Mục lục
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Sở Hoan thật sự là tâm vô tạp niệm, chỉ muốn giúp Tố Nương thư giãn gân cốt. Hắn lập tức kéo tay áo lên, hai tay đặt lên bả vai của Tố Nương, bắt đầu bóp nhẹ. Trong chốc lát, thân thể mềm mại của Tố Nương bỗng run lên. Tuy nói hai người là phu thê, thậm chí cũng đã từng tiếp xúc thân thể nhưng dù sao vẫn chưa chính thức động phòng, vẫn chưa quá thân mật. Cho nên bị đôi tay rắn chắc, mạnh mẽ của Sở Hoan đặt lên bả vai, Tố Nương vẫn cảm thấy khó có thể thích ứng.

- Đừng nhúc nhích.

Cảm thấy thân thể của Tố Nương hơi rung động, Sở Hoan nhẹ nhàng nói:

- Chơ một lát là sẽ tốt thôi.

Động tác của hắn không nhanh không chậm khiến Tố Nương lúc đầu cảm thấy hơi sốt sắng. Nhưng chỉ chốc lát sau, nàng đã cảm thấy hai vai tê dại. Dường như cơn đau nhức trong cơ thể đang bị Sở Hoan từ từ rút ra.

Tố Nương cảm thấy rất thoải mái, không nhịn được liền thở phào một hơi, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc. Nàng không ngờ đôi tay của Sở Hoan lại linh xảo và có ma lực như thế.

- Thế nào, ta không lừa nàng chứ?

Sở Hoan cũng cảm thấy Tố Nương đang rất thoải mái, liền cười nói:

- Đợi ta xoa bóp một lát nữa là ngươi sẽ cảm thấy toàn thân đều lỏng xuống.

Nhưng hắn không hay không biết rằng mình đã mở ra một tiền lệ. Đường đường là một Tổng đốc, quan to một phương, vậy mà lại xoa bóp cho thê tử của mình. Nếu như tin này lan truyền ra ngoài, nhất định sẽ khiến người ta phải há mồm trợn mắt.

Tay của hắn vốn xoa bóp ở đầu vai Tố Nương, lúc này đã nhích gần tới cổ. Tố Nương chưa bao giờ bị người chạm vào cổ, cho nên tay của Sở Hoan vừa đụng vào gáy, lập tức nàng lêu lên một tiếng "Ôi". Sở Hoan thấy vậy liền vội vàng hỏi:

- Sao thế? Có phải là không thoải mái không?

- Không... Không phải vậy!

Sau khi được Sở Hoan xoa bóp một lúc, Tố Nương cảm thấy bả vai của mình không còn cứng ngắc nữa, đã thư giãn hơn rất nhiều. Nàng không kìm lòng được, liền nói:

- Rất... Rất thoải mái!

Sở Hoan nhẹ giọng nói:

- Lần đầu tiên được xoa bóp, có thể nàng cảm thấy không quen nhưng những lần sau sẽ cảm thấy rất thoải mái đấy.

Tố Nương nghe vậy, lập tức như mở cờ trong bụng. Thật lòng mà nói thì thủ pháp xoa bóp của Sở Hoan rất tuyệt, đặc biệt là sức nắm rất có chừng mực. Sở Hoan không phải là người từng tập xoa bóp. Hắn là người tập võ cho nên hiểu rất rõ về các huyệt đạo kinh mạch, biết những chỗ nào nên nhẹ tay, chỗ nào có thể dùng lực mạnh. Nếu như hắn biết ra tay ở đâu sẽ có thể đưa người ta vào chỗ chết thì dĩ nhiên cũng biết vị trí nào trên thân thể khi được một lực thích hợp tác động vào sẽ khiến người cảm thấy thoải mái. Có thể nói Tố Nương là người vô cùng may mắn bởi vì tư tưởng của Sở Hoan khác với người xưa. Nếu đổi lại là một nam tử khác thì chắc chắn nàng sẽ không được xoa bóp như vậy. Sở Hoan lại không kiêng kỵ điều này. Hắn thật sự có lòng muốn giúp cho Tố Nương có thể ngủ ngon giấc, cho nên mới phải tự mình hầu hạ. Bởi vậy lúc này, Tố Nương mới may mắn có được đãi ngộ như thế.

