• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘ầm ầm ầm’Chỉ là mọi chuyện đâu có kết thúc được đơn giản và dễ dàng được như vậy, bởi một khi thiên đạo đã lựa chọn xuống tay với Lý Tần Quân thì nó đã nhận thấy được mối uy hiếp tiềm ẩn cực lớn mà hắn đem lại cho Sở Bá Thiên, thiên đạo chi tử mà nó đã lựa chọn.

Và để chờ đợi tới tận thời điểm này mới hành động thì thiên đạo đã có sự chuẩn bị vô cùng kỹ lượng cùng với một quyết tâm cực kì kiên định là phải tiêu diệt được Lý Tần Quân bằng mọi giá vì thế nên đòn tấn công khi nẫy có thể nói cũng chỉ xứng đáng là để thăm dò sâu cạn của đối phương mà thôi còn chân chính sát chiêu mới là đòn tiếp sau của nó.‘ầm ầm ầm’Như dồn toàn bộ lực lượng vào sát chiêu này, bầu trời lúc này càng trở nên u ám mây đen lúc này đã chiếm cứ toàn bộ bầu trời khiến cho không một tia sáng nào từ ánh trăng có thể chạm tới được nhân gian, thậm chí đưa tay lên lúc này đã không còn thấy được năm ngón, giờ đây luồng sáng duy nhất mà thiên đạo ban phát cho mảnh đất này chỉ là những tia sét bạc lạnh lẽo đang không ngừng chớp nháy trên thiên khung mà thôi.

Nhưng âm thanh của gió rít lên hòa cùng những tiếng oanh minh phẫn nộ của sấm chớp lại càng khiến bầu không khí vỗn dĩ u tối lại càng trở nên khủng bố chỉ cần thời điểm thích hợp sẽ nuốt chửng Lý Tần Quân cùng Tiểu Tam.

Và thời điểm đó cũng rất nhanh đã tới, một tôn quái vật hình thành từ lôi điện bắt đầu từ từ hé lộ đôi mắt của nó đằng sau bầu trời đen kịt kia.‘ngao ngao ngao’Tiếng long ngâm được diễn hóa bắt đầu lan ra từ sau tầng mây u ám đen kịt với những tia lôi đình bao vây kia ngày một lớn dần, mà ngay sau đó một tôn lôi long bắt đầu lộ diện trên bầu trời.

Tôn lôi long này tuy chỉ để lộ ra chiếc đầu tạo thành từ tia lôi điện của thiên đạo nhưng lại cực kì chân thực, đặc biệt là đôi long nhãn kia thể hiện ra rõ vẻ cao cao tại thượng mà nhìn xuống chúng sinh của nó, trong đôi mắt chẳng hề ẩn chứa chút tình cảm nào mà chỉ có cũng chỉ là sự hờ hững vô tình.

Lý Tần Quân chứng kiến cảnh tượng này, tuy rằng cũng đã có chuẩn bị tâm lý thế nhưng cũng phải hít một hơi khí lạnh để lấy lại bình tĩnh, trong lòng cũng thầm cười khổ:

“Qủa thực là quá để mắt ta đi!!!”

Thế nhưng nghĩ là như vậy nhưng trên khí thế nhất định không thể thua kém, vì thế Lý Tần Quân lại cắn răng bắt đầu điều động mọi thứ có trong cơ thể mình bắt đầu tung ra một chiêu cuối cùng, dù biết có là chết nhưng nếu còn có khả năng cũng phải chống cự tới hơi thở cuối cùng.

Mà khi con người ta đã đi tới điểm cuối cùng của sinh mệnh, lại có thêm một ý chí như sắt thép lúc này những điều tưởng chừng như phi lý sẽ trở thành sự thật.

Chỉ thấy ánh mắt Lý Tần Quân lại một lần nữa trở nên huyết hồng, mái tóc cũng trở nên đỏ ngầu như máu, toàn thân huyết diễm bùng cháy một cách mãnh liệt hừng hực thiêu đốt toàn cơ thể thiếu niên, không chỉ dừng lại tuy một cách tay đã bị thổi bay trong lần công kích trước nhưng vẫn không cản được ý chí quyết chiến của hắn, trên cách tay còn lại một lần nữa xuất hiện một thanh huyết kiếm khác.Ở phía bên dưới, Tiểu Tam lúc này cũng không chịu thua kém nó biết hôm nay đã là cuộc chiến cuối cùng của mình rồi vì thế cũng là dốc sức liều mạng, điên cuồng thúc dục toàn bộ sức mạnh bên trong cơ thể một lần nữa không hề để tâm rằng hậu quả sẽ ra sao.

