• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thốt ra lời kinh người kia, Lý He He cũng cảm thấy mình cũng quá mực trực tiếp đi ngay cả bộ mặt dày như tường thành của hắn cũng không nhịn được mà hơi đỏ lên, lập tức trong lòng mắng to:

“Cái miệng hại cái thân a!”

Mà Tiểu Nhu sau khi nghĩa được câu nói kia cũng là trong lòng ngũ vị tạp trần, nàng vừa cảm thấy xấu hổ, kinh ngạc nhưng tuyệt nhiên không có bất ngờ vì nữ nhân như nàng tuy tuổi còn nhỏ thế nhưng cũng theo cha nàng kinh doanh nhiều năm cũng biết cái gọi là có qua có lại vì thế khi Lý He He nói ra lời kia nàng cũng không phản bác mà chỉ một mực cúi đầu mà thôi.

Dù sao trong thời điểm này, phụ thân nàng cũng đang chịu trọng thương nên việc kia cứ để ông ấy tỉnh lại thì mới tính đến a, mà Lý He He cũng phát hiện sau khi mình lỡ lời vậy mà Tiểu Nhu cũng không hề đáp lời thì trong lòng lập tức vui sướng.

Nhưng chưa kịp để hắn mở lời, lúc này phía bên ngoài đã có vài tiếng chân bước vội mà tới có vẻ là mấy y sư mà Kim lão đi gọi đã tới rồi a, lập tức Lý He He cũng bình tĩnh trở lại sau đó bình tĩnh nói:

“Nàng yên tâm, y sư đã tới chúng ta chỉ cần chờ đợi là được chắn chắn sẽ không có việc gì!”

Dứt lời, âm thanh của Kim lão ở bên ngoài đã vang lên:

“Thiếu gia, y sư tốt nhất đã tới a!”

“Cho vào nhanh!” Lý He He lập tức nói.

Sau đó Kim lão cũng nhanh chóng đẩy cửa tiến vào bên cạnh là một ông lão khuôn mặt hiền từ, tay sách hộp thuộc thân mặc một bộ hôi bào tiến vào, mà khi ông lão kia chông thấy Lý He He đang định hành lễ thì chỉ thấy âm thanh của hắn đã vang lên:

“Không cần câu nệ, lập tức kiểm tra thân thể người này cho ta!”

Sau đó Lý He He lập tức chỉ vào Lục Bằng đang nằm trên chiếc giường kia mà thấy như thế ông lão y sư cũng là lập tức chuyển giờ ánh mắt cũng tuân theo lời nói của Lý He He trực tiếp đi tới vị trí của Lục Bằng bắt đầu kiểm tra lấy thân thể của lão.Ở một bên, Lục Tiểu Nhu hai mắt lo lắng khi nhìn vào những động tác kiểm tra của lão giả, thậm trí cách tay còn nắm chặt vạt áo khi chứng kiến y sư băng bó lại vết thương do mất đi cánh tay của Lục Bằng.

Nhưng đột nhiên, một bàn tay ấm áp, to lớn và hơi thô ráp nắm lấy bàn tay nàng khiến tiểu mỹ nhân hơi giật mình nhìn lại, mà khi quay lại nàng chỉ thấy một đôi mắt sáng quắc đang nhìn lấy mình, hiển nhiên kẻ này không ai khác chính là Lý He He, hắn chủ động mở lời:

“Nàng không cần quá sợ hãi, mọi việc sẽ ổn thôi!”

Nghe vậy Lục Tiểu Nhu cũng là nhu nhuận gật đầu, bàn tay bị hắn nắm cũng thả lỏng một chút thế nhưng vẫn để Lý He He nắm lấy vì nàng cảm thấy được sự an toàn khi có đôi bàn tay này nắm lấy.

Một lát sau, lúc này vị lão y sư kia cũng thu hồi lại thủ pháp sau đó đứng dậy quay người thông báo kết quả với Lý He He và Tiểu Nhu:

“Khởi bẩm lão gia và phu nhân, ta đã kiểm tra lại một lượt cho vị tiên sinh này mặc dù mất đi một cánh tay thế nhưng lại có một nguồn dược lực nào đó vô cùng mạnh mẽ đã kéo lại được sinh mệt của ông ấy, thế nhưng….”

Nghe lão giả lập lờ nước đôi, Lục Tiểu Nhu lập tức gấp gáp nói:

“Xin tiên sinh cứ nói!”

Hiển nhiên nàng cô cùng lo lắng tới tình trạng của phụ thân mình vì thế cũng không để ý tới lão y sư này hiểu lầm mình và Lý He He là quan hệ kia, thế nhưng cũng không thể trách lão được a vì khi lão xoay người lại vẫn thấy hai người đang nắm tay nhau mà ở cái thời đại này việc nam nữ tiếp xúc nhau một cách thân mật như vậy chỉ có quan hệ kia mà thôi.

Chỉ thấy lão già hơi cúi đầu nhìn về phía Lý He He có vẻ như muốn chưng cầu ý kiến của hắn.

Thấy thế Lý He He cũng là lập tức trầm giọng nói:

“Có gì nói thẳng, ta sẽ không làm khó ngươi!”

Nghe được câu trả lời của Lý He He, tên lão y sư này mới thở phào một hơi sau đó nói:

“Khởi bẩm phu nhân và lão gia, vị tiên sinh này tuy tính mạng không nguy thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì đã rơi vào tình trạng hôn mê sâu, một số nhận thức cơ bản đã mất đi rất có thể… không tỉnh lại được nữa”

Tiểu Nhu nghe thấy thế thì giống như là bị ngũ lôi oanh đỉnh, lập tức hai mắt thất thần vì chẳng phải giống như lời ông lão y sư này nói cha nàng như vậy thì cũng sợ là còn không khác chết đi là bao.

Còn ở một bên Lý He He lại hiểu rõ hơn về sự tình này hơn một chút đây có thể nói là sống thực vật, bởi vì trước đó quả thực Lục Bằng đã chết thế nhưng nhờ có phương pháp kích tim phiên bản hệ thống kia mới có thể giúp lão nhặt lại một cái mạng, nhưng thời gian tử vong của Lục Bằng thực sự tồn tại vì thế vị trí ở não hải đã có một số bộ phận bị tê liệt thậm trí tệ hơn dù đã có sự kích thích từ nguồn điện mà Lý He He tạo ra.

Nhưng hắn cũng không quá lo lắng việc này, sống thực vật nhưng vẫn là sống chỉ cần hắn có thể tìm được phương thuốc là được dù sao trong tay có hơn 100 triệu điểm He He còn sợ không tìm ra được biện pháp sao.

Vì thế đối với hắn việc này chỉ là phụ mà thôi, việc chính lúc này đó là an ủi Tiểu Nhu ở bên cạnh đã, chỉ thấy Lý He He ra hiệu cho lão giả y sư ra bên ngoài cũng không quên bảo Kim lão trả thù lão hậu hĩnh cho hắn, sau đó mới dùng cả hai tay mình nắm lấy đôi bàn tay của Tiểu Nhu, sau đó dùng một giọng nói uy tín nhất có thể mở lời:

“Nàng yên tâm, sự tình của Lục lão bản ta có cách”

Lập tức Lục Tiểu Nhu ngước lên, nàng dùng một ánh mặt vô cùng kì vòng mà nhìn hắn vì nàng biết nam nhân này đã làm ra những việc gần như là không thể sảy ra trong suy nghĩ của nàng thế nên cũng là gật mạnh đầu một cái ánh mặt cũng dần biến trở thành kiên định.

Thấy vậy, Lý He He hơi mỉm cười nói:

“Ngoan lắm, giờ việc của nàng cần làm chính là đi nghỉ ngơi cho tốt sau đó giúp ta một số việc a”

Nghe Lý He He nói như vậy Tiểu Nhu lập tức lắc đầu nói:

“Không được, ta cần phải ở đây chăm sóc cho phụ thân của ta a!”

Thấy cô nàng này ở hai đầu lông mày đã lộ rõ ra sự mỏi mệt Lý He He nghiêm giọng lại nói:

“Nàng cũng biết việc chữa trị cho Lục lão bản không phải ngày một ngày hai, ta cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ mới có thể hoàn thành được, hơn nữa trong quá trình này cũng cần phải có sự giúp sức của nàng mới có thể nhanh chóng hoàn thiện được.

Lại nói thêm, giờ Lục lão bản đang cần một vị y sư chăm sóc chẳng may có sự tình gì phát sinh bọn họ sẽ lập tức ra tay cứu trị còn về phần nàng, chỉ là sẽ càng trở nên bối rối mà thôi, thế nên lúc này nàng cần nghỉ ngơi thật tối đương nhiên ta không bảo nàng không được đến thăm phụ thân mình mà là cần phải hạn chế vì Lục lão bản lúc này thân thể khá yếu nhược không tiện quấy rầy ông ấy, nàng nên để ông ấy nghỉ ngơi nhiều hơn a”

Nghe được Lý He He phân tích hợp tình hợp lý, vì thế mặc dù có chút không nỡ nhưng Tiểu Nhu vẫn là nhẹ gật đầu nhưng vẫn muốn đưa ra một thỉnh cầu:

“Lý công tử, huynh có thể để cho ta một căn phòng ở gần căn phòng của phụ thân ta có được hay không dù sao ta vẫn không yên tâm!”

Nghe thế Lý He He hơi nhéo nhéo cái mũi nhỏ của nàng cười nói:

“Sau này tất cả phòng ở đây đều là của nàng hết thế nên cứ việc tự nhiên lựa chọn, không cần phải câu nệ a.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK