Mục lục
Ta Là Hàn Vũ Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Vũ Thiên hóa ra một băng phượng và một hắc long, Ý Hoan cảm nhận được nguy hiểm không thể tránh thoát liền cau mày.



"Cự Nhân Biến."



Cơ thể Ý Hoan triệu hồi ra một đầu cự nhân thạch, một quyền nện lên khiến cự nhân thức tỉnh đánh tới.



Một quyền đánh thẳng tới, hắc long như có linh tính lập tức né đòn, cơ thể dài ngoằn của nó trói lấy cánh tay cự nhân, sau đó luồng qua khắp nơi quấn lấy cơ thể cự nhân.



Cự nhân còn một tay định dùng nó kéo hắc long ra, nhưng phượng trảo ập tới ngăn một cánh tay kia lại.



Cự nhân bị 2 cự thú giữ lấy không thề đi chuyển được, hắc long há miệng phun ra một tia hủy diệt màu đỏ, băng phượng thì đập cánh tạo ra trường thương đâm vào cự nhân.



Dưới sự tấn công kịch liệt của 2 đầu yêu thú thì cự nhân chỉ dùng sức trâu công chống lại được đã sụp đỗ.



Hắc long phóng tới còn băng phượng từ trên hạ xuống, dồn ép Ý Hoan tới đường cùng.



"Vô Thi huynh, đừng giết Ý Hoan."



Ngạc Tôn phía dưới muốn lao lên ngăn cản nhưng bị người của Na Lạp bộ lạc ngăn lại, Ý Hoan nhìn chằm chằm về phía Hàn Vũ Thiên không phản kháng.



Hàn Vũ Thiên lao tới với tốc độ cực nhanh, kiếm đã thủ thế chỉ chờ chặt đầu Ý Hoan xuống, nhưng Hàn Vũ Thiên vừa tới trước mắt Ý Hoan thì bàn tay đẩy hắn xuống kháng đài.



Hàn Vũ Thiên nhìn Ý Hoan ngã trên đất nói:



"Gia tộc sau lưng ngươi, khiến ta chán ghét đấy."



Hắn xoay người bước tới giữa sàn đấu nhìn chấp sự, tên chấp sự phản xạ kịp lúc hô lớn:



"Ô Nhã Ý Hoan bại, Hà Vô Thi thắng!"



"Hay!"



"Đánh rất hay."



"Hà Vô Thi, ngươi giờ là thần tượng của ta."



"Ăn lớn rồi."



Từng tiếng tung hô của những kẻ từng trong bóng tối đặt cược Hà Vô Thi, mấy kẻ đặt Ý Hoan thì thần sắc ầm trầm.



Ý Hoan đứng dậy phủi lấy đất cát sau đó phất tay, xuất hiện 2 lão già ở sau lưng thần thái cung kính. — QUẢNG CÁO —



"Thiếu gia chủ cho gọi lão nô?"



Một lão già ở bên trái thấp giọng nói, Ý Hoan chỉ tay về phía trung niên Ô Nhã bộ lạc lúc trước nói:



"Hắn tội đáng muôn chết, ở trong bóng tối ra tay với bằng hữu của ta, còn dám âm thầm mở cá cược trái với gia quy, lập tức xử tử."



"Rõ."



Lão già bên phải nhẹ gật đầu sau đó biến mất, trung niên hoảng hốt quay đầu chạy, nhưng một bàn tay nhấn vai hắn xuống đất, một cổ khí tức kinh khủng đè ép lên.



Tu vi Lão Túc Mệnh đè nặng trên vài khiến trung niên đầu đầy mồ hôi không thể phản kháng, lão già bên trái lúc này lật tay hóa ra đại đao không nói hai lời chặt đầu trung niên kia xuống.



Trước mặt nhiều người bị chặt đầu như vậy, chính là giết gà dọa khỉ với những tộc nhân Ô Nhã, đám người cá cược trong bóng tối sợ hãi không dám động, giờ đây bọn họ biết vì sao Ý Hoan lại được chọn làm thiếu gia chủ kế thừa gia tộc, ngoại giao thì khỏi phải bàn khi nhìn vào Ngạc Tôn, nội đấu thì quyết đoán giết đi vô số kẻ bất chính.