Cứ như vậy, một người một hổ điên cuồng thiêu đốt tinh huyết bên trong cơ thể mình, điên cuồng vận chuyển mọi lực lượng có thể điều động, có thể nói là dốc hết vốn liếng vào trong một đòn cuối cùng này thậm trí ngay cả tính mạng cũng bồi thêm vào trong đó bởi sau khi kết thúc đòn công kích này, dù thắng hay bại, bọn họ cũng sẽ ngã xuống.‘ngao ngao ngao’‘gào gào gào’Âm thanh hổ khiếu cùng long ngâm điên cuồng phát ra, mà khi dứt tiếng, rốt cuộc lôi long trên thiên không bắt đầu động thân ầm ầm lao thẳng xuống vị trí Lý Tần Quân cùng với Tiểu Tam.Ở phía bên dưới, cả hai người Tần Quân cùng Tiểu Tam ánh mắt cũng trở nên nghiêm nghị, trường kiếm cầm chắc trong tay, vuốt hổ tuy đã tan nát gần hết nhưng vẫn vững vàng đứng hiên ngang giữa trời đón lấy đòn công kích này.‘oành’Khung hình trở nên trắng xóa, mọi thứ trong phạm vi bán kinh 5 cây số lập tức bị xóa sổ không để lại chút cặn nào.

Hòa thành, bầu không khí lúc này ở nơi đây cũng trở vô cùng căng thẳng khi đám người đang ngạo nghễ đứng trên không chung kia vẫn đang bao vây chặt lấy Triệu gia, khiến cho trong suy nghĩ của rất nhiều người lúc này đều cho rằng Triệu gia hôm nay hẳn là sẽ chịu chung số phận với Mạc gia, chỉ là cách thức có chút khác biệt mà thôi.

“Haha, thế nào thái của Mộc gia lần này xem ai có thể cứu được ngươi nữa!!! Mộc gia các ngươi lần này sẽ phải trả giá vì đám động tới chúng ta!!”

Nghe vậy, nhóm người phía dưới ai nấy đều nhíu mày, sắc mặt trở nên có chút lo lắng, ngay cả đám người tìm tới Mộc Tiểu Nhu cũng là sắc mặt nghiêm tục không thôi, hiển nhiên quân số và thực lực của đối phương cũng là một bài toán khó giải đối với bọn họ.

Chỉ là trong toàn bộ những người ở đây, một cô gái trước đó chỉ là một tiểu nha đầu chỉ biết theo phụ thân vào rằng hái thuốc, sau đó được thiếu gia Lý gia để mắt mà biến hóa thân phận trở thành phu nhân cao quý của cả một Lý phủ hùng mạnh.

Mà trong mắt rất nhiều người hẳn là nàng này sẽ chỉ là một cô gái liễu yếu đào tơ mà thôi nhưng lúc này, trái với tưởng tượng đó của tất cả chúng nhân, Mộc Tiểu Nhu lúc này sắc mặt lại chẳng hề có chút ba động nào, ánh mắt nàng bình thản, hờ hững và có chút vô tình, thậm trí nàng giờ cũng chẳng hề liếc nhìn lấy đám người kia lấy một cái mà ung dung xoay người nhìn về phía nhóm người Triệu Mỹ, Triệu Cẩn, Kiều Nguyệt.

Mà khi chứng kiến biểu cảm xa lạ của vị muội muội này, mấy người Triệu Cẩn, Triệu Mỹ, Kiều Nguyệt cũng là ngẩn ngơ, cũng quên đi mất sự sợ hãi đối với tình hình hiện tại của bọn họ.

Thế nhưng chưa kịp để các nàng mở lời, Mộc Tiểu Nhu đã hé mở môi thơm nói:

“Ở đây không còn an toàn nữa, các tỷ tỷ hãy cùng ta đi tới Mộc gia sau đó ta sẽ tìm cách thông báo cho phu quân sau!!”

Nghe vậy, nhóm người Kiều Nguyệt cũng là sững sờ, thế nhưng giọng nói kia của vị tiểu muội muội thanh thuần ngày nào nay bỗng trở nên vô cùng uy quyền khiến cho các nàng không thể nào sinh ra được chút ý nghĩ phản kháng nào, lời nói tới đôi môi lại chỉ biết mấp máy không thành tiếng.

Còn về phần Mộc Tiểu Nhu, nàng cũng không hề chờ đợi các vị tỷ tỷ trên danh nghĩa kia đáp lời mà trực tiếp xoay người thể hiện một thái độ cực kì bá đạo trong tính khác của nàng.

Mà khi vừa xoay người, đôi mắt bình thành kia bỗng trở nên có chút sắc bén, âm thanh lại một lần nữa từ đôi môi mềm mại phát ra chỉ là lần này không còn ôn hòa như trước mà trở nên vô cùng lạnh giá mà thôi:

“Đám sâu kiến cũng dám uy hiếp ta!! Hừ!!”

Nghe vậy, tên thủ lĩnh với sắc mặt hưng phấn treo trên miệng nụ cười ngả ngướn bỗng nhiên cứng ngắc lại sau đó dần dần chuyển sang phẫn nộ tới vặn vẹo:

“Tiểu Tiện…!‘Bùm’Chưa kịp để hắn thốt ra hết lời nói thì bất chợt thân hình kẻ này bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một đoàn xương máu nhanh chóng rơi xuống mắt đất Hòa thành trước sự trợn mắt há hộc mồm của không biết bao nhiêu người.‘bùm bùm bùm’Chỉ là chưa hề dừng lại ở đó, trước ánh mắt kinh hoàng vả hoảng loạn của mấy kẻ đang lơ lửng trong bầu trời Hòa thành kia, từng tên, từng tên một cứ như trên người mang theo một quả bom cơ nhỏ vậy, liên tục tự phát nổ sau đó hóa thành một đoàn mưa máu trên bầu trời.‘aaaaaaa’‘cứu ta!! Cứu ta!!”

Những âm thanh hoảng loạn liên tiếp phát ra từ những kẻ này chỉ là chưa kêu được vài câu thì cả người đã hóa thành một đoàn xương máu sau đó rơi thẳng xuống mặt đất lạnh lẽo nơi đất khách quê người mà thôi.

Mà ngay sau khi âm thanh kêu la kết thúc, không khí toàn thành bỗng trở nên im lặng, im lặng tới đáng sợ bởi lúc này tất cả mọi người trong đêm nay khi chứng kiến một cảnh tưởng kia đề đã con mặt dại ra, ngay hôm nay bọn họ đã đi hết từ bất ngờ này tới bất ngờ khách, khi mà vô số cường giả không biết từ đầu dáng lâm tới nhưng chỉ là sau đó cũng bị một bàn tay vô hình đó bóp chết trước khi kịp thể hiện oai phong mà thôi.

Ngay cả đám người sống lâu như Triệu Trung và Kim lão tuy đã trải qua nhiều cố sự trước đó cũng phải kiếp sợ tới ngây người, toàn thân định chủ giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh vậy.

Mà đám người lấy lại tâm tình một cách nhanh nhất chính là nhóm người giả tới đây tiếp ứng cho Mộc Tiểu Nhu, chỉ thấy một người cầm đầu trong đó ánh mắt trở nên vui vẻ mở lời:

“Chắc chắn là trưởng lão trong tộc đã ra tay xuất thủ rồi, quả thực là may mắn mà!”

Nói xong nàng này nhìn về phía Mộc Tiểu Nhu mong đợi chứng kiến được một chút biến đổi trên khuôn mặt xinh đẹp kia, chỉ tiếc rằng cái nàng mong đợi chỉ là một nét mặt bình thản không chút biểu cảm nào mà thôi.

Mà thấy vậy, nữ cận về này cũng hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh sau đó cung kính chắp tay về phía Mộc Tiểu Nhu nói:

“Thái tử, không biết những người ở đây sử lý ra sao?”

Nghe vậy, mọi người ở đây đều là có chút khẩn chương mà nhìn về phía Mộc Tiểu Nhu, bởi vì lúc này người quyết định sinh mệnh của họ không thể nghi ngờ chính là cô gái nhỏ nhắn này.….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK