Rầm! Lôi Đại Bằng cật lực ném cái giỏ cả lên sau xe của Đơn Dũng, đưa hai tay tới mũi ngửi, mùi tanh làm hắn nhăn mặt, kiếm cái giẻ lau chùi vào đó. Tư Mộ Hiền đeo ba lô, cũng ném lên xe, thấy Lôi ca mệt phờ, trêu:" Úi, Lôi ca, mới có thế mà không chịu được rồi à, nhớ năm xưa chúng ta trộm cá, cậu vác bao chạy nhanh hơn thỏ cơ mà." "Nhưng mà bây giờ không cần trộm nữa, thế nên mới mệt." Lôi Đại Bằng xoa bụng, lại béo thêm rồi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.