Không ai nói gì, mọi âm thành ngừng lại, Vương Hoa Đình phát hiện đôi mắt như đang đánh giá món ngon của Đơn Dũng đánh giá mình, có lẽ trong mắt anh ấy, mình cũng đủ tiêu chuẩn lên bàn tiệc, giọng hơi run, tựa đang quát:" Anh muốn làm gì?" Đơn Dũng không đáp cứ ngồi đó nhìn cô chăm chú. Trong đôi mắt của Đơn Dũng lúc này chứa đựng nhiều thứ, có si mê, có do dự, khó xử. Vì đâu mà khó xử, không cần nói cũng biết. "Giờ anh đã hối hận đẩy tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.