Mục lục
Ta Là Hàn Vũ Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Vũ Thiên trở về hang động liền đem theo Giao lão và Tiêu Hao tới khu rừng gần đó.



Vừa tới được khu rừng cả 3 người không nói gì mà lập tức hành động, tốc độ vọt thẳng vào trong rừng vô cùng nhanh, mỗi người mỗi hướng săn bắt yêu thú.



Hàn Vũ Thiên đi một lúc thì gặp một bầy hươu sao, tu vi của bọn nó đều là Phàm Cảnh, hắn bộc phát Âm Sát khí khiến bầy hươu yêu kia rối loạn.



Một đạo dây xích quấn lấy cổ từng con một thành một hàng thẳng, như là bắt mấy nô lệ vậy.



Hàn Vũ Thiên trèo lên một cái cây gần đó chờ đợi.



Ở một nơi khác, Giao lão tu vi Thiên Cảnh vốn rất ít yêu thú là đối thủ của lão, nhưng không biết trời xui đất khiến như thế nào, mà lão lại chạm phải một đầu sơn dương tu vi Thiên Cảnh.



Sơn dương này bốn sừng toàn thân màu trắng, còn có hoa văn xoắn ốc màu vàng ở ngang ngực như dây chuyện, nhìn rất cao quý.



"Lão phu già rồi, tay chân run rẩy cũng đang tìm một thú cưỡi, ngươi rất thích hợp."



Giao lão cười rất thoải mái, lão vung tay lên liền có cuồng phong nổi lên, sơn dương không yếu thế mà dậm chân một chân lên đại địa, vô số gai đá trồi lên giam cầm Giao lão vào trong.



Giao lão vẫn mỉm cười chỉ vung tay lên, cuồng phong rít gào phá tan gai đá thành từng mảnh, lão giơ tay đẩy về phía trước, liền có gió mạnh đẩy gai đá về phía sơn dương.



Sơn dương rít lên một tiếng hai chân dậm xuống đất, một bức tường đá ngăn lại toàn bộ đất đá bắn tới.

— QUẢNG CÁO —



"Lão phu già rồi, không thích hợp cho cuộc chiến dài hơi, Phong Tiêu."



Lòng bàn tay của Giao lão ngưng tụ cuồng phong sắc bén, muốn cắt chém một mảnh thiên địa này ra.



Sơn dương hai chân dặm lên đại địa tạo ra từng cái cột đá từ thấp tới cao như bậc thang, nó nhảy lên từng cột đá cho tới cái cuối cùng đã cao như núi.



Sơn dương rít lên dùng đầu lao thẳng xuống chỗ của lão già, Giao lão chân đạp lên không trung một chưởng hướng tới sơn dương.



Tiêu Hạo đang đuổi theo một cặp thanh lang, bọn chúng tốc độ vô cùng nhanh làm cho Tiêu Hạo chật vật mới đuổi được chúng tới một vách đá.



"Đừng hòng chạy thêm được nữa."



Tiêu Hạo hai tay bốc lên hỏa diễm đánh tới hai con thanh lang, cả hai con thanh lang bị dồn vào đường cùng liền gào rú lao tới liều mạng.



Tiêu Hạo được Hàn Vũ Thiên truyền thụ võ nghệ, nên thân thủ vô cung linh hoạt đã tránh được móng vuốt và răng nanh của thang, hai quyền đánh vào hai con thanh lang.



Một con thì bị văng vào bụi cây, một con bị văng xuống vách đá, Tiêu Hạo nhanh chóng dùng dây ném xuống đã quấn dược thân con thanh lang kia.



Hắn cố dùng sức để kéo lên, nhưng vì sức người có hạn nên đã hơi mệt mỏi, thanh lang thấy đồng bạn nguy kịch gậm dây cùng kéo với Tiêu Hạo.

— QUẢNG CÁO —



Cuối cùng hắn đã kéo con thanh lang kia lên được, Tiêu Hạo lau mồ hôi trên trán nói:



"Suýt nữa thì mất đi một cặp chiến thú rồi."



Hai con thanh lang vây quanh Tiêu Hạo liếm mặt hắn như muốn gửi lời cảm ơn vậy.



Tiêu Hạo cười cười xoa đầu hai con thanh lang hỏi:



"Hai ngươi có muồn đồng hành cũng ta không?"



Hai con thanh lang như nghe hiểu lời của hắn, liền giơ chân đặt lên đùi của Tiêu Hạo.



Thứ Hàn Vũ Thiên chờ đợi cuối cùng đã tới, một con hắc hổ từ bụi cây lao ra cắn chết một con hươu.



"Tới rồi."



Hàn Vũ Thiên thân hình chớp động một trảo vồ tới, hắc hổ lập tức ném xác con hươu tới, một trảo đã bị chặn lại.



Hàn Vũ Thiên đảo mắt đã thấy con hắc hổ xoay người bỏ trốn, hắn cũng bạo phát tu vi đuổi theo phía sau.

— QUẢNG CÁO —



Một người một hổ điên cuồng đuổi giết, Âm Sát khí phiêu miễu liên tục xâm nhập vào nội lực của hắc hổ.



"Lần trước bắt hụt ngươi, bây giờ thì đừng họng chạy nữa."



Hàn Vũ Thiên vung tay lên Âm Sát khí lại nồng đậm hơn vài phần.



Sau một hồi dài truy đuổi thì hắc hổ cũng phải mệt mỏi quay lại chống trả, Hàn Vũ Thiên một trảo vồ tới đánh ra tử quang.



Hắc hổ thân thủ linh hoạt đã tránh được một đòn, nó nhìn Hàn Vũ Thiên bằng ánh mắt căm phẫn, một đoàn hắc viêm bộc phát toàn thân.



"Gào!"



Hắc hổ gầm thét giận dữ một vuốt cào tới, hắc viêm khuấy động tạo thanh lốc xoay cuồn tới.



Hàn Vũ Thiên liên tục lui về sau tranh hắc viêm lốc xoáy, hắn một trảo vồ vào hư không hướng phía hắc hổ.



Hàn Vũ Thiên bị hắc viêm quấn thân, hắc hổ thì bị dính một trảo, cả hai đều dính chiêu thức của đối phương vô cùng chật vật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK