em khóc mất thôi, cả đời này em chưa từng thích cặp đôi nào như thế này cả! Nhớ phải giữ chặt lấy nhau đấy nhé!!]
[Chị thấy chưa! Anh ấy tỏ tình với chị kìa! Aaaaa chị mau ra ngoài trả lời anh ấy đi!]
[Không thể chỉ có mình tôi khóc được chứ, QaQ. Chi Chi có thể đối xử tốt với anh Chu một chút không? Mặc dù nói như vậy hơi kỳ, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy thương anh ấy như thế?]
[Tầng trên, người ta đã có vợ rồi, ngày nào cũng ôm nhau ngủ, bạn nói ai đáng thương cơ chứ?!]
Người hâm mộ chờ đợi bên dưới Weibo của cô ngày càng đông, nhưng vẫn không thấy cô xuất hiện. Bài đăng trên Weibo trước đó đã là của vài ngày trước.
[Chủ tịch Chu trông giống như một chú chó nhỏ đáng thương, muốn kêu Chi Chi ôm anh ấy quá!]
Thẩm Di không thể đọc được bình luận này, bởi vì lúc này cô đang trên đường đến tập đoàn Chu thị. Gần đây anh bị công việc quấn thân, đúng là hơi bận. Còn cô thì công việc trong tay đã hoàn thành hết rồi, tạm thời rảnh rỗi.
Rõ ràng sáng nay mới gặp nhau, nhưng cô đột nhiên rất muốn gặp anh.
Chung Du nói muốn đến tìm cô, Thẩm Di trả lời tin nhắn bảo mình không ở nhà.
Chung Du: [? Vậy cậu đang ở đâu?]
Thẩm Di rất vui vẻ nói: [Đi thăm chồng.]
Cô còn đăng một bức ảnh chụp món điểm tâm, là món cô vừa mới nướng xong, tiện thể đích thân mang đến cho anh.
Chung Du: [???]
Cô ấy không phục: [Sao cậu không mang cho tớ?!]
Nhưng vẫn không thể đả động đến lương tâm của Thẩm Di. Tâm trạng Thẩm Di vẫn rất tốt: [Không chỉ đến thăm anh ấy mà còn tặng cả điểm tâm, cậu nói xem tớ làm bà Chu có đủ tiêu chuẩn không?]
Chung Du: [……]
Không đọc nổi nữa! Gần đây hai người này sao cứ thích quấn lấy nhau thế nhỉ. Cô ấy quen biết Lương Văn Thức mấy chục năm rồi mà cũng không giống như bọn họ!
Trước đây Thẩm Di thường xuyên đi công tác, gần đây cuối cùng cũng ở Bắc Thành, cô quyết định phải bù đắp cho anh Chu thật tốt.
Sau khi đến Chu thị, cô đi thẳng lên trên mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Còn sau sự kiện ngày hôm nay, số lượng các phương tiện truyền thông chờ đợi bên ngoài Chu thị đã tăng gấp đôi.
Điểm nóng ở đâu, họ sẽ ở đó.
Bây giờ hai người này quả thực đã thu hút mọi sự chú ý! Không chực chờ ở đây thì còn chực chờ ở đâu nữa?
Trên Weibo, tài khoản của Thẩm Di vẫn luôn im lặng, một nhóm cư dân mạng chờ đợi đến sốt ruột.
Không đợi được Weibo, trên mạng lại xuất hiện những bức ảnh cô đến Chu thị thăm anh.
Chu Thuật Lẫm đang họp, Thẩm Di tự vào phòng làm việc của anh, vừa liếc mắt nhìn đã thấy một chiếc cà vạt được đặt trên bàn. Còn một chiếc nữa hẳn là đang đeo trên người anh.
Cô cầm lên, quấn dải lụa trên lòng bàn tay trắng nõn thon thả, khẽ cong môi.
Anh Chu đúng là biết giả vờ lạnh lùng. Đi bảy vòng tám ngã chỉ để cho mọi người ta biết anh đã nhận được cà vạt cô tặng.
Hôm nay anh đăng Weibo, cuối cùng cô cũng biết được anh nghĩ gì trong lòng.
Chúc cô tiền đồ rộng mở, chúc cô trăm tuổi vô lo.
——Nhưng cô muốn ở bên anh.
Càng ngày càng có nhiều cư dân mạng chờ đợi Thẩm Di xuất hiện. Họ dường như đang lên tiếng thay Chu Thuật Lẫm, muốn có một câu trả lời.
Dù sao anh cũng đã công khai thể hiện tình cảm một cách khoa trương như vậy mà.
Làm sao họ có thể nỡ để anh cô đơn lẻ bóng chứ!!
Ngóng trông từng ngày, rốt cuộc Weibo của Vân Chi Sơn đã có động tĩnh mới!
Dường như cuối cùng cô đã rảnh rỗi, có thời gian rảnh để quan tâm đ ến họ một chút.
@Vân Chi Sơn:
[Tiền đồ rộng mở, nguyện sánh bước cùng chàng.
Em sẽ lấy núi xanh làm mồi nhử, để chàng ở bên em đến trăm năm.]
Trên mạng đang bão táp không ngừng, nhưng không ai biết rằng hai người họ đã gặp nhau, đôi chân nhỏ nhắn của cô đặt trên chân anh, vừa cùng anh ăn hết đồ điểm tâm cô mang đến.
Đăng xong Weibo, điện thoại trượt khỏi tay cô. Cô dùng chân trần giẫm lên quần tây anh, lao vào vòng tay anh.
Thậm chí không cho anh thời gian xem tin tức trên mạng.
Con đường gập ghềnh dẫn tới những vì sao.
Và anh đã là vì sao của cô, là đích đến cuối cùng của cô.
Một chiếc cà vạt màu xanh bạc không biết từ lúc nào đã rơi xuống, mềm mại nằm trên mắt cá chân cô, tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với mắt cá chân trắng nõn thon thả.
Lòng bàn tay anh vô thức đặt trên eo cô, cô của hôm nay có phần táo bạo và tùy tiện, trong sự liều lĩnh có pha chút bốc đồng.
Hai người này thực sự có một sự tùy hứng bất chấp việc Weibo đang bị sụp đổ.
Ngày hôm sau, các phương tiện truyền thông đang ngóng chờ lại ngạc nhiên khi phát hiện ra người nào đó đã đeo hai chiếc cà vạt trong nhiều ngày, thậm chí ngày hôm qua còn bị phát hiện ra nguồn gốc thực sự của hai chiếc cà vạt đó, gây ra không ít sóng gió, hôm nay lại đổi sang một chiếc cà vạt mới!
Họ không khỏi sửng sốt.
Còn nghi ngờ bản thân hoa mắt nên nhìn thêm hai lần, phát hiện mặc dù cùng màu tối nhưng đúng là mới, không khỏi có vẻ mặt phức tạp.
Hôm nay anh đã biết kiềm chế hơn.
Nhưng vấn đề là, ngày hôm qua anh đã phơi bày hết rồi! Bây giờ mới kiềm chế thì có tác dụng gì!
Có người nghi ngờ——
Anh cố ý phải không!!!
Đeo nhiều ngày như vậy, sau khi bị phát hiện ra “bí mật” thì mới chịu thay đổi!
Đúng là chó con mưu mô!!
Thật đáng xấu hổ! Chậc!
Sau khi cơn sốt này dần hạ nhiệt, trang phục cưới của họ cũng đã được hoàn thành.
Trong hai sự chọn “muốn để anh nhìn thấy lần đầu tiên” và “đợi đến ngày cưới rồi mới tiết lộ”, Thẩm Di đã chọn cách trước.
Khi cô thay đồ ở bên trong, Chu Thuật Lẫm mặc một bộ vest đen tuyền ngồi chờ trên ghế sofa bên ngoài.
Trang phục cưới của anh đơn giản, nhưng của cô thì không, có thể nói là rất tinh tế và sang trọng.
Chu Thuật Lẫm thờ ơ liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại, nhân viên bên cạnh có thể nhận ra, ánh mắt anh thỉnh thoảng sẽ lướt qua tấm rèm lớn trước mặt.
Người đàn ông này toàn thân quý phái, các cô ấy đã thấy quen những người trong giới này, cảm thấy anh cũng là kiểu người không xem trọng tình yêu, nhưng ai mà ngờ được tâm tư của anh lại trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài?
Váy cưới dày cộm, tà váy dài chấm đất, chỉ riêng kim cương đã nặng đến mấy cân.
Thẩm Di xách váy bước ra.
Nhưng khoảnh khắc đó, sự rực rỡ chói mắt cũng là sự thật.
Tỏa sáng muôn phương, rạng rỡ sang trọng.
Rạng rỡ đến mức chói mắt, sang trọng đến mức hớp hồn người khác.
Cô vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy động tác của anh chợt khựng lại, cứ thế nhìn về phía cô.
Môi cô không khỏi cong lên.
Đây chính là điều cô mong muốn, cái nhìn đầu tiên của anh.
Anh vì cô mà khao khát, anh vì cô mà đắm say, suốt đời suốt kiếp không thể cứu vãn.