Reng! Reng! Reng! Chuông đồng hồ di động kêu ầm ĩ, Lôi Đài Bằng mơ mơ màng màng trở mình tắt đi, ôm chăn, chổng mông lên trời ngủ tiếp. "Đại Bằng, Đại Bằng, dậy ăn sáng." Bà Lôi ở dưới gọi: Lôi Đại Bằng dạ một tiếng, chùm chăn quá đầu, vẫn ngủ. Lại thêm một lúc nữa, không chấp nhận được, bà Lôi đấm cửa rầm rầm, uy hiếp nếu còn không dậy sẽ hất nước lạnh. Lôi Đại Bằng bực mình la hét, mặc quần, cài cúc áo, đi dép lê, cuối cùng cũng chịu rời giường....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.