Tả Nam Hạ không nhận ra, lại nói lớn:" Ông chưa quên nhỉ, Hi Dĩnh được ông dạy khi lần đầu ông tới Hạ Môn, lúc đó nó mới học tiểu học ... Mở mắt ra đi, có rất nhiều học sinh của ông đang đợi nói chuyện với ông đó." Rồi Tả Nam Hạ tránh sang bên, ở chỗ hõm sâu của đôi mắt kia, rất lâu, rất lâu sau mới hé ra một khe hẹp. Toàn bộ người trong phòng vừa mừng rỡ lại bi thương vây lấy, Tống Phổ cùng chồng đứng sát giường kỳ vọng nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.