• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý He He làm ra một bộ dạng bình tĩnh, hắn và Lục Tiểu Nhu vẫn từ từ tiếp cận đến gần vị trí của Bá Thiên, thế nhưng hai người không biết rằng Bá Thiên trong lòng lúc này cũng là vô cùng rối rắm.

Hắn sau khi đánh bại được Kim lão tuy một chiêu kia không thể tiêu diệt được đối phương thế nhưng Bá Thiên cũng không truy kích để hạ sát thủ đối với lão vì hắn cảm giác được nếu mình còn chậm trễ ở đây sẽ dẫn tới một hệ luy vô cùng nghiêm trọng sau này.

Thế nhưng sau khi đi một vòng xung quanh nơi đây, Bá Thiên vẫn không thể phát hiện ra được bất kì sự tình nào bất thường cả điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng lúc này bất ngờ lại xuất hiện ra hai bóng người ở phía trước khiến hắn có chút nhíu mày suy tư.

Rất nhanh khoảng cách của đôi bên đã được thu hẹp tới mức mắt thường có thể đủ để nhận diện đối phương, mà nhìn thấy ba người một ngựa bên phía Lý He He, lập tức Bá Thiên bị thu hút bởi một dung nhan xinh đẹp.

Tuy nàng này có chút tiều tụy và đôi mắt có chút sưng lên thế nhưng dung nhan kia vẫn là khiến hắn cảm thấy kinh diễm, thế nhưng kinh diễm quy về kinh diễm rất nhanh Bá Thiên đã chuyển mắt nhìn về vị trí của hai kẻ còn lại không ai khác chính là Lý He He và Lục Bằng.

Còn ở phía đối diện, lúc này Lý He He và Lục Tiểu Nhu cũng đang đánh giá hắn, về phần Lục Tiểu Nhu nàng có phần hơi sợ sệt đối với Bá Thiên vì bộ dáng của hắn khá là dự dằn khi tay cầm đồ long đao, trên người đầy mau me quần áo cũng là vô cùng rách rưới nhìn khá giống mấy tên thổ phỉ nàng gặp khi nãy.

Nhưng đối với Lý He He trong lòng hắn cũng là cảm thán không thôi:

“Sao ngày xưa ta lại viết cho tên này soái tới như vậy a, còn đẹp trai hơn bổn thiếu a tay còn còn có đồ long đao nữa chứ đúng là hâm mộ a”

Tuy nghĩ là như thế nhưng tâm lý của Lý He He vẫn là khá hồi hộp vì bên cạnh hắn là nữ chính Lục Tiểu Nhu còn đối diện là nam chính Bá Thiên, mặc dù hắn đã cứu mạng cả nhà nàng này thế nhưng ai biết được sự tình gì sẽ sảy ra tiếp theo cơ chứ.

Mà khi cả hai bên cách nhau chỉ khoảng hơn năm mét, Lý He He chủ động mở lời:

“Vị cháng sĩ này! Xin hãy tránh đường giúp Lý mỗ trên lưng ta đang có người bị trọng thương nếu không nhanh sợ rằng sẽ sảy ra chuyện mất a”Ở một bên Lục Tiểu Nhu cũng là lập tức lo lắng nói theo:

“Đúng vậy a! Cầu xin vị cháng sĩ này nhường đường cho bọn ta, phụ thân ta cần được cứu trị nhanh nhất có thể!”Ở phía đối diện Bá Thiên hơi nhíu lại đôi mày kiếm, hắn cũng biết được trên lưng của Lý He He quả thực có một người đang bị trọng thương cực nặng thậm chí một bên cánh tay đã bị đứt mất.

Thế nhưng hắn có cảm giác, một cảm giác vô cùng vi diệu đó chính là nếu hắn bỏ qua cho hai người này rơi đi hắn sẽ tiếc nuối, tiếc nuối cả đời thế nhưng người ta đang có chuyện cấp bách liên quan tới tính mạng hơn nữa người kia lại còn là phụ thân của vị cô nương xinh đẹp thanh thuần kia.

Vì thế mà Bá Thiên lúc này cảm giác vô cùng khó chịu, nhưng dù sao hắn vẫn là người quyết đoán vì thế mở lời:

“Được rồi, nhưng trước đó các ngươi cần trả lời ta một câu hỏi?”

Lý He He lập tức quyết đoán gật đầu nói:

“Mời tráng sĩ hỏi, Lý mỗ biết được chắc chắn sẽ hồi đáp!”

Nghe vậy Bá Thiên cũng lập tức mở lời nói:

“Người kia tại sao lại bị thương?”

Lý He He cùng Lục Tiểu Nhu nghe thế thì hơi ngẩn người thế nhưng thời gian có hạn Lý He He cũng là lập tức đáp lời:

“Lục lão bản và Tiểu Nhu do giúp ta hái thuốc mà vào rừng sau đó gặp phải đạo tặc nên mới có thể xảy ra được sự tình này!”

Nghe thấy Lý He He quy hết trách nghiệm về phía bản thân mình Tiểu Nhu lập tức trong ánh mắt lóe lên dị sắc, nhưng vẫn là im lặng nghe hai nam nhân nói chuyện.

Nghe thế Bá Thiên lập tức cười lạnh nói:

“Vậy sao hai người đó bị tập kích ngươi lại lập tức có mặt cứu bọn họ vậy, có vẻ hơi trùng hợp a”Đúng vậy, Bá Thiên đã nghi ngờ hắn không phải kẻ ngu, trong trấn He He hắn cũng biết được Lý He He chính là lão đại ở nơi đây hơn nữa phía sau Lý He He còn có một ông già có tu vi đạt tới cấp độ trúc cơ vì thế mới dẫn tới hắn hoài nghi.

Hoài nghi kẻ giao thủ chặn mình lại chính là Kim lão, hơn nữa nếu nghi ngờ là đúng thì lập tức có thể đảo khách thành chủ sau đó lấy được hảo cảm của mỹ nhân.

Còn về phần Lý He He, hắn nghe thấy Bá Thiên nói vậy thì nhíu mày lại tỏ ra một bộ dáng khá là bực mình nhưng vẫn cố kiềm chế đang định mở lời thì ở một bên Lục Tiểu Nhu đã không nhịn được nói:

“Tên kia, ta biết ngươi lợi hại thế nhưng Lý công tử chính là ân nhân cứu mạng của cả nhà ta, hơn nữa ta và phụ thân cũng chính là đồng ý tiến vào rừng hái thảo dược cho Lý công tử không hề bị ép buộc chút nào”

Lý He He nghe Tiểu Nhu chịu ra mặt cho mình thì trong lòng vui tới nở hoa, chỉ thiếu tiến tới hôn nàng một ngum mà thôi, nhưng còn về phía Bá Thiên hắn sắc mặt lại hơi đổi, trong lòng có chút buồn vô cớ khi bị Tiểu Nhu nặng lời nhưng Bá Thiên vẫn là hơi nhẹ giọng nói:

“Thật sự xin lỗi tiểu thư, ta không có ý đó thế nhưng trước khi tới đây ta cũng tao ngộ tập kích của một đám người vì thế mà muốn điều tra một phen nếu không sau khi ta rời đi trong xóm nhỏ của ta sợ sẽ chịu phải tai ương”

Nghe Bá Thiên giải thích lý do rõ ràng như vậy, Tiểu Nhu cũng là một vẻ mặt ngạc nhiên vì thế cũng không tiện nặng lời với tên này nữa, thế nhưng nàng vẫn là rất gấp gáp rất nhanh như nhớ ra cái gì nàng liền mở miệng:

“Biết ông Thương không?”

“Thương nào?”

Bá Thiên lập tức nhíu mày, hắn quả thực không biết tới cái tên này thế nhưng điều hai người Lục Tiểu Nhu và Bá Thiên không biết không có nghĩa là Lý He He không biết:

“Sao nàng lại biết tới lão già họ Thương đó thế?”

Nghe Lý He He nói vậy cả hai người đều chuyển ánh mắt sang phía hắn, thấy thế Lý He He thầm nghĩ trong bung:

“Ta là người lôi hắn vào tròng mà sao lại không biết được cơ chứ haha!”

Thế nhưng bên ngoài vẫn là làm ra một bộ nhíu mày lạnh giọng nói:

“Thương Cho, địa bàn ở thôn Cơ Hàn tên này nổi tiếng với sở thích biến thái chuyên bắt những cô gái xinh đẹp về để lấy ‘tấm thân’ của các nàng”

Nghe thấy thế, Tiểu Nhu lập tức nổi giận hai mắt đỏ lên mơ hồ còn thấy chút sát ý lộ ra điều này khiến cho Bá Thiên và Lý He He giật nảy cả mình, bọn họ cũng không thể tin được một cô gái thanh thuần đáng yêu như vậy không ngờ cũng lộ ra được sát ý, chỉ thấy nàng gằn giọng nói:

“Kẻ tập kích chúng ta chính là tên Thương Cho đó”

Nghe vậy Lý He He lập tức giật mình, sau đó là tức giận ngút trời nói:

“Tiểu Nhu không lo, sau khi mọi việc ổn thỏa ta sẽ đích thân tới đó tiêu diệt tên ác bá đó, cũng là trừ hại cho bá tánh trong trấn Cơ Hàn”

Nghe vậy, Tiểu Nhu cũng bình tĩnh trở lại sau đó cảm kích gật đầu với Lý He He một cái sau đó lại nhìn về phía Bá Thiên nói:

“Vị tráng sĩ này, giờ đầu đuôi đã rõ ràng xin ngài hãy nhường ra một con đường cho chúng ta trở về a, phụ thân ta ông ấy sợ nếu kéo dài thời gian sẽ gặp phải nguy hiểm”

Thậm trí trong giọng nói của Tiểu Nhu lúc này còn chứa một tia khẩn cầu, vì quả thực nàng chỉ mau có thể trở lại He He trấn ngay lập tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK