Tả Hi Dĩnh không nhận ra lo lắng của cha mình, tùy ý nói:" Không sao đâu cha, đây đâu phải là việc ôm rơm dặm bụng, ngược lại con thấy so với chuyện cha đi giảng bài, nghiên cứu thảo luận rồi khai mạc gì đó, chuyện này còn có ý nghĩa hơn. Có chuyện gì quan trọng bằng lúc ra đi có nhiều người bạn như vậy? Cha biết chú Tống còn trước biết con mà." "Ha ha, con gái lớn rồi, có điều cái lão già đó được lợi, cha tiễn ông ấy, sau này cha trăm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.