"Tiên quân nghe lệnh, tử chiến!"
Từ Lĩnh Nguyên Sơn truyền tới vô số tiếng hò hét chém chém giết giết, tiên quân trong đó trào ra như sóng dữ, số lượng 50 vạn vượt xa Vạn Niên đệ tử đến 10 vạn người.
"Quẩn Thống thành, Loan gia, gia chủ Loan Phú đến trợ giúp."
Một tiếng hào hùng theo đó vang lên cùng với 3 ngàn bóng người xuất hiện, 3 ngàn nhân lực mạnh nhất Quẩn Thống thành đều được Loan Phú dẫn tới đây, ban đầu chính là 1 vạn người, nhưng vì đấu với tiên tộc trước đó mới chỉ còn 3000 người.
Một vệt kiếm ý màu nâu đỏ từ trên trời giáng xuống chém chết 1 vị Hóa Thần sơ kì, không trung truyền tới âm thanh xé gió sau đó là một bóng người rách rưới đang đứng trên thanh kiếm rỉ sét.
Hắn ta lúc trước chính là một trong Tam Kiếm Phong Hào đã được tôn vinh sau trận Quẩn Thống thành, trong đó Hàn Vũ Thiên, Phú Loan đã lại rạng danh như mặt trời ban trưa, người thứ 3 chính là trung niên trước mắt tên Khảm Nguyên.
"Tới rồi sao tên ăn mày thối."
Loan Phú ở phía xa khoanh tay cười có chút châm chọc, Khảm Nguyên lắc đầu cười nói:
"Ta thối vẫn không bằng cái miệng của ngươi."
Phú Loan rút kiếm liền thấy kiếm ý tàn phá xung quanh, hắn chém ra một kiếm mang theo hào quang màu tro, Khảm Nguyên cũng là thu lại kiếm dưới chân chém ra một đạo kiếm ý màu nâu đỏ.
Hai đạo kiếm khí va chạm vào nhau tạo thanh tràn cảnh không gian nứt toát bởi kiếm ý kinh người.
"Không hổ danh là Tam Kiếm Phong Hào, hai người ra chiêu liền có uy lực tới mức độ này."
"Bọn họ được xếp gần ngang bằng với cung chủ của chúng ta, đương nhiên không tầm thường."
"Hai người họ có nhớ rằng mình đang đánh với tiên tộc không? Sao tự nhiên lại quay qua xuất thủ với nhau rồi?"
Mấy đệ tử Vạn Niên cung bàn tán xôn xao không thôi, nhưng cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh liền cùng xông lên đánh giết tiên tộc.
"Càng lúc càng đông, phiền phức thật."
Khổng Hà nhìn thấy viện quân của Vạn Niên cung đã tới, tuy không đông nhưng cũng đủ gây ảnh hưởng tới chiến cục hiện tại, Khổng Hà lập tức hạ lệnