• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân hình Triệu Hùng vừa xuất hiện, ngay lập tức hai cô con gái nhỏ của gã lập tức lao tới ôm lấy thân hình vạm vỡ kia, giống như trẻ con bị bắt nạt gặp được đại nhân nhà mình vậy.Đặc biệt là Triệu Cẩn, cô nàng này khóc lóc vô cùng thương tâm, nước mắt dàn dụa cả người cũng là treo lên trên thân hùm của Triệu Hùng mà nức nở.

Mà Triệu Hùng lúc này, hai mắt hắn đỏ ngầu như máu, trán nổi gân xanh khi chứng kiến thảm trạng của hai cô con gái bé bỏng của mình, thế nhưng bên miệng vẫn là nhẹ giọng an ủi nói:

“Không sao rồi, không sao rồi, có phụ thân ở đây, không có gì phải lo”

Vừa nói, hai cánh tay của gã cũng vội xoa lưng hai cô con gái mình để giúp chấn an các nàng.‘Hí hí hí’Mà lúc này, đoàn người đi sau của Triệu gia cũng đã tìm tới có khoảng gần mười người, đặc biệt trong toàn bộ những người này tất cả đều là tu sĩ có tu vi trúc cơ trở lên, kinh khủng hơn trong đó còn có hai lão giả và một vị nam tử trung niên có tu vi kim đan sơ kì, đội hình phải nói là vô cùng hùng mạnh.

Khi đám người chứng kiến cảnh tượng này, trong mắt mỗi người đều là lóe lên lửa giận khó lòng che dấu, Triệu gia họ có thể nói là cự đầu ở Hòa thành không biết bao lâu này, chưa hề có kẻ nào dám trêu trọc tới bọn họ.

Thế nhưng nay lại có kẻ gan lớn dám dụng tới hai cô công chúa nhà họ Triệu quả thực là muốn tìm được chết.

Lúc này, lập tức vị nam tử trung niên trong đó bước gia, người này tên Triệu Phong, chính là đệ đệ của Triệu Hùng, lão cả đời say mê tu luyện vì thế tới nay vẫn là chưa vợ chưa con vậy nên hai cô cháu gái Triệu Cẩn và Triệu Mỹ giống như con gái của hắn vậy.

Thế nên ngay khi chứng kiến tình cảnh của hai người, lão cũng là không thể áp chế cơn giận mà nói:

“Hai đứa mau nói cho ta biết là kẻ nào làm, Triệu gia chúng ta nhất định sẽ san bằng hang ổ của bọn chúng”

Trong Triệu gia, Triệu Phong vốn nổi tiếng với tính tình hòa nhã cùng trầm ổn, mọi quyết sách của Triệu gia có thể nói là đều có sự tham gia và góp ý của lão, thế nhưng sự tình lần này quả thực khiến lão không thể bình tĩnh được.

Mà lúc này, Triệu Mỹ trong lòng phụ thân cũng chịu mở lời nói:

“Phụ thân, thúc thúc chúng ta về nhà trước a, sự tình này vô cùng quan trọng a”

Hai người Triệu Phong và Triệu Hùng nghe con gái mình nói như thế thì cảm thấy có chút kinh ngạc, thường ngay khi cô gái nhỏ này chịu ủy khuất nhất định sẽ lập tức đòi báo thù ngay lập tức, thế nhưng giờ cả người chịu thương tổn nhưng vẫn nhẫn nhịn đòi quay lại Triệu phủ khiến bọn họ vừa ngạc nhiên cũng vừa hiếu kì.

Chỉ là hai người Triệu Hùng và Triệu Phong đều vô cùng yêu chiều hai cô con gái này vì thế lập tức đồng ý nói:

“Hồi Triệu phủ!”

Cứ thế, cả đám người bắt đầu nhanh tróng trở lại Triệu phủ chỉ là trước lúc rời đi, ánh mắt của Triệu Hùng hơi liếc về một hướng nhưng cũng không tỏ ra bất cứ thái độ gì.

Mà hướng đó, một lão giả nhìn thấy hai vị tiểu thư Triệu gia trên người thụ thương thì ánh mắt cũng là co rút lại, lão cũng biết mình bị gia chủ Triệu gia phát hiện, thế nhưng đó không phải là thứ mà hắn quan tâm lúc này bởi công tử nhà hắn giờ phút này lại không đứng cùng một vị trí với hai vị tiểu thư họ Triệu.

Không sai, lão giả này chính là người khi trước đứng cạnh gia chủ Mạc gia, Mạc Chiến và vị công tử hắn muốn tìm kiếm trong đám người còn ai khác ngoài Mạc Du.

Mà khi thấy đoàn người Triệu gia rời đi, lão cũng ngay lập tức biến mất sau đó vội vã quay lại Mạc phủ để thông báo một tin tức mang tính bạo tạc lớn này.

Trước cổng Hòa thành, lúc này một thiếu niên khuôn mặt anh tuấn, góc cạnh rõ ràng, mắt sáng như sao, hắn mặc trên người một bộ y phục màu trắng sạch sẽ cả người tỏa ra một loại khí chất thư sinh văn nhã, nhưng điều đáng chủ ý là mái tóc thiếu niên không để dài mà được cắt ngắn một cách gọn gàng, điều này làm cho nhiều người đi qua cũng phải chú ý tới hắn bởi bộ dạng có chút lạ lẫm và phong cách này.

Mà người này còn ai khác ngoài Lý He He, hắn đứng trước cổng thành ngắm nhìn một chút nơi đây, kiến chúc cũng không khác nhiều so với những tòa thành cổ ở kiếp trước của hắn, chỉ là cấu tạo lại kiên cố hơn không biết bao nhiêu lần kèm thêm khí tức tang thương lắng đọng qua hàng vạn năm theo như những gì hắn viết trong truyện.

Không nhịn được Lý He He cũng phải thở dài thán phục bản thân mình trong lòng một cái:

“Aizz, tòa thành hùng vĩ như thế quả thực chỉ có trong tiểu thuyết do bổn thiếu viết mà thôi a”

Hơi suy nghĩ một chút, Lý He He bắt đầu lục lọi lại những suy nghĩ về thông tin của Hòa thành.Đây là một tòa thành thuộc địa phận quản lý của Vạn Kiếm Tông, chỉ là tài nguyên, nhân khẩu và dòng người lưu động đều không quá tốt vì thế cũng không được Vạn Kiếm Tông chú trọng cho lắm.

Nơi đây thành chủ cũng chỉ là một ngoại môn trưởng lão có tu vi kim đan hậu kì trấn thủ mà thôi cũng không phải là cường giả mạnh mẽ quá mức gì.

Còn đối với thế lực trong thành, Lý He He thông qua lời của Triệu Mỹ biết được cả tòa thành này chỉ có hai gia tộc mạnh nhất thống trị đó chính là Mạc gia và Triệu gia của nàng mà thôi.

Cả hai gia tộc cùng nhau phát triển ở đây từ rất lâu rồi, thế nhưng Triệu gia vẫn luôn dẫn trước Mạc gia một bậc bởi trong tộc có lão tổ Kim đan viên mãn tọa trấn, lại thêm việc hậu nhân xuất sắc cũng liên tiếp xuất hiện vì thế khoảng cách của hai nhà Triệu và Mạc cũng dần có khoảng cách.

Nhưng đương nhiên, trong thời gian ngắn muốn Triệu gia nuốt trửng Mạc gia là điều không thể nào, dù sao đạo lý giết địch một ngàn tổn hại tám trăm Triệu gia vẫn là hiểu được, vì thế thay là cạnh tranh quá mức gay gắt, thì ở một số lĩnh vực hai nhà vẫn là hợp tác để đôi bên cùng có lợi cũng để tránh kẻ thứ ba từ bên ngoài tiến vào phá vỡ cực diện này.

Bởi dù sao, miếng thịt nhỏ cũng là miếng thịt, vì thế hai nhà Triệu, Mạc vẫn là chia nhau thống trị Hòa thành.

Nghĩ tới đây, Lý He He cũng là không nhịn được trong lòng cười thầm nghĩ:

“Mạc gia a, Mạc gia, chỉ trách các ngươi không sinh được con gái a, trong cái xã hội này không sinh được con gái đời không nể a!”

Vừa nghĩ vậy, hắn cũng lập tức bước chân tiến vào bên trong Hòa thành, chỉ là vừa mới vui vẻ được bao lâu sắc mặt Lý He He lại tối sầm lại sau đó lại phải vỗ chán cái đét nghĩ:

“Mọe, sao lại gặp con hàng này ở đây chứ, mau té mau té a!”

Chỉ là đang định lom dom té đi, một âm thanh đã kéo hắn trở lại:

“Lý công tử!”

“Đệt, vẫn là không thoát được a!” Lý He He trong lòng thầm nghĩ là thế nhưng vẫn là xoay người, sắc mặt lập tức biến đổi trở nên vô cùng bất ngờ và vui mừng nói:

“Ôi, vị tráng sĩ này, thì ra là huynh a!”

Sau đó con hàng này còn làm ra một bộ mặt như gặp được đồng hương lâu năm, rồi đi tới bắt tay đối phương.

Mà kẻ kiến cho Lý He He kiêng kị nhất trong thế giới này ở thời điểm hiện tại không ai khác chính là con hàng nhân vật chính, Bá Thiên.

Còn về phần Bá Thiên, sau khi sảy ra sự tình kia ở trấn Cơ Hàn, hắn cũng không quay lại He He trấn nữa mà trực chỉ phương bắc mà đi mà cũng vì xuất phát sớm lại thêm hào quang nhân vật chính khiến cho Bá Thiên một đường hành tẩu không gặp chút chở ngại gì mà tiến thẳng về Hòa thành.

Mà cũng trùng hợp thay, khi vừa tới đây, Bá Thiên lại nghe được tin tức nơi đây diễn ra đấu giá hội vì thế cũng là nán lại vài ngày tiện thể mở mang tầm mắt một chút ai ngờ lại gặp được Lý He He ở đây.

Ban đầu, Bá Thiên cũng không định chào hỏi con hàng này thế nhưng lại nhớ tới Lục Tiểu Nhu vì thế không nhịn được mà cất lời hỏi.

Quả nhiên, sau lời chào hỏi kia Bá Thiên trực tiếp đi vào vấn đề nói:

“Không biết phụ thân của vị cô nương kia đã khỏi bệnh chưa a!”

Nghe tên này hỏi vậy, Lý He He lập tức bĩu môi trong lòng nghĩ:

“Ngươi tính hỏi vợ lão tử thì nói thẳng ra đi, còn bày đặt chơi chiêu”

Thế nhưng bên ngoài, Lý He He vẫn là thở dài một tiếng nặng nề một tiếng nói:

“Tình hình cũng không được tốt lắm, chỉ là thiếu một chút dược liệu nên ta mới phải đi tới nơi đây để tìm kiếm a!”

Chỉ là sau đó, Lý He He cũng là lập tức thay đổi sắc mặt, nghiêm nghị nói tiếp:

“Thế nhưng dù khó khăn ra sao, ta cũng sẽ tìm được a!”

Thấy tên này tỏ ra nghiêm túc như thế, Bá Thiên ngoài mặt vẫn dữ vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng không khỏi thở dài nghĩ:

“Giờ nàng đã là thê tử người ta a!”

Sau đó vẫn là mỉm cười nói:

“Vậy chúc Lý huynh sớm ngày tìm được thứ mình muốn nhé, tại hạ có việc mạn phép đi trước a!”

Dứt lời, Bá Thiên cũng không do dự mà xoay người rời đi chỉ có điều vừa đi giọng nói của Lý He He lại chuyền tới:

“Vị tráng sĩ này, không biết cao tánh đại danh huynh là gì a?”

Nghe vậy, Bá Thiên hơi dừng chân lại một chút sau đó cũng không xoay người mà đáp:

“Tại hạ Bá Thiên, có duyên gặp lại a!”

Sau đó bóng người cũng khất dần trong dòng người đông đúc, chỉ có điều ở phía sau, Lý He He không chút do dự lập tức dơ ra ngón giữa nghĩ:

“Sao ta có thể tạo ra một kẻ cao ngạo như vậy a, thật là không biết sấu hổ mà, còn dám mơ tưởng tới thê tử của lão tử nữa, hừ hừ đấu giá hội lần này lão tử nhất định cho ngươi móm a!”.….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK