Tả Hi Dĩnh đưa tay chùi qua mắt cảm thấy cay cay, cô không biết vì sao lại thế, nhưng không kìm được như thế, vừa mới rồi còn rất bình thường, nhưng vừa quay đi một cái, tựa hồ đánh rơi mất thứ gì đó quý giá lắm vậy. Đi nhanh vào khách sạn, chạy vào thang máy, lên tầng 18, khi gõ cửa phòng cha, Tả Nam Hạ đã thay bộ áo ngủ thoải mái, đang nằm trên ghế tựa xem sách, ông đưa mắt nhìn con gái, cười hiền hỏa hỏi :" Về rồi à, chơi có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.