Đào Thiên Hạc bị Đơn Dũng nhìn tới thiếu tự nhiên, khẽ gắt:" Còn phải mời anh nữa à?" Đơn Dũng đi sang ghế phụ lái bước vào, cửa sổ xe từ từ đóng lại, thân xe từ từ khởi động lên đường. Đào Thiên Hạc như mới học lái xe, mắt nhìn chằm chằm về phía trước, đi rất xa rồi chẳng nói gì, hoàn toàn chẳng có mục đích, hoàn toàn là đi đo đường. Đơn Dũng rốt cuộc không nhịn được hỏi:" Này, muộn thế này gọi tôi tới để ngắm cảnh đêm sao?" "Ừ đấy, chị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.