Kẻ cần giữ sẽ giữ, kẻ không thể giữ thì giết chết để trừ họa, một thiếu gia chủ này thì làm sao gia chủ Ô Nhã lại không thích đây?



Lúc trước nếu không có biến cố của Thôi Mạt thì Ý Hoan cũng sẽ tìm cách để cho mình thua cuộc, thứ nhất là khiến mấy kẻ làm sai quy tắc gia tộc mất đi của cãi, còn khiến bọn chúng từ từ lộ rõ bộ mặt để dễ dàng giải quyết.



Thứ 2 chính là điều tra một chút vì sao đại ca Châu Lý của hắn bị mất tích ở Trụ Hư thành, cũng đã mấy chục năm không tìm thấy tung tích rồi.



Hàn Vũ Thiên không giết người đương nhiên phần thưởng trận này đã thuộc về hắn.



"Nè, nè, đại ca ca."



Chiêu Linh từ phía xa vẫy vẫy tay với Hàn Vũ Thiên, hắn cũng là chú ý tới liền bước về phía nàng.



"Ngươi tới đây là tìm được thứ ta cần rồi sao?"



Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng ánh mắt hờ hửng nhìn nàng.



Chiêu Linh bĩu môi nói:



"Ta tìm được rồi, nhưng..."



Hàn Vũ Thiên không ngắt lời nàng mà tiếp tục nghe:



"Đã bị một con bò xác cực dài cướp lấy, tu vi của nó thật sự rất mạnh, ta và tỷ tỷ suýt chút mất mạng rồi." — QUẢNG CÁO —



Hàn Vũ Thiên cau mày bàn tay lật lại xuất hiện 4 luồng khói 4 màu khác nhau, xuất hiện trước mắt là Hỷ, Nộ, Ai, Ô.



Hàn Vũ Thiên trầm giọng nói:



"Dẫn đường đi."



Chiêu Linh gật đầu nhanh chóng dẫn 4 phân thân đi, Hàn Vũ Thiên thì nhìn lên trời thật có chút dự cảm không tốt ở trong lòng.



"Ngạc Tôn huynh."



Hắn bước tới chỗ Ngạc Tôn như có điều muốn hỏi, Ngạc Tôn cũng là mỉm cười nói:



"Ngươi muốn hỏi chuyện gì à?"



Hàn Vũ Thiên không giấu diếm nói:



"Ở bình nguyên có loại yêu thú nào tên gọi là xà không?"



Ngạc Tôn nhướng mày như mới nghe được lần đầu liền lắc đầu nói:



"Xà là thứ ta chưa từng nghe tới, loại yêu thú đó có hình dáng như thế nào?"



Hàn Vũ Thiên nâng tay lên băng kết lại thành một tượng xà tinh xảo như thật, Ngạc Tôn ánh mắt lóe lên cầm lấy tượng băng nói:



"Thứ này gọi là xà? Ở chỗ bọn ta còn chưa gặp, nghe cũng chẳng nghe một lần nào cả."



Hắn đã rõ yêu thú loại xà không tồn tại ở trong vùng không gian này, không biết là vì sao nhưng mọi chuyện lại kì quái đến lạ.



"À, Hà Vô Thi, con yêu thú màu đen dài dài nhìn rất ngầu của ngươi gọi là gì?"



Ngạc Tôn vừa nãy định hỏi về hắc long, bây giờ đã có cơ hội liền thuận miệng hỏi thôi, Hàn Vũ Thiên mỉm cười nói:



"Nó gọi là hắc long, long được chia ra làm nhiều chủng loại như hỏa long, lôi long..., long chính là yêu thú cao quý trong thiên địa."



Hàn Vũ Thiên hóa ra vô số hình dáng long từ băng tuyết, từng cái hình dáng đều là cao quý uy nghiêm tới cực hạn.



"Long mạch được chia làm chính và tạp huyết, long tộc huyết mạch thuần khiết thường có hình dạng dài và cao ngạo hơn cả trời, tạp huyết là do long tộc thuần mạch và một yêu thú nào đó sinh ra, hoặc có thể sinh linh đó đã uống máu long tộc đạt được tiến hóa dạng rồng."



