Đưa hai bát cháo nấu táo đỏ nóng hổi, Đơn Dũng cười cười cám ơn, Sử Bảo Anh định nói gì đó, nhưng ngại cha ở đây nên đi xuống lầu. Bộ dạng ấp a áp úng đó bị Sử Bảo Toàn thấy hết, ông nhìn Đơn Dũng đang sì sụp húp cháo, nói:" Thằng nhãi này muốn dung mạo chẳng có dung mạo, muốn gia tài chẳng có gia tài, sao con bé ngốc nhà tôi lại vừa mắt cậu thế nhỉ?" Đơn Dũng đang húp cháo phun phì ra, trừng mắt nhìn ông già, tiếp tục húp cháo,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.