Cổ họng ọe một cái, Lôi ca thiếu chút nữa nôn ra, không dám tưởng tượng ông già mà cứng rắn thêm một chút nữa thì có chuyện gì xảy ra. Có điều giờ thì chẳng ai dám xem thường thành quản giá áo túi cơm được liền bảy cái bánh nướng kẹp thịt nữa. Lôi Đại Bằng cố nhịn, nhìn sang tên bán dưa hấu, sắn tay áo lên, khuỳnh chân đi như vịt, huênh hoang nói:" Các người cùng thế, hoặc cho anh mày ăn no, hoặc là biến khỏi tầm mắt anh mày ... Tôi nói cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.