"Hiền đệ, nhớ cậu chết mất, nhớ anh không?" Một tiếng rống lớn, Lôi Đại Bằng từ rất xa đã giang rộng hai tay chạy tới ôm lấy, Tư Mộ Hiền vừa mới từ nhà văn hóa đi ra giật bắn mình, song Hiền đệ rất có kinh nghiệm với trò này của Lôi Đại Bằng, vội lùi ra sau, cúi người. Lôi Đại Bằng ôm hụt, chớp mắt Hiền đệ đã chạy ra sau lưng hắn, khi hắn xoay người muốn ôm thì Tư Mộ Hiền đẩy hắn ra giữ khoảng các an toàn, khẩn trương nói:" Nhị ca,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.