Những người xung quanh không khỏi chú ý tới lời Hàn Vũ Thiên nói, bọn họ ai cũng yên lặng chăm chú lắng nghe, như những đứa trẻ nghe một lão già kẻ về những câu chuyến phiêu lưu lúc tuồi trẻ, thật cuốn hút biết bao. — QUẢNG CÁO —



Ngạc Tôn tò mò dùng linh lực nâng 3 cái long tượng đặc sắc nhất trong mắt mình lên không trung hỏi:



"Vậy 3 đầu long tộc này thật sự rất khác với những con khác, khí chất uy mãnh tựa như xem mọi thứ là sâu kiến."



Hàn Vũ Thiên nhìn thấy chính là 1 con rồng có ngũ trảo liền chỉ vào nói:



"Nó được gọi là Ngũ Trảo Kim Long, một con rồng được xem là tam tổ long tộc."



Hàn Vũ Thiên thấy được một cái bình vàng thuần chất ở gần đó liền nung chảy nó ra, pháp lực nắn lại tạo thành một đầu Ngũ Trảo Kim Long.



Theo Hàn Vũ Thiên điều khiển thì Ngũ Trảo Kim Long sáng rực như có sự sống bay lượn xung quanh.



"Con thứ 2 gọi là Hàn Long Nguyên Thánh, nó tuy chỉ có 4 trảo như long tộc bình thường, nhưng lại có đôi cánh trắng thuần khiết cùng bộ long mềm mại màu tựa như tuyết."



Hàn Vũ Thiên vung tay lên băng tuyết hình thành một đầu Hàn Long Nguyên Thánh, cơ thể màu trắng thuần khiết bay lượn trong không trung cùng đôi cánh của mình.



Trong tam tổ long tộc thì Hàn Long chính là bằng hữu mà Hàn Vũ Thiên quen biết, cũng là từ nó mà lĩnh ngộ được băng tuyết tới cực hạn, Nguyên Thánh trong tên của nó là được Hàn Vũ Thiên thêm vào.



Nguyên Thánh chính là giữ nguyên khí chất thần thánh của tổ long, không như 2 long tộc khác đản sinh hậu đại khắp nơi làm long huyết pha trộn khó mà nhận biết.



"Cuối cùng là Hắc Diệt Long Hoàng, nó là tam tổ long tộc, nhưng là con tàn ác và thích chiến tranh nhất, năng lực của nó cũng phải thừa nhận rằng cao hơn 2 long tổ khác một phần."



Từ trong hắc khí Hàn Vũ Thiên tạo ra một đầu Hắc Diệt Long Hoàng, cơ thể đen kịt của hắc ám cộng thêm đôi mắt đỏ rực, nó khác hơn 2 long tổ còn lại ở chỗ là có 4 sợi râu, 2 cái ở hàm trên và 2 cái ở hàm dưới đều dài tới nửa thân, long giác cũng khác biệt là tận 5 cái ở trên đầu, 4 cái chia đều ở 2 bên đầu, cái còn lại là ở mi tâm nhìn rất uy nghiêm.



"Hậu đại hắc long là từ Hắc Diệt Long Hoàng mà ra, hậu đại long tộc trên thế gian này đều là từ Ngũ Trảo Kim Long."



Một người ngồi nghe thì tò mò liền hỏi:



"Vậy hậu đại của Hàn Long Nguyên Thánh không có sao?"



Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu cười nói:



"Hàn Long Nguyên Thánh không thích hậu đại là tạp chủng huyết mạch, chỉ có một mạch nhân tộc có được truyền thừa của nó và cũng tạm được xem là hậu duệ, nhân tộc đó gọi là Hàn Thiên Thánh tộc."



Hàn Vũ Thiên kể cho họ nghe cũng chỉ để giết thời gian mà thôi, cũng không cần bọn họ tin tưởng đó là sự thật, bởi vì vùng không gian này ngay cả một chữ xà còn chưa biết đến, nói gì tới một chữ long uy nghiêm ngút trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK