"Đúng vậy thật." Tả Nam Hạ gật đầu, lập tức sực tỉnh phản bác:" Ha ha ha, khẩu vị cậu không tốt chứ gì, tôi thì quen rồi. Không sao, người già nên chú ý một chút, Hi Dĩnh nó chỉ quan tâm tới tôi thôi mà. À phải, sao buổi trưa về thấy tâm tình cậu không tốt, không phải là cãi nhau với nó chứ?" "Không ạ, không ạ." Đơn Dũng xua tay, sao dám nói mình thiếu chút nữa tẩn thằng cháu ngoại của ông, kéo ông già sang bên thì thầm:" Cháu bảo bác này, chẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.