Đơn Dũng đứng nguyên một chỗ, Tả Hi Dĩnh lại đi tới, thoải mái nói:" Cậu tới rồi." "Ừm, cha chị gọi em đến." "Cám ơn cậu." "Đừng khách khí, cũng không cần cám ơn, có cám ơn cũng phải là con gái giáo sư Tống cám ơn chứ. Chỉ làm chút việc thôi, chuyện nhỏ ấy mà." Tả Hi Dĩnh mỉm cười, cậu ấy vẫn vô tư như thế, dù có là giả vờ, cũng làm người ta ấm áp, cô có chút xấu hổ mân mê ngón tay, né tránh ánh mắt của Đơn Dũng, khẽ nói:" Có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.