Xa xa, vang lên tiếng của Kiếm Ảnh:"Tại sao không cho ta nói?"
"Đây là quyết định của chủ tử, chúng ta không có quyền can thiệp. Chuyện hôm nay coi như chúng ta nên coi như chưa xảy ra, bất quá việc đón tiếp vị vương phi 'nhân loại' thì vẫn phải làm."
Một canh giờ sau, chín bóng người xuất hiện trước cửa sơn động cũng là căn cứ của Điệp Sát tại Linh Phượng quốc. Chín người nhanh chóng mở cửa, cánh cửa đóng lại, chín người cũng đã rồi đi vào trong.
"Vân Khinh phó cung chủ cùng tám thành viên của phân bộ Ẩn Tinh đã trở lại." Một nam tử mặc lam bào tiến ra tiếp đón.
"Cung chủ đâu?" Vân Khinh hỏi.
Nam tử vẻ mặt ngạc nhiên hỏi lại:"Cung chủ không phải đi cứu phó cung chủ mọi người sao?"
"Ngươi nói vậy nghĩa là cung chủ còn chưa trở về sao?" Vân Khinh lớn tiếng hỏi, vẻ mặt của nàng còn kinh ngạc hơn so với nam tử. Tám người phân bộ Ẩn Tinh theo sau tiến vào nghe được lời này cũng không khỏi ngơ ngác nhìn nhau. Nếu bọn hắn nhớ không lầm thì cung chủ rời đi trước bọn họ, chính là tại sao đến khi bọn họ về rồi mà cung chủ vẫn chưa thấy bóng dáng.
Thấy Vân Khinh có vẻ lo lắng, một người trong đó tiến lên an ủi:"Phó cung chủ đừng lo lắng, cung chủ lợi hại như vậy chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Ân, ngươi nói cũng đúng." Vân Khinh cảm xúc bình tĩnh lại gật đầu. Sau đó, nàng phân phó tám người đi nghỉ ngơi để sáng mai sớm lên đường trở về tổ chức.
Đám người nhanh chóng tan đi, Vân Khinh cũng quay về phòng nhưng nàng không nghỉ ngơi mà lấy ra giấy bút viết một bức thư gửi cho Vân Lạc.
Nửa canh giờ sau, một bóng người nhỏ nhắn mở ra cửa động nhanh chóng tiến vào.
"Cung chủ, người cuối cùng đã trở lại." Lam y nam tử nhìn thấy dung mạo người tiến vào kinh hỉ nói.
Hàn Băng Vô Tình mặt vô biểu tình hỏi:"Có chuyện gì sao?"
"Bẩm cung chủ, nửa canh giờ trước, phó cung chủ và tám thành viên của phân bộ Ẩn Tinh đã trở về. Vân Khinh phó cung chủ nghe nói cung chủ còn chưa nên có chút lo lắng, ngoài ra cũng không có chuyện gì khác." Nam tử suy nghĩ rồi nói.
"Được rồi, ta đi nghỉ ngơi trước, việc ta trở về cũng không cần phải báo cho Vân Khinh, cứ để cho nàng nghỉ ngơi đi. Ngươi cũng nghỉ ngơi sớm đi." Hàn Băng Vô Tình nói rồi trở về phòng.