• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chứng kiến một màn này, Triệu Hùng cũng là không hề tỏ ra tức giận chút nào ánh mắt lão vẫn rất bình tĩnh đưa về phía đại trưởng lão, bởi Triệu Hùng cũng là rõ ràng lão giả trước mắt này cả đời cống hiến cho gia tộc, một lòng trung kiên và hắn cũng rõ ràng mối quan hệ giữa Triệu Thạch và đại trưởng lão vì thế cũng gật đầu mở lời:

“Mọi người! Ta biết tất cả mọi người đều thắc mắc tại sao Triệu Thạch thiên phú cao ngất lại được gia tộc vô cùng chú trọng bồi dương nhưng lại làm phản phải không?”

Nghe vậy, tất cả chúng nhân đều là không nói gì thế nhưng ánh mắt và tinh thần cũng là tập chung cao độ, hướng về phía Triệu Hùng chờ đợi hắn nói tiếp, chỉ thấy Triệu Hùng sắc mặt bỗng trở nên phẫn nộ trầm giọng nói:

“Mọi người đều biết, tiểu nhân Triệu Thạch ưa thích hai đứa con gái ta đã lâu điều này ta cũng không hề phản đối, thế nhưng tình cảm nam nữ khó lòng diễn tả và hai nàng Triệu Cẩn và Triệu Mỹ lại yêu thích một người nam nhân khác.

Mà khi hai đứa nhỏ lại đã tìm được ý chung nhân của đời mình, không ngờ tiểu nhân Triệu Thạch lại sinh lòng ghen ghét, trong thời điểm đó ta cũng đã tới khuyên nhủ với hắn rằng Tiểu He chính là quý nhân của tộc ta vậy mà hắn không chịu nghe theo, hơn nữa còn dám cấu kết với Mạc gia, trợ giúp lão già kia đột phá tu vi tiến lên cảnh giới kim đan viên mãn.

Ta ở đây không ngại nói thẳng với mọi người, lão tổ Triệu gia ta có cơ hội đột phá nguyên anh cảnh giới chính là nhờ người con rể tốt này, vậy mọi người thử nghĩ xem, tiểu tế như vậy, gia chủ như ta sao có thể bỏ qua cho được, không tính tới việc hai tiểu nữ đều yêu thích Tiểu He, đến ngay cả ta nếu là một nữ nhân cũng sẽ động tâm không thôi”

Nghe tới đây mọi người cũng đều là sững sờ, bầu không khí bắt đầu rơi vào trầm lặng, mà lúc này hình ảnh Lý He He dáng người hiên ngang khi lần đầu tiên tiến tới Triệu gia, và ánh mắt ghen ghét đầy oán độc khi đó của Triệu Thạch cũng khiến cho mọi người cũng không thể không đồng ý.

Lại thêm việc người con rể của Triệu gia này không những anh tuấn phi phàm, lại thêm tu vi thiên phú cùng tiềm lực phát triển kinh người được hắn thể hiện qua lúc tranh phong khi ấy với lão Tam của Triệu gia càng khiến mọi người tin tưởng.

Nhưng điểm quan trọng nhất chính là vị tiểu tế này giàu, không sai, chính là rất giàu không thấy thứ đồ có thể giúp cả lão tổ đột phá nguyên anh cảnh cũng lôi ra tặng cho được, còn chưa đủ để nói lên tài lực của vị con rể này sao.

Nghĩ tới đây mọi người cũng là không còn nghi ngờ gì về lời nói của Triệu Hùng nữa bởi dù sao một người con rể vừa có tiền, vừa có tài, lại vừa có sắc như thế, quả thực nếu ngẫm ra thì làm gì có nữ nhân nào bỏ qua được một kèo thơm như vậy chứ!

Mà nhất là đại trưởng lão, lão vốn là người thực dụng, cũng là loại người kinh tế có đầu óc tinh tế vì thế liền thông suốt ngay vấn đề, thậm trí càng quá đáng hơn là trong đầu lão còn tự vẽ ra hình ảnh Triệu Thạch ham tài mê sắc mà hãm hại Triệu gia, hãm hại Lý He He nữa.

Chứng kiến sắc mặt mọi người đều biến đổi, phía bên trên lúc này khuôn mặt Triệu Hùng mới hơn giãn ra một chút, bởi lão tốn công tốn sức như vậy chính là vì đề cao uy danh của Lý He He trong lòng mọi người, cũng là hợp pháp hóa cái chết của Triệu Thạch sẽ không khiến tộc nhân nảy sinh hoài nghi sau đó dẫn tới bất mãn.

Mặc dù Triệu Trung cũng hoàn toàn có thể dựa vào uy tín và năng lượng của mình, hắn hoàn toàn có thể tự chủ chương cho toàn bộ các quyết định của Triệu gia thế nhưng nếu làm như vậy tôn chỉ ‘đồng lòng nhất tâm’ của cả gia tộc sẽ có đôi chút vết sạn.

Mà một khi điều này sảy ra sẽ là một phiền toái không nhỏ chút nào, người phía bên dưới sẽ từ từ sinh ra lòng nghi kị lẫn nhau, cũng sẽ dần dần không hướng tâm hoàn toàn về gia tộc mà cống hiến nữa bởi Triệu Hùng rõ ràng con người một khi đã làm một lần nhất định sẽ có lần thứ hai thế nên lão mới phải hao tổn trí tuệ một phen mới có thể nói ra lời này.

Chỉ là ngay khi lúc Triệu Hùng đang định mở lời chấn an toàn tộc một phen bất chợt lúc này một âm thanh sang sảng phát ra từ phía xa truyền tới:

“Haha, Triệu lão ca chẳng lẽ này lão ca biết được Mạc gia chúng ta sẽ tới mà cùng nhau triệu tập toàn bộ tộc nhân tiến tới nơi đây hay sao!!!”

Nghe vậy tất cả mọi người đều là đưa mắt nhìn về phía âm thanh kia phát ra, ngay cả Triệu Hùng cũng là hướng mắt nhìn tới.

Chỉ thấy lúc này một đoàn người đi tới lúc này khoảng bảy – tám trăm người gì đó, ai nấy sắc mặt nghiêm nghị, khí thế mạnh mẽ, bước đi tự tin mà tới, hơn nữa cả đám người này không ngờ ai nấy đều là tu sĩ có tu vi từ luyện khí tầng tám trở lên, chỉ thấy nhóm người này chia ra phân biệt chia làm hai đội ngũ khác nhau.

Phía bên trái là một đám người có nam có nữ, có già có trung niên, ai nấy trên mình khoác lên bộ y phục có ghi một chữ Mạc bên cánh tay trái, hiển nhiên là người Mạc gia, và dẫn đầu đội hình này có năm người, mà năm người này Triệu Hùng cùng Triệu Trung và toàn bộ Triệu gia cũng không xa lạ gì chính là tộc trưởng Mạc gia Mạc Chiến, lão tổ Mạc gia cùng với ba vị trưởng lão.

Còn bên cạnh, một hàng ngũ xa lạ với những người mang trên mình bộ đồng phục với khí hiệu chữ Mã được thêu bên tay trái, dẫn đầu nhóm người này là hai nam tử và một trung niên nhân, chỉ là bọn họ sắc mặt cũng không được hòa hoãn như đám người Mạc gia mà lộ ra một bộ dáng âm trầm lạnh lùng, trực tiếp tỏ rõ thái độ không thiện ý khi đi tới đây.

Về phía tộc nhân Triệu gia lúc này, mọi người cũng đều là phản ứng lại, ai nấy đều nhớ lại câu nói kia của tộc trưởng nhà mình chính là việc Mạc gia cấu kết với ngoại tộc để phá hủy đi minh ước hai nhà Triệu-Mạc làm cho mọi người đều không khỏi phẫn nỗ.

Thế nhưng phẫn nộ thì phẫn nộ trên mặt tất cả tộc nhân Triệu gia, từ già trẻ lớn bé ai nếu đều không hề lộ ra một chút nào sợ hãi, bởi vì bọn họ biết hôm nay dù có ra sao, định nhân có đông hơn nữa, người cười về sau cùng chắc chắn là Triệu gia bọn họ.

Còn về phần Triệu Hùng lúc này, lão đương nhiên cũng chẳng chút nào lo lắng trong lòng cả thậm trí là còn vui tới mức muốn cười ra tiếng bởi vì Mạc Chiến quả thực đến quả thực vô cùng đúng lúc, bởi khi lão vừa nói Mạc gia cấu kết ngoại tộc ý đồ đen tối nay bọn họ lại tự vác xác tới chẳng phải càng chứng minh lời nói gia chủ như hắn là chính xác và càng có uy tín hơn sao.

Vì thế chỉ thấy lại bình thản tiến lên, hơi đánh mắt cho đại trưởng lão một phát sau đó mới tiến lên phía trước, trên khuôn mặt cũng là treo lấy một nụ cười nói:

“Ồ! Thì ra là Mạc gia chủ, không biết hôm nay ngọn gió nào đưa quý nhân như Mạc gia chủ tới chơi a, lại còn đem theo rất nhiều vị khách tới nữa a!”

Hơi dừng lại một chút, Triệu Hùng như bừng tỉnh đại ngộ mà mở lời:

“Không thể nào, Mạc gia chủ các người không phải là cấu kết người phía ngoài kia tới uy hiếp Triệu gia ta chứ!”

Nói tới đây, lão vừa tỏ ra giận dữ, phẫn nộ và đầy ủy khuất cùng kinh hãi mà kêu to cứ như thể Mạc Chiến đã làm ra điều thương thiên hại lí gì với gã vậy.

Mà càng quá đáng hơn, Triệu Trung lúc này cũng là từ từ đi tới sắc mặt bình thản thế nhưng ở một bên Triệu Hùng giống như phát hiện ra được cọng cỏ cứu mạng vậy, lập tức hắn đi tới mà ôm lấy ông già nhà mình kêu la thảm thiết nói:

“Phụ thân, con đã nói với người bao nhiêu lần rồi! Thân già như người phải thường xuyên đi dạo bên ngoài một chút nếu không bọn người kia sẽ cho rằng lão nhân gia người đi trầu ông vải rồi, người thấy không bọn chúng giờ đã tìm tới tận cửa gây phiền toài rồi kìa!”

Chứng kiến một màn này, Mạc gia cùng đồng bọn cũng là khóe miệng co giật, trán đầy hắc tuyến thầm nghĩ:

“Kẻ này có bệnh hay sao!”

Mà ở một bên, lão giả đứng trước đội hình của nhóm người có thêu kí tự chữ Mã kia quay sang nhìn Mạc Chiến nói:

“Mạc huynh có phải chúng ta tới nhầm chỗ hay không?”

Nghe vậy, Mạc Chiến cũng là khóe miệng giật giật một phát sau đó nhìn về phía người kia nói:

“Mã huynh đây chính là Triệu gia a, còn về tên kia cũng chính là Triệu Hùng mà ta nói, mặc dù lúc này hắn có chút khùng khùng điên điên thế nhưng thực lực cũng là rất mạnh vì thế không thể coi thường!”

Nghe Mạc Chiến nói như vậy, nam tử họ Mã cũng là gật đầu một cái sau đó quay lại dặn dò người của mình, bởi dù sao người có thể đứng ngang hàng với Mạc Chiến thì đầu óc cũng tương đối khá cũng là một kẻ thông hiểu đạo lý ‘sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực’.

Mà nghe được lời dặn của vị nam tử họ Mã này, tất cả nhóm người tiến tới này đều là sắc mặt đanh lại nghiêm nghị mà chờ lệnh cũng không dám có chút khinh thường hay buông lỏng nào cả.

Chỉ là trái với sự nghiêm túc bên phía trận hình hai nhà Mạc-Mã, ở phía bên này nhóm người Triệu gia đều là sắc mặt đã đỏ lên, nhất là đám thanh thiếu niên đang không ngừng ôm bụng mà cười nắc nẻ, có người thậm trí còn khụy gối xuống dưới mà vỗ lên mặt đất chan chát mà cười haha, bởi vì quả thực bộ dáng của Triệu gia chủ oai phong lẫm lẫm nay bỗng hóa thân nữ nhân yếu đuối bị khi dễ quả thực rất đang buồn cười, đặc biệt là giọng nói ẻo lả kết hợp cùng thân hình thô kệch và khuôn mặt đen sạm kia càng khiến đám thanh thiếu niên này phải người ngả nghiêng.

Còn về phần cao tầng Triệu gia, chỉ thấy các ba vị trưởng lão liên tục vuốt lấy mặt già, ánh mắt không dám nhìn lấy Triệu Hùng mà chỉ dám nhìn trời ngó đất làm ra một bộ người này chúng ta không quen.

Còn về biểu cảm của Triệu Trung, chỉ thấy lão cũng không lộ ra sắc thái gì trước thái độ của thằng con quý tử của mình mà chỉ ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng nói:

“Oan nghiệt!”….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK