"Đúng đấy bác." Đơn Dũng ngồi xuống đối diện Tả Nam Hạ, thấy Tả Hi Dĩnh muốn đưa tay lấy cái bọc, y tránh đi:" Chị có nhận ra đâu." "Đồ đem tặng phải kiểm tra, đặc biệt là đồ ăn." Tả Hi Dĩnh ra lệnh, bất tri bất giác coi Đơn Dũng như người nhà rồi, không cần khách khí, rất tùy tiện, có điều cô đúng là không nhận ra, cái bọc nhỏ thôi, cỡ cánh tay, hỏi cha:" Cha, có gì hiếm lắm sao?" "Ừ, hiếm lắm, nhưng không phải là đồ ăn đâu, đúng không Đơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.