Sau khi giải quyết mọi việc xong xuôi, Lý He He cũng thở ra một hơi sau đó quay lại nhìn về phía hai tỉ muội họ Triệu cười tự nhiên nói:
“Hô! Cuối cùng cũng xong a, giờ tới việc hai tỉ muội các nàng”
Nghe thấy hai mỹ nhân cũng là run lên một cái, sau đó chỉ thấy Triệu Mỹ hít sâu một hơi sau đó đứng ra trước nói:
“Cảm tạ công tử ra tay giúp đỡ cứu giúp hai tỉ muội bọn ta, không biết công tử có nhu cầu kì Triệu gia ta sẽ hết lòng đáp ứng!”
Nghe thế Lý He He hơi híp mặt lại nhìn lấy hai nàng sau đó hơi lạnh giọng nói:
“Thật sao?”
Nghe vậy hai nàng lại càng trở nên sợ sệt, Triệu Mỹ hơi cúi đầu né tránh nói:
“Thật sự là như thế a!”
Nhìn thấy hai nàng này có bộ dáng sợ sệt e dè như thế, lại nhớ tới bộ dáng cao ngạo và tùy tiện của hai nàng khi vừa tiến gần tới đây hắn không nhịn được mà phì cười ra tiếng sau đó bình thản nói:
“Thôi được rồi, không cần phải gượng ép, ta biết các nàng hận không thể giết chết được ta mà!”
Nghe thế lập tức Triệu Cẩn ở bên tính tình còn có chút bốc đồng lập tức phản bác nói:
“Chúng ta không nghĩ như vậy mà!”
Nghe nàng này im lặng nãy giờ bỗng nhiên phản bác khiến Lý He He hơi ngạc nhiên hướng mắt nhìn về phía Triệu Cẩn hứng thú nói:
“Ồ! Tại sao a!”
Mà phát giác ra mình thất thố Triệu Cẩn không hiểu vì sao sắc mặt lại đỏ lên sau đó cũng chỉ biết cúi đầu không đáp.
Chỉ là khi nàng cúi đầu bỗng nhiên bên tai nghe thấy tiếng bước chân khiến nàng cảm thấy có chút nghi hoặc, chỉ là chưa kịp hướng mắt lên nhìn một bàn tay ấm áp đã nhẹ nâng chiếc cằm của nàng lên khiến mỹ nhân có chút giật mình.
“Nói ta nghe thử xem! Tại sao lại không hận ta!”
Lý He He đưa sát khuôn mặt về phía Triểu Cẩn, giọng nói trầm của hắn cũng truyền vào tai nàng khiến mỹ nhân lại càng luống cuống không biết phải đáp lời hắn ra sao, sắc mặt lại càng đỏ lên.
Mà Lý He He nhìn lấy cảnh tượng này quả thực có chút động tâm, hai người khuôn mặt ghé sát vào nhau hắn có thể cảm thấy được từng hơi thở như u lan của mỹ nhân, lại thêm đôi mắt tím hút hồn vô cùng đặc biệt và làn da trắng trẻo được nhuộm chút hồng phấn do thẹn thùng.
Khiến Lý He He càng nhìn càng thấy cảnh đẹp ý vui lòng thầm nghĩ:
“Không được ngựa rống, không được ngựa rống, bổn thiểu vừa xa vợ xa bồ không thể nào có lỗi với các nàng nhanh như vậy được a, phải ăn chay, phải ăn chay a!!”
Trong lòng có quyết tâm Lý He He lập tức cảnh tỉnh bản thân nghiêm khắc kiểm điểm lại chính mình không thể đắm chìm trong tửu sắc mà mất đi hình tượng được, thế là sau đó lui lại một chút vẫn cố tỏ ra bộ dạng ung dung bình thản.
Mà chứng kiến Lý He He không làm gì muội muội của mình, Triệu Mỹ ở bên cạnh cũng là thở ra một hơi nhẹ nhõm, phải biết khi thấy tên kia tiếp cận muội muội mình, trái tim của nàng như muốn nhảy lên tới cổ họng vậy, thế nhưng nàng cũng không dám làm ra điều gì ngu ngốc vì chỉ cần để Lý He He mất hứng, cả muội muội nàng và nàng đều khó lòng thoát được.
Chỉ là khi vừa mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, trái tim của nàng lại một lần nữa phi tốc nhảy bình bịch, vì lúc này Lý He He lại đưa mắt nhìn qua.
Hắn lại làm ra một bộ đạng vô tội tự nhiên nói:
“Muội muội không trả lời được thì tỉ tỉ giúp đỡ a, ta nghe nói mấy người sinh đôi thường có thần giao cách cảm đó Triệu Mỹ cô nương!”
Nghe câu hỏi của Lý He He, Triệu Mỹ cũng là sắc mặt lúng túng cũng là loay hoay không biết đáp lời hắn ra sao, quả thực các nàng đúng là không còn có ý định chém giết Lý He He nữa.
Có thể Lý He He nói đúng, tỉ muội hai nàng có thể có được thần giao cách cảm vì thế muội muội bảo hắn không đáng chết tỉ tỉ cũng sẽ có là như vậy a.
Thấy một câu hỏi đơn giản như vậy mà hai nàng từ chị tới em không ai giải quyết được, Lý He He cũng là lắc đầu hơi trầm giọng nói:
“Các nàng khiến ta có chút thất vọng đó!”
Nghe vậy, cả hai tỉ muội đều là hơi run lên một cái, sợ sệt nhìn lên đã thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Lý He He khiến cho các nàng càng thêm lo lắng.
Chỉ thấy lúc này, Triệu Mỹ cắn răng nói:
“Do công tử giúp chúng ta giết chết tên Mạc Du tiểu nhân bỉ ổi đó a, cứu hai người chúng ta thoát khỏi một lần đại nạn nên hai tỉ muội bọn ta mới không còn chút oán khí nào với công tử a!”
Dứt lời, Triệu Mỹ cũng thở ra một hơi chỉ có điều khi ngước nhìn lên quan sát sắc mặt của Lý He He, chỉ là ngay lập tức trái tim của nàng lại như rơi xuống đáy cốc khi chứng kiến sự lạnh lùng không giảm chút nào trên khuôn mặt kia.
Quả nhiên, chỉ thấy Lý He He không hề nếm sỉa tới câu trả lời của Triệu Mỹ và hướng mắt về phía Triệu Cẩn nói:
“Đây cũng là câu trả lời của nàng sao!”
Nghe được giọng nói lạnh nhạt và sắc mặt phủ sương của Lý He He, Triệu Cẩn sao còn không biết tỉ tỉ đáp không đúng ý tên này, điều này khiến trái tim của cô nàng cũng gia tốc kịch liệt.
Nhưng đứng trước áp lực từ ánh mắt của Lý He He, nàng quả thực không thể nào chịu được vì thế bèn trực tiếp nói lời thực lòng:
“Vì ngươi soái a!”
Không gian rơi vào yên tĩnh trong ngắn hạn, Triệu Mỹ cũng là trợn mắt há miệng nhìn lấy muội muội mình, trong lòng thở dài nghĩ:
“Hết rồi a!!”
Mà sau khi thốt ra lời kinh người, Triệu Cẩn cũng bắt đầu hối hận rồi vì thế nàng chỉ biết cúi đầu không dám ngước lên nhìn Lý He He, nàng giờ giống như trẻ nhỏ phạm sai lầm đứng trước đại nhân vậy, vô cùng e dè.
Chỉ có điều ngoài dự đoán của hai người tiếng cười haha của Lý He He lại vang lên:
“Hahaha rất tốt!”
Sau đó hắn trực tiếp nựng lấy khuôn mặt Triệu Cẩn mà nói:
“Nàng nói quả thực rất hợp ý ta a, bổn thiếu gia anh tuấn lại tiêu sái như vậy cơ mà!”
Sau đó hắn lại nghiêm túc nhìn qua Triệu Mỹ làm ra một bộ rèn sắt không thành thép nói:
“Nàng cần phải học hỏi muội muội mình nhiều a, cần phải quan sát nhiều hơn!”
Mà đứng trước phản ứng chẳng ai ngờ của Lý He He, hai nàng đều là ngây ngẩn cả người, mà Triệu Cẩn bị hắn bụng lấy mặt mình cũng là hơi kinh hãi mà rụt cổ thế nhưng biết được câu trả lời của mình là đúng, nàng lại không nhịn được mà vui sướng nở nụ cười.
Niềm vui đến quá bất ngờ khiến cô nàng cũng kệ cho Lý He He xoa nắm lấy khuôn mặt mình và vẫn cười vui vẻ.
Còn ở một bên Triệu Mỹ bị Lý He He dăn dậy cũng là một mặt mộng bức trước tình cảnh này, trong khi nàng sợ đầu sợ đuôi không giám trả lời một cách tùy tiện, thì chính câu trả lời tùy tiện của muội muội nàng lại cứu hai chị em mình một đường lui.
Trong lòng Triệu Mỹ cũng chỉ biệt thầm oán Lý He He:
“Không biết sấu hổ”
Thế nhưng cũng là nở một nụ cười nhẹ nhõm, mà ở một bên Lý He He sau khi xoa nắn khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Cẩn một lúc cũng là buông tay sau đó đi tới một bên, trực tiếp ngồi xuống nói:
“Các nàng cũng mệt rồi, lại đây ta nướng thịt cho mà thưởng thức!”
Lại nghe việc ăn thịt nướng, hai nàng Triệu Cẩn và Triệu Mỹ lại không nhịn được mà hơi sợ sệt, dù sao mọi sự tình diễn ra cũng đều bắt nguồn từ bữa ăn này khiến các nàng có chút ám ảnh.
Thấy cảnh này, Lý He He cũng là cười bất đắc dĩ nói:
“Sợ gì chứ! Nếu ta muốn hại các nàng giờ các nàng còn sống được sao? Nào lại đây, coi như bổn thiếu nướng thịt bồi tội với các nàng chúng ta coi như không đánh không quen biết!”
Nghe Lý He He hào sảng nói như thế, Triệu Cẩn tính tình trẻ con tuy tiện mau giận tróng quên cũng không trần chừ nữa, trực tiếp đi tới ngồi bên cạnh Lý He He chờ đợi bữa thịt nướng của tên này.
Còn ở một bên, Triệu Mỹ thấy cảnh này cũng chỉ biết thở dài thầm nghĩ:
“Thôi, người chết cũng đã chết rồi, cũng nhờ có hắn mà ta nhận ra bộ mặt thật của Mạc gia coi như phải trả hơi lớn chút a”
Sau đó cũng là đi tới ngồi xuống một bên cạnh muội muội mình.….
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
Danh Sách Chương: