Là y thực sự là y rồi, Đào Thiên Hạc đầu óc nhanh nhạy, cô thậm chí nghi ngờ Đơn Dũng kinh doanh hộp thức ăn là chủ đoạn che mắt, khiến không ai để ý tới chuyện y gom hàng. “Đào Đào, sao thế?” Tiền Mặc Hàm xua tay lần nữa: "Ừm, buổi chiều tôi ở đó, vậy mà không nhìn ra." Đào Thiên Hạc yếu ớt nói một câu, giờ thì cô đã hiểu vì sao khi đó Đơn Dũng lại mừng như phát cuồng rồi. Lúc đấy thấy y toàn thân bẩn thỉu kiếm được vài đồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.