Sở Hoan nhẹ nhàng ấn vào các huyệt trên cái cổ trắng trẻo của Tố Nương. Hắn chỉ cảm thấy da thịt Tố Nương quả thật là rất mịn màng, khiến cho tay có thể dễ dàng di chuyển. Hơn nữa, từ trên người Tố Nương tỏa ra một hương thơm nhàn nhạt. Đó không chỉ là mùi thơm của cơ thể Tố Nương mà còn xen lẫn một ít mùi thuốc. Hai mùi này hòa quyện với nhau, cùng chui vào trong mũi Sở Hoan, khiến cho trái tim hắn cũng bị kích động.

Lúc này, hắn đang đứng ở sau lưng Tố Nương. Từ trên cao nhìn xuống, hắn có thể nhìn thấy bộ ngực cao vút ẩn sau lớp áo của Tố Nương. Lúc nhìn ở phía chính diện, bộ ngực của Tố Nương hiện ra vô cùng đầy đặn. Lúc này từ trên cao nhìn xuống, từ phía sau nhìn lại, bộ ngực kia lại càng nguy nga. Bây giờ đang là mùa hè nên Tố Nương không mặc nhiều quần áo, cổ áo cũng không cao. Nếu như nhìn từ phía chính diện thì cũng không có gì lạ nhưng lúc này nhìn, từ trên cao phía sau lưng xuống thì lại khác hoàn toàn. Lớp áo mỏng manh bọc lấy bả vai êm dịu của Tố Nương kia, sau lần xoa bóp của Sở Hoan đã trở nên nhăn nheo. Động tác của hắn mạnh hơn, chiếc áo kia cũng bị mở ra nhiều hơn. Trong mơ hồ, dường như Sở Hoan có thể nhìn thấy cái yếm nhỏ màu vàng nhạt mà

Tố Nương đang mặc. Bộ ngực đầy đặn kia nâng cái yếm lên, khiến cho hắn có thể nhìn thấy khe ngực của nàng rất rõ ràng.

Tố Nương vốn không phải là tiểu thư khuê các. Từ nhỏ đến lớn nàng đều làm nghề nông, làm rất nhiều việc chân tay, bởi vậy cho nên da thịt cũng vô cùng căng mịn. Lúc tay Sở Hoan đụng vào cái cổ trắng ngần của Tố Nương, cảm nhận sự căng mịn kia, quả thật là cảm thấy rất thích thú, không muốn buông tay.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh này chỉ có cô nam quả nữ, cho nên rất dễ khiến cho người ta sinh ra ý nghĩ kỳ quái. Hơn nữa, việc xoa bóp này vốn là một loại tiếp xúc vô cùng mờ ám. Lúc vừa mới bắt đầu, quả thật là Sở Hoan cũng không có tâm tư gì nhưng sau khi xoa bóp một lúc, cảm nhận được sự đàn hồi của làn da căng mịn của Tố Nương, hơn nữa từ trên người thê tử lại tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ khiến cho tâm thần của Sở Hoan cũng hơi dập dờn. Dù sao thì hắn cũng là con người, lại đang lúc tinh lực dồi dào. Nếu không phá giới thì càng tốt, chỉ là hôm nay hắn đã sớm cá nước vui vầy mấy lần cùng với mấy thê tử, có phản ứng sinh lý cũng là rất bình thường. Bất tri bất giác, hắn không khống chế được nguồn lực trên tay, nắm mạnh một cái.

Lúc vừa bắt đầu, Tố Nương cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy đôi tay của Sở Hoan vô cùng thần kỳ, có thể khiến cho thân thể hoàn toàn buông lỏng. Sau khi da thịt tiếp xúc một lát, nàng lại cảm thấy hơi thở của Sở Hoan ở phía sau tựa như có gì đó không đúng. Nang không phải là một cô nương mười ba, mười bốn tuổi, có thể cảm nhận rõ điều gì đang diễn ra. Lập tức, tim nàng đập loạn lên, càng lúc càng hồi hộp, hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Dưới hơi thở dồn dập, bộ ngực kia cũng không ngừng phập phồng như sóng dậy.

Thân thể của Tố Nương vốn đã buông lỏng xuống do được Sở Hoan xoa bóp, nhưng giờ phút này, thân thể kia bỗng trở nên căng cứng. Dường như Sở Hoan cũng cảm nhận được bả vai của Tố Nương đang run lên. Sau khi hít một hơi thật sâu để ổn định tâm tình, hắn nói nhỏ:

- Đừng hồi hộp!

Hắn thấy đôi vai đẹp của nàng đã buông lỏng hoàn toàn, liền nói:

- Phần eo và lưng có bị đau không?

- Cái gì?

Tố Nương lập tức nói.

- Phần eo và phần lưng.

Sở Hoan nói nhỏ:

- Ta giúp nàng xoa bóp lưng!

Tố Nương vội cúi đầu, cảm thấy mặt mình nóng lên. Nang cảm thấy không quen lắm, vốn muốn nói không cần nhưng chẳng biết vì sao lại do dự, không muốn nói ra.

Trong lúc đó, Sở Hoan đã biết tâm tư của thê tử, liền nhẹ giọng nói:

- Nàng lên giường đi, ta xoa bóp giúp ngươi!

Tim của Tố Nương càng đập mạnh, liền nói lí nhí:

- Chàng... chàng có mệt không? Nếu chàng mệt thì không cần đâu!

- Không mệt!

Sở Hoan thấy trong lời nói của tiểu thê tử này có chút do dự, tựa như là muốn thế nào cũng được. Nhất định trong lòng tiểu thê tử này muốn mình tiếp tục xoa bóp. Cho nên hắn vội nói:

- Nàng lên giường nằm úp xuống đi, áo khoác ngoài có thể cởi ra, như vậy mới thuận tiện hơn, xoa bóp dễ hơn!

Tố Nương đứng dậy, gương mặt đỏ bừng bừng. Nét ửng đỏ trên làn da trắng khiến cho nàng càng trở nên xinh đẹp. Nàng nhẹ giọng "Ừ" một tiếng rồi đi tới bên giường, quay đầu lại nhìn Sở Hoan.

Chỉ thấy Sở Hoan đang cởi áo ngoài của mình ra, tim của Tố Nương nhảy mạnh lên một cái, không dám nhìn nữa. Sau khi do dự một chút, rốt cuộc nàng cũng cởi áo khoác của mình ra, chỉ mặc một bộ áo mỏng màu trắng, bên trong cũng chỉ có một cái yếm.

Nang liếc mắt lại nhìn Sở Hoan. Lúc này, Sở Hoan đã cởi xong áo khoác, chỉ mặc một cái áo mỏng đuôi ngắn, đang tới đóng cửa phòng lại. Trong tích tắc then cửa phòng được cài lại, Tố Nương cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi cuống họng, trong đầu lập tức suy nghĩ lung tung. Nàng nghĩ tới chuyện vô cùng quan trọng là cho dù Sở Hoan nói là xoa bóp nhưng quả thật tối nay muốn ngủ lại ở phòng mình. Trong lòng nàng thật sự hơi thấp thỏm, thầm nghĩ rằng nếu Sở Hoan thật sự muốn ngủ lại phòng mình thì có phải là mình vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng không. Lúc trước ở kinh thành, Sở Hoan cũng mượn cớ say mà muốn ngủ lại, trước đó cũng không có dấu hiệu gì, đến cũng rất đột nhiên, giống như lần này thì chắc hẳn là cũng không chuẩn bị gì. Đột nhiên, nàng nhớ tới lần trước cũng không thể coi là chính thức động phòng, như vậy lần này có thể thuận lợi động phòng không?

Giờ phút này, trong đầu nang đang suy nghĩ lung tung, không để ý tới Sở Hoan. Đột nhiên, nàng nghe thấy tiếng nói nhẹ nhàng của Sở Hoan vang lên:

- Nàng đang nghĩ gì thế? Nằm sấp xuống đi, đừng hồi hộp như vậy.

Tố Nương quay đầu lại, nhìn thấy Sở Hoan đã đóng kín cửa, đang đi tới bên cạnh mình. Lập tức, mặt nàng đỏ tới mang tai, hơi hoảng hốt "Ừ" một tiếng. Đầu tiên, nàng ngồi ở mép giường cởi đôi giầy thêu ra, sau đó leo lên giường nằm sấp xuống, hai tay ôm trước ngực để bảo vệ bộ ngực.

Sở Hoan đứng ở bên giường kéo ống tay áo lên. Từ chỗ này nhìn sang, hắn có thể nhìn thấy bộ ngực to lớn của Tố Nương lúc này bị đè ép thật giống như hai cái bánh bao nhân thịt. Thân thể nàng nằm sấp ở trên giường, vòng eo hiện ra rõ ràng, bờ mông căng tròn đầy đặn kia được váy bao bọc nhô ra, cùng với vòng eo tạo thành đường cong hoàn mỹ mê người. Bờ mông nàng tròn lẳn, nở nang nâng cái váy lên, tựa như có thể khiến cho cái váy kia căng nứt ra bất cứ lúc nào.

Tâm thần của Sở Hoan dập dờn, nhưng vẫn dồn khí đan điền, ho khẽ một tiếng rồi ngồi ở mép giường, đặt tay ở trên bả vai của Tố Nương, nhẹ nhàng xoa bóp. Lúc này, khuôn mặt của Tố Nương đỏ rực, cúi sâu xuống, không dám nhìn Sở Hoan. Mái tóc nàng hơi rối, tóc tựa như mây, hờ hững buông trên bả vai. Tay của Sở Hoan từ bả vai của nàng đã chậm rãi đi xuống phần lưng bằng phẳng.

Lúc này, da thịt của hai người chỉ cách nhau một lớp áo mỏng manh màu trắng. Sở Hoan đã có thể cảm nhận được rõ ràng da thịt trơn bóng tại phần lưng của Tố Nương.

Thân thể của Tố Nương khá đẫy đà, trước sau nảy nở, ngực nở, eo nhỏ nhắn, mông mẩy, đường cong chập trùng. Từ phần lưng xuống tới phần mông giống như là đi xuống dốc vậy. Sở Hoan chậm rãi xoa bóp phần eo của Tố Nương. Vòng eo của nàng mềm mại mà ấm áp. Xương sống chính là một trong những vị trí quan trọng của thân thể, có rất nhiều huyệt. Hai tay của Sở Hoan ấn nhè nhẹ vào các huyệt ở trên vòng eo nàng. Tựa như chỉ cần dùng lực mạnh hơn một chut là trong miệng của Tố Nương lại truyền ra một tiếng rên khe khẽ, khiến cho lòng người kích động mạnh. Sở Hoan nhẹ tay hơn nhưng vòng eo của Tố Nương vẫn hơi vặn vẹo. Vòng eo vừa uốn một cái, lập tức bờ mông của nàng cũng chập trùng lay động, khiến cho cái váy mỏng kia lại càng căng hơn, bộ mông đầy đặn vểnh cao hơn. Sở Hoan không nhịn được liền đưa ánh mắt nhìn xuống dưới, cảm thấy hơi hoảng sợ. Hắn chỉ sợ cái kia váy sẽ bị tung lên, bầy ra bờ mông no đủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK