• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà sau khi hoàn toàn xác nhân được thân phận của Triệu Thạch, Lý He He cũng khóe miệng cũng không nhịn được mà nở một nụ cười lạnh thầm nghĩ:

“Triệu Thạch a Triệu Thạch, có trách thì cũng chỉ có trách ngươi để ta nhận ra thân phận mà thôi, đằng nào ngươi cũng chết thôi thì chết sớm chút a!”

Sau đó hắn nhìn về phía Triệu Hùng đang đứng ở một bên sắc mặt có chút khó coi mà nói:

“Triệu gia chủ, ngươi nghĩ ta giết tên Triệu Thạch kia ta sẽ có được lợi ích gì?”

Nghe vậy, Triệu Hùng cũng là ngẩn ra sau đó cười khổ nói:

“Thuộc hạ ngu dốt, mong chúa công chỉ bảo !”

Chỉ là nói như vậy, thế nhưng trong lòng của Triệu Hùng cũng không nhịn được mà có chút thở dài cảm thán, mà chứng kiến cảnh Lý He He sao còn không nhận ra tên này có chút không phục vì thế mỉm cười thản nhiên nói:

“Nếu ta nói, mạng của Triệu Thạch sẽ cứu lấy Triệu gia thoát khỏi một khiếp ngươi có tin tưởng?”

Nghe vậy, Triệu Hùng và tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ kinh ngạc, thấy thế Lý He He vẫn bình thản mà nói:

“Ngươi xỉ nhục hắn trước mặt tộc nhân mà hắn lại là thiên tài mới nổi tâm cao khí ngạo liệu có thể nhẫn sao?”

Nghe vậy, Triệu Hùng cười khổ một cái nói:

“Chúa công a, người hơi đề cao hắn quá a dù có là thiên tài thì cũng chỉ là trúc cơ tu vi mà thôi, hơn nữa muốn đấu với Triệu gia, thực lực, thế lực và tài lực của Triệu Thạch làm sao có thể đáp ứng a!”

Nghe vậy, Lý He He không phản bác mà thản nhiên mở lời:

“Nếu hắn có đủ thì sao?”

“Không thể nào a chúa công, kẻ này từ nhỏ tới nay chỉ sống trong gia tộc gần đây mới quật khởi làm sao có thể có đủ những thứ đó chứ!” Triệu Hùng đáp lời.

Mà trong lúc đó, trong lòng hắn cũng thầm nghĩ:

“Chủ công cũng thật là đa nghi a, quả thực là lắm tài nhiều tật mà”

Còn ở một bên, mấy người Triệu Phong, Triệu Trung cùng hai tỉ muội Triệu gia cũng là gật đầu đồng tình với lời nói của cha mình, mặc dù rất sùng bài Lý He He thế nhưng trong trường hợp có thể góp ý với hắn các nàng vẫn là có chủ kiến của mình để tránh cho Lý He He đưa ra những quyết định sai lầm.

Mà chứng kiến mọi người đều đồng lòng nhất chí như vậy, Lý He He cũng không lấy làm lạ gì bởi chuyện quả thực sẽ là như thế nếu không phải Lý He He chính là tác giả của bộ truyện này vì thế hắn hướng mắt về phía Triệu Trung mà nói:

“Triệu Trung, ngươi tới chỗ Triệu Thạch bắt hắn đem tới đây, nhớ làm chuyện này phải cực kì cẩn thận không để bất cứu ai phát hiện ra và cũng không để Triệu Thạch phát hiện ra đó là ngươi!”

Nghe vậy Triệu Trung lập tức gật đầu một cái sau đó thân hình lập tức biến mất không thấy tung tích đâu nữa trước sự nghi hoặc của mọi người.

Lúc này, trong một căn phòng nhỏ Triệu Thạch một bên má sưng phù lên sắc mặt vô cùng khó coi, đang cẩn thận từng li từng tí bôi thuốc lên trên vị trí bị sưng kia trong lòng cũng là oán giận không thôi:

“Chết tiệt, chỉ tại thực lực của ta chưa đủ mạnh khi đó làm gì có kẻ nào dám đối xử với ta như thế chứ, hừ lão tử nhất định phải tăng thực lực aaaa”Điên cuồng gào thét trong lòng một tiếng chỉ là khi hắn vẫn còn đang chăm chú thì‘bốp’Sau đó, không còn sau đó nữa mà trước mắt của Triệu Thạch đã tối sầm đi trực tiếp ngất sỉu.‘ào’Không biết qua bao lâu, đột nhiên Triệu Thạch tỉnh lại toàn thân hắn giờ ướt nhẹp hiển nhiên là vừa bị dội cho một gáo nước lạnh khiến tên này tỉnh dậy, chỉ là khi ánh mắt còn đang còn mơ hồ một khuôn mặt bất chợt đập vào mắt hắn khiến cho Triệu Thạch giật này mình thốt lên:

“Là ngươi!”

Mà rơi vào trong tầm mặt của Triệu Thạch không thể nghi ngờ chính là Lý He He, chỉ thấy lúc này ở nơi đây không còn bóng dáng của đám người Triệu Hùng nữa mà chỉ còn một mình Lý He He đang ngồi trên vị trí chủ tọa mà dùng một loại ánh mắt cao cao tại thượng nhìn về phía Triệu Thạch.

Nhưng ngay sau khi Triệu Thạch hô lên một tiếng kia, hắn cũng ý thức được có điều không đúng, chính là toàn bộ tu vi của hắn lúc này đã bị phong bế, tay chân cũng là bị trói chặt giống như một cái bánh tét vậy.

“Ngươi muốn làm gì ta? Tại sao ta lại ở đây!” Triệu Thạch trầm giọng nhìn lấy Lý He He.

Nghe thế Lý He He cười cười sau đó nghiền ngẫm mở lời:

“Triệu Thạch, từng là một phế vật của Triệu gia từ nhỏ phụ mẫu mất sớm một lần không may ngã xuống vách nút không những không chết còn chiếm được cơ duyện lớn từ đó nhất phi trùng thiên tu vi một đường thẳng tiến, nghe cũng gia gì đấy!”

Sau đó hắn lấy một quả chuối trên bàn rồilại nhìn về phía Triệu Thạch mà nói:

“Thế nào bóc quả chuối này, đúng nhận sai cãi!”

Triệu Thạch nghe thế thì ánh mắt co rút lại, trong lòng lạnh đi một nửa thế nhưng bên ngoài sắc mặt vẫn cố gắng nhẫn nhịn mà hỏi:

“Ngươi nói gì ta không hiểu?”

Nghe vậy Lý He He cũng chỉ cười cười nói:

“Không sao, chỉ cần ta chém ngươi là được a!”

Dứt lời, trên tay Lý He He đã xuất hiện một thanh trường kiếm sáng láng hàn khí tỏa ra một cách mãnh liệt khiến cho Triệu Thạch lập tức hoàng hốt:

“Khoan đã, ta….”‘phập’Chỉ là hắn chưa kịp phát ra một tiếng kinh hô thanh kiếm sắc bén kia đã trực tiếp hạ xuống một cách vô cùng dứt khoát sau đó chính là trảm qua chiếc cổ của Triệu Thạch trực tiếp khiến tên này rơi đầu.‘hô’Thở ra một hơi, Lý He He thành thạo gỡ chiếc nhẫn chữ vật của Triệu Thạch xuống trong lòng cũng lập tức vang lên âm thanh của hệ thống:

“Tinhh! Hệ thống kiếm tra xác nhận kí chủ gây nhiễu loạn tới nội dung cốt truyện, đánh giá nhiễu loạn chiến lược thưởng tặng kí chủ 50 triệu điểm He He”

Nghe được lời này, Lý He He hài lòng cười một cái bởi khi nãy hắn đã hỏi kỹ càng hệ thống:

“Có khi nào chém mấy người nữ chủ và huynh đệ chí cốt của tên kia liệu có được nhiều điểm hơn không a?”

“Tinhh! Hoàn toàn có thể do những nhân vật khác ngoại trừ Bá Thiên thì bọn họ cũng chỉ là nhiễm lên khí vận của Bá Thiên, người càng có mối quan hệ gần với Bá Thiên trong cốt truyện càng được khí vận ưu ái, đặc biệt là các nữ nhân của Bá Thiên hay còn gọi là nữ chủ!”

“Mẹ nó, biết thế lão tử trước đây cũng không cần phải làm nhiều như vậy a không chén được thì chém lẹ cho nhanh a tội gì phải lận đận như thế a!” đó chính là lời nói ban nãy của Lý He He.

Thế nhưng giờ đây quả thực Lý He He cũng là cười không khép miệng lại được, mặc dù ban đầu vốn dĩ Lý He He cũng không định chém luôn con hàng này bởi hắn muốn lòng vòng một chút để giải thích cho tên Triệu Hùng kia để hắn đỡ phải băn khoăn trong lòng.

Nhưng suy đi tính lại đi nghĩ lại vẫn là chém luôn cho nóng, dù sao đôi lúc bản thân cũng phải thể hiện ra một chút sự bá đạo và thiết huyết của mình mới khiến cho thuộc hạ nể phục, lại thêm việc con hàng Triệu Thạch này lại có quan hệ với con hàng Bá Thiên, không chém nhanh sợ lại có biến thì hỏng việc.

Mà đạo lý nhân vật phụ chết do nói lắm Lý He He cũng là hiểu rõ.

Chỉ vừa suy nghĩ động tác của hắn cũng là không hề dừng lại mà bắt đầu quan sát nhẫn chữ vật của Triệu Thạch chỉ là không nhìn thì thôi nhìn vào một cái đúng là cũng phải khiến Lý He He hít ngụm khí lạnh.

Bên trong đó, linh thảo và linh thạch trôi nổi bên trong đó quả thực có thể nói là vô cùng đồ sộ, điều này làm cho Lý He He cũng không thể không cảm thán:

“Cơ duyên a!”

Mà trong khi Lý He He cảm thán về độ giàu có của Triệu Thạch, đám người Triệu Trung cũng từ đằng sau bước ra, chỉ là trong đó ánh mắt của Triệu Hùng cùng Triệu Phong cũng là có chút ảm đạm mà thở dài một tiếng.Ở một bên, Triệu Trung tuy có chút không hài lòng với thằng con của mình thế nhưng lão cũng không nói gì, dù sao Triệu Hùng cũng là gia chủ Triệu gia mà khi chứng kiến tộc nhân bị chém chết ngay trước mắt mình như vậy mà không gia mặt, quả thực hắn là không khó chịu không được.

Mà khi thấy mọi người đi tới, cũng chứng kiến được sắc mặt của Triệu Hùng, Lý He He cũng không nói gì nhiều mà ném cho hắn, chính là chiếc nhẫn chữ vật của Triệu Thạch lúc trước rồi nói:

“Xem đi”

Nghe vậy, Triệu Hùng không nhịn được mà theo bản năng tiếp nhận chiếc nhẫn sau đó nhìn thoáng qua, chưa nhìn thì thôi một khi nhìn vào quả thực là phải khiến hắn kinh hãi biến sắc, miệng lắp bắp nói:

“Cái này, cái này, sao Triệu Thạch có thể có chứ!”

Không phải đứng ở một bên quan sát toàn bộ quá trình Triệu Thạch bị Lý He He một kiếm chém đầu, lão cũng không thể tin tưởng được đây chính là di vật của Triệu Thạch.

Mà đứng ở một bên, Triệu Trung và Triệu Phong cũng là không nhịn được mà nhìn thoáng qua vật trong tay Triệu Hùng, mà sau đó cảm giác của bọn họ cũng không khác gì Triệu Hùng là mấy đều là kinh ngạc không thôi.

Chỉ là rất nhanh Triệu Trung nhíu mày mở lời:

“Nhiều thảo dược chân quý như vậy, không lẽ nào tên họ Mạc kia đột phá kim đan viên mãn là nhờ Triệu Thạch giúp đỡ sao?”

Bởi vì ban nãy, khi Triệu Trung tìm đến vị trí của Triệu Thạch, lão cũng phát hiện ra một luồng khí tức của lão tổ Mạc gia đang ở gần đó, chỉ là khiến lão kinh ngạc chính là tu vi của lão tổ Mạc gia lúc này không ngờ lại đã đạt tới kim đan viên mãn mà thôi.

Chỉ là có nghiệm vụ tại thân khiến cho Triệu Trung cũng không tiện ra tay vì thế mà đến trước một bước bắt lấy Triệu Thạch sau đó không để lại chút tung tích mà rời đi.

Mà khi nghe được Triệu Trung nói như vậy, cả đám người đều là mở to mắt Triệu Hùng lại là càng không thể không nhịn được mà nhịn về phía thi thể Triệu Thạch một cái, sau đó lại nhìn về phía Lý He He một cái đồng thời câu nói của Lý He He ban nãy cũng vang lên trong đầu hắn:

“Ta làm vậy để cứu Triệu gia thoát một kiếp ngươi tin không?”….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK