Chỉ thấy lúc này Tiểu Nhu tiến lên trước một bước, nàng dùng một ánh mắt trân thành cùng một khuôn mặt thanh thuần khiến cho bất cứ nhìn vào biểu cảm này của nàng cũng phải nảy ra một cái suy nghĩ trong đầu chính là ‘mọi thứ nàng sắp nói đều đúng, đều là chân lý a’.
Mà Lý He He cũng không hề ngoại lệ, hắn nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần này cũng không nhịn được mà trong lòng tái tê cảm thán không thôi:
“Nàng cái yêu nữ này ai, bổn thiếu không thể nào không trừ hại cho bách tích a aizz”
Nghĩ trong lòng là thể nhưng bên ngoài tên này vẫn làm ra một bộ dạng chính nhân quân tử, dùng tới một ánh mắt bình tĩnh xem nàng này muốn nói điều gì mà cũng chính về biểu cảm này của Lý He He không ngờ lại khiến Tiểu Nhu trong lòng có chút lúng túng, vì từ trước tới giờ mỗi khi nàng sử dụng chiêu này đều là mười phần nắm chắc thế nhưng đối diện tên công tử họ Lý này tuyệt chiêu của nàng có vẻ hơi mất tác dụng, mà cũng vì thế mà Tiểu Nhu cũng đánh giá Lý He He tăng thêm một bậc.
Nhưng đâm lao thì phải theo lao, Tiểu Nhu hơi mím nhẹ cánh môi sau đó hơi khum người thi lễ với Lý He He sau đó nói:
“Lý thiếu gia, quả thực không phải phụ thân không muốn cáo chi cho thiếu gia a!”
Lý He He nghe thế thì hơi lộ ra chút biểu lộ hứng thú nhưng vẫn là trầm giọng nói:
“Ồ! Vậy không biết nguyên cớ là sao mà gia phụ không cáo chi cho Lý mỗ a!”
Nghe vậy, Tiểu Nhu trong mắt lóe lên một tia dảo hoạt sau đó vẫn bình tĩnh trả lời câu hỏi của Lý He He:
“Lý thiếu gia ngài trăm công nghìn việc, phụ thân lại thiếu đi bằng chứng trong tay vì thế mà trước đó không giám cáo chi Lý thiếu sợ ảnh hưởng tới đại sự của Lý thiếu.
Hơn nữa tiểu nữ cũng đã nhiều lần nhắc nhở phụ thân cáo chi Lý thiếu, ta cho rằng ắt hẳn một người đứng đầu một trấn như thiếu gia ngài sẽ không bỏ mặc làm ngơ sự tình như vậy thế nhưng phụ thân ta là người từng trải nên đã khuyên ngăn, nếu cáo chi mà không có bằng chứng sẽ có thể dẫn tới ảnh hưởng xấu tới thanh danh của Lý thiếu thế nên vẫn lượng lự chưa quyết a”
Lý He He nghe thế thì ngẩn người, trong mắt không nhịn được mà lộ ra một chút tán tưởng âm thầm nghĩ:
“Qủa là nữ chính có khác a rất tinh ranh a, đúng là mặt học sinh tâm hồn phụ huynh a không dễ gạt chút nào”
Có thể nói mấy lời nói của Tiểu Nhu vừa rồi đúng là đã thay đổi càng khôn chuyển bại thành thắng khi vừa có thể bảo vệ phụ thân thoát tội lại vừa có thể lấy cớ bảo vệ thanh danh của Lý He He mà thoái thác trách nghiệm quả thực nàng này rất nhanh trí và thông minh a.
Mà Lý He He lúc này cũng lộ ra một chút suy tư sau nhìn về phía Lục Bằng giọng nói hòa hoãn hơn chút nói:
“Lục lão bản, có đúng là nhưng điều này đều là sự thật không?”
Mà Lục Bằng ở một bên lúc này đã sắc mặt vui mừng nhìn cô con cái càng thêm yêu thương cưng chiều, chỉ thiếu dơ ngón tay cái lên để tán thưởng cho Tiểu Nhu mà thôi thế nhưng lão vẫn là nhịn được mà quay về phía Lý He He mà lộ ra nụ cười thật thà chất phác cùng một chút khó sự mà nói:
“Thật xin lỗi Lý thiếu a ta không ngờ chuyện mình làm lại để lại rủi do lớn như thế nhưng quả thực những điều nữ nhi ta nói đều là sự thật a”
Lý He He cũng phải âm thầm dơ ngón tay cái cho Lục Bằng vì tài diễn xuất của lão, đúng là hai có khác người sướng kẻ họa đúng là tuyệt phối mà.
Dù thế nhưng ở bên ngoài Lý He He vẫn là hài lòng cười một cái, rồi nhẹ gật đầu nói:
“Được rồi, coi như sự tình này chúng ta không truy cứu tới nữa nhưng lần sau nhất định phải cáo chi rõ ràng, Lý gia chúng ta sẽ điều tra rõ ràng sau đó mới đưa ra phán quyết cuối cùng nên không cần lo việc thanh danh họ Lý trong He He trấn bị tổn hại”
Nghe thế cả hai người Lục Bằng và Lục Tiểu Nhu đều vui vẻ ra mặt mà gật đầu cảm tạ, thấy thế Lý He He lại nhìn về phía mấy tiểu đệ đang trấn áp hai kẻ bị trói dưới đất kia trầm giọng nói:
“Đem hai kẻ này về Lý phủ, tặng mỗi tên 50 gậy lấy làm thị trúng xem từ giờ ai dám làm càn ở địa bàn Lý gia ta”
Nghe xong Lý He He phân phó sắc mặt hai tên bị trói đều trở nên xám như tro tàn, mà bọn thuộc hạ cũng không hề chậm trễ mà lập tức hành động lôi hai tên kia ra trước sự cầu xin tha tội của bọn chúng.
Còn về phần hai cha còn Lục Bằng và Tiểu Nhu thấy sự tình đã êm đẹp thì thở phào một cái nhẹ nhõm mà Tiểu Nhu vốn dĩ thông minh nhanh nhẹ liền lập tức vui vẻ nói:
“Lý thiếu gia, không phải ngài tới đây mua thảo dược sao không biết thiếu gia muốn mua loại thảo dược nào a”
Mà Lực Bằng ở một bên nghe con gái nói vậy cũng là tức thời kịp phản ứng liền lập tức hớn hở nói:
“Đúng thế Lý thiếu a, không biết thiếu gia ngài cần thảo dược nào a chúng ta ở đây có rất nhiều chủng loại phong phú a”
Lý He He nghe hai người nói vậy thì cười nhẹ sau đó từ từ nói:
“Ừm đúng vậy, thế nhưng trước đó ta có một đề nghị thế này các người có thể suy nghĩ thử xem sao!”
Lục Bằng nghe thế thì hơi nhíu mày trong lòng có chút dự cảm không tốt thế nhưng ngoài mặt vẫn cung kính nói:
“Không biết Lý thiếu có yêu cầu gì a”
Lý He He cũng không lòng vòng mà trực tiếp nói:
“Lý phủ ta công việc càng ngày càng nhiều, mà ta thấy Lục tiểu thư thông minh lanh lẹ, lại hiểu được tâm lý mọi người không biết có muốn trở thành một quản gia của Lý phủ ta không?”
Lục gia hai cha con nghe thế thì hơi sững sờ, thế nhưng Lục lão cũng chẳng do dự bao nhiều liền áy náy mở lời:
“Thật sự là cảm tạ Lý thiếu đã để ý tiểu nữ nhà ta a, thế nhưng nha đầu này tuổi nhỏ vẫn còn thiếu lịch duyệt trong việc quản lý chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng tới việc làm ăn của Lý thiếu vì thế mà thật sự xin lỗi Lý thiếu chúng ta xin mạn phép chối từ đề nghị này a”
Lý He He nghe thế thì cũng không lấy gì làm lạ, hắn vẫn mỉm cười hiền hòa sau đó nhìn về phía của Tiểu Nhu nói:
“Nàng nghĩ sao?”
Thấy Lý He He cũng không tức giận mà còn quay sang tiếp tục chưng cầu ý kiện của mình khiến Tiểu Nhu có chút hài lòng vì hắn tôn trọng ý kiến của mình thế nhưng phụ thân nàng đã nói như vậy nên Tiểu Nhu nàng cũng không phản đối, dù sao việc rời đi khỏi nhà để tới Lý phủ làm việc sẽ khiến hai cha con phải sống xa nhau mà điều này nàng cũng không muốn nhìn thấy vì thế mà Tiểu Nhu cũng là lắc đầu nói:
“Thật xin lỗi Lý thiếu a, tiểu nữ xin phép được chối từ lời đề nghị này của Lý thiếu”
Lý He He nghe cả hai người đều từ chối lời đề nghị của mình, hắn cũng chỉ biết lắc đầu thở dài:
“Vậy thì thật tiệc a, nếu Lục tiểu thư chối từ thì ta cũng không cưỡng cầu nữa nhưng vị trí quản gia của Lý gia vẫn sẽ luôn để trống chờ Lục tiểu thư tới tiếp quản a”
Lục Tiểu Nhu nghe thấy Lý He He nói như thế cũng không nhịn được mà hơi đỏ mặt, dù sao cô cũng chỉ là một thiếu nữ tuổi 15, 16 mà thôi thế mà giờ lại có người đề cao cô như thế sao không khiến tiểu mỹ nhân có chút tư vị khác trong lòng a.
Mà sau khi Lý He He nói xong câu kia, trong gian hàng nhỏ cũng trở nên tĩnh lặng đôi chút, Lục Bằng tuy là chủ tiệm nhưng lão cũng không tiện mở lời vì dù sao vừa mới từ chối yêu cầu của người ta giờ lại muốn họ mua hàng của mình thì quả thực là mặt dày thế nên nhất thời không ai trong tiệm mở lời.
Thấy vậy Lý He He cười cười nói:
“Được rồi chúng ta tiếp tục quay lại sự tình thảo dược a”
Danh Sách Chương: