• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này đột nhiên bước chân của Triệu Hùng đột ngột dừng lại, trong mắt lóe lên sự đấu tranh mãnh liệt, bởi vì trong đầu hắn lúc này vang lên một giọng nói lạnh lùng và kèm theo sự cảnh cáo:

“Lui lại, nếu ngươi dám lỗ mãng lão tử làm thịt ngươi!”

Giọng nói này không ai khác chính là Triệu Trung, lão tía của Triệu Hùng, mà cũng chính vì lời nói này của lão khiến cho Triệu Hùng giờ giống như một quả bóng bị xì hơi vậy.

Khi sắc mặt mới ban nãy còn hùng hùng hổ hổ giống như sắp đối đầu tử địch thế nhưng giờ lại ỉu sìu giống bánh đa ngâm nước vậy, mà ở một bên phó gia chủ thường ngày uy phong lẫm lẫm cũng có vẻ mặt không khác là bao bởi hắn cũng nhận được một lần truyền âm của lão cha mình.

Hai người nhìn nhau một cái cuối cùng cũng đành bất đắc dĩ quay lại đại điện chờ đợi người mà hai cô con gái mình sắp dẫn về đây.

Rất nhanh tin tức hai vị tiểu thư dẫn theo tình lang quay về gia tộc lan truyền khắp trong Triệu gia, cơ hồ là mọi tộc nhân ai nấy đều hướng mắt về phía đại môn Triệu gia để chờ đợi xem người ấy là ai.

Cũng không mất bao nhiêu thời gian, lúc này nhóm ba người Lý He He, Triệu Cẩn cùng Triệu Mỹ dắt tay nhau mà tiến vào đại môn Triệu gia trước sự trợn mắt há hốc mồm của hai tên tộc nhân phụ trách công việc gác cổng.

Bởi vì bọn họ chứng kiến được hai vị tiểu thư nhà mình mỗi người đều xinh đẹp như hoa, miệng nở nụ cười ngọt ngào thế nhưng cái chính kiến bọn họ khiếp sợ chính là bàn tay ngọc ngà của hai vị tiểu thư đều bị người nam nhân đi ở giữa kia nắm lấy.

Mà chứng kiến được diện mạo của vị nam tử kia bọn họ cũng không thể không dơ ngón tay cái cho hắn, trong lòng cũng phải thầm cảm thán:

“Đúng là trâu bò a!”

Cũng phải thôi, Lý He He là người khá quan tâm tới vẻ bề ngoài của mình vì vậy trước khi đi ra ngoài hắn cũng khá trải chuốt bản thân một chút, dù sao trong suy nghĩ của hắn, cái nhìn đầu tiên vô cùng quan trọng a vì thế hôm nay hắn lại mặc lên người bộ y phục màu đỏ đen kia, khiến cho khí chất của Lý He He trở nên có chút tà mị.

Khi hắn vừa toát lên sự phong nhã của một vị công tử thế gia nhưng lại không hề mất đi khí khái thiết huyết của một nam nhân từng trải qua những trận chém giết đẫm máu, điều này làm cho hai tên thuộc hạ kia không thể không cảm thán một phen tiểu thư mà mình có mắt nhìn người.

Tiến vào trong, Lý He He cũng cảm thấy hơi xúc động bởi thế nhưng không phải vì cảnh tượng xa hoa của Triệu phủ mà là tại sao lại có nhiều người đứng ở đây quan sát hắn như vậy.

Mấy người này không ngừng dùng ánh mắt tò mò, hiếu kì mà quét lên quét xuống trên thân mình khiến cho Lý He He cũng cảm thấy có chút cảm giác lạ lạ trong lòng, hắn cũng không nhịn được mà quay lại nhìn về phía hai nàng Triệu Mỹ cùng Triệu Cẩn mà hỏi:

“Các nàng thông báo về gia tộc rằng có cô gia tới chơi sao?”

Chỉ là hắn vừa mới dứt lời thì cũng chứng kiến được sắc mặt mờ mịt của các nàng vì thế cũng hiểu luôn việc này không phải do các nàng sắp xếp, quả nhiên chỉ thấy Triệu Mỹ mở lời nói:

“Ta cũng không biết a Lý đại ca, có thể là có tộc nhân thấy chúng ta trên đường trở lại Triệu gia vì thế nên chạy về trước thông báo a!”

Nghe Triệu Mỹ xưng hô và trả lời mình như thế Lý He He cũng không nói gì thêm mà gật đầu tỏ ý đồng tình, sau đó hắn xoay người để lộ ra nụ cười thân thiện nhất có thể đối với mọi người tộc nhân Triệu gia.

Còn về vấn đề xưng hô kia, chính là do Lý He he đã chủ động yêu cầu các nàng đổi lại như vậy từ trước bởi Triệu gia vẫn chưa chính thức đầu nhập với dưới chướng thế lực của hắn vì vậy nếu để các nàng xưng hô ‘chủ nhân’ với mình quả thực là có chút không phải cho lắm.

Quay lại với tộc nhân của Triệu gia, lúc này thái độ của hầu hết tộc nhân cũng không khác với mấy tên gác cổng ngoài kia là mấy chỉ là cũng có một vài ánh mắt không mấy thiện ý nhìn về phía Lý He He kẻ đang tay trong tay với hai nữ thần trong lòng bọn họ.

Mà đặc biệt Lý He He đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt ẩn chứa địch ý mãnh liệt thậm trí còn lộ ra chút sát ý đang nhìn chằm chằm lấy mình, điều này làm hắn theo bản năng nhìn qua một phía.

Dù sao, Lý He He có phương pháp tu luyện khá đặc biệt vì vậy giác quan khá nhận nhạy bén đối với địch ý loại này.

Cùng lúc khi Lý He He nhìn qua phương hướng đó quả nhiên hắn bắt được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm lấy mình, mà khi đôi mắt kia nhìn bắt gặp Lý He He nhìn qua chẳng những không hề thu liễm lại địch ý của hắn mà thậm chí nó còn biểu thị rõ hơn sự ghen ghét, phẫn nộ và sát ý.

Mà ánh mắt này chính là thuộc về một vị nam tử khá trẻ tuổi, bơi vì tuy dung mạo của hắn tuy không anh tuấn tiêu sái để đem lên bàn cân để so sánh với Lý He He được thế nhưng vẫn là một khuôn mặt sáng lạng có thần, chỉ là lúc này sắc mặt cùng đôi mắt ẩn chứa sự thù ghét lộ rõ ra ngoài khiến kẻ này nhìn vào khá sấu xí mà thôi.

“Qủa thực là trên đại lục này không thiếu kẻ không ý thức được bản thân mình đang đứng ở đâu a!” Lý He He thầm nghĩ.

Lúc này ở một bên, Triệu Mỹ tinh ý cũng phát hiện Lý He He đang làm ra bộ mặt nghiền ngẫm nhìn về một hướng cũng khiến nàng không nhịn được mà hướng mắt nhìn theo.

Chỉ là khi nam tử kia thấy được nữ thần trong lòng mình nhìn qua, lập tức sát ý cùng địch ý của kẻ này được thu lại sau đó nở một nụ cười được hắn cho là sáng lạng nhất của mình, bất quả chỉ có điều nét mặt xấu xí của tên này đã bị Triệu Mỹ trong khoảng khắc bắt được.

Hắn cũng không thể biết được rằng trong lòng vị nữ thần của mình giờ đây cũng đang cháy lên ngọn lửa phẫn nộ bởi vì có kẻ dám dùng ánh mắt và thái độ kia nhìn về phía chủ nhân của nàng, vì vậy Triệu Mỹ liền lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía kẻ kia.

Sau đó nàng quay lại phía Lý He He nhỏ giọng nói:

“Chủ nhân, do em quản giáo tộc nhân không nghiêm để chủ nhân khó chịu, mong người trách phạt a!”

Nghe vậy, Lý He He cũng là cười cười sau đó vỗ nhẹ đầu nàng một cái, sau đó hôn lên trán mỹ nhân một ngụm trước ánh mắt khiếp sợ của bao tộc nhân Triệu gia rồi mở lời:

“Không sao, đừng để mấy kẻ tầm thường như thế ảnh hưởng tới tâm trạng của chúng ta!”

Mà nhìn thấy động tác thân mật của Lý He He với Triệu Mỹ, lại thêm câu nói kia của Lý He He điều này làm cho tên tộc nhân kia quả thực không áp chế được phẫn nộ trong lòng nữa rồi.

Từ sau khi hắn quật khởi trong Triệu gia, chưa từng có một kẻ nào dám buông lời nhục mạ hắn như vậy, trước đây hắn mặc dù yêu thích hai vị tiểu thư Triệu gia thế nhưng đối thủ lại là Mạc Du, kẻ có thế lực gia tộc mạnh mẽ hậu thuẫn phía sau nên khiến hắn ít có cơ hội tiếp cận hai vị tiểu thư.

Thế nhưng sau khi hắn quật khởi, ngay cả hai vị gia chủ cùng phó gia chủ cũng có vài lần tán dương hắn lại thêm việc gần đây Mạc Du mất tích, khả năng cao là đã chết ở só sỉnh nào rồi vì thế điều này làm cho dã tâm của hắn bành chướng.

Với thiên phú của hắn, lại thêm nếu chiếm được trái tim của một trong hai vị tiểu thư chắc chắn tương lai của hắn sau này sẽ vô cùng rộng mở, thậm chí chức vụ tộc trưởng kia hắn cũng có thể tham gia cảnh tranh một phen.

Thế nhưng giờ đây, một kẻ ất ơ tu vi chỉ ở luyện khí kì không biết từ đâu nhảy ra chiếm đi trái tim của nữ thần mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay, quá đáng hơn là kẻ này còn chiếm trọn cả hai tỉ muội khiến hắn không thể bộc lộ sát khí cùng địch ý một cách trực tiếp như vậy.

Bây giờ lại nghe được những lời chế nhạo, xem thường kia khiến cho tên này không thể không bùng nổ.

Chỉ thấy hắn lập tức tung người tách ra khỏi đám người đứng chắn trước mặt Triệu Cẩn cùng Triệu Mỹ, chắp tay mở lời:

“Triệu Thạch tham kiến hai vị tiểu thư!”

Thấy tên đầu đá này đột nhiên nhảy ra cản trước mặt nhóm người mình, Triệu Cẩn liền cảm thấy có chút không hài lòng vì thế mở lời nói:

“Triệu Thạch, ngươi rảnh quá sao mau lui ra để chúng ta đi gặp phụ thân!”

Nghe vậy, Triệu Thạch không hề lui bước mà nhìn thẳng vào Lý He He nói:

“Tiểu thư, vị công tử này không biết là ai? Tại sao lại tiến vào Triệu phủ ta a!”

Nghe vậy Triệu Mỹ lập tức nhướng đôi mày liễu lạnh lùng nói:

“Không phải việc của ngươi, mau tránh đường!”

Thế nhưng mức độ trai lì của tên này đâu phải hai nàng Triệu Mỹ và Triệu Cẩn có thể lý giải được chỉ thấy Triệu Thạch vẫn là đắng như trời trồng ở đó sau đó làm ra một bộ dáng nghiêm túc nói:

“Đại tiểu thư, người này lạ mặt thứ cho ta nói thẳng nếu thân phận của vị công tử này không rõ ràng, thứ cho ta không thất lễ!”

Nghe tên này dám mở lời nghi ngờ thân phận của chủ nhân mình, Triệu Mỹ cùng Triệu Cẩn lúc này phẫn nộ thật rồi chỉ là khi các nàng định chừng trị kẻ này một phèn thì đột nhiên lại bị Lý He He cản lại.

Chỉ thấy sắc mặt Lý He He vẫn không hề thay đổi thái độ vẫn cực kì ung dung, sau đó nhìn về phía tên Triệu Thạch kia mà nói:

“Đạo lữ của hai vị tiểu thư đã đủ chưa!”

Nói xong Lý He He còn làm ra động tác ôm lấy eo hai vị mỹ nhân trước tiếng ồ lên tán phục của đám người phía sau và ánh mắt phẫn hận chợt lóe lên rồi biến mất của Triệu Thạch.

Chỉ là đây chính là thứ mà Triệu Thạch muốn nghe từ Lý He He nói để hắn có được một cái cớ mà thôi.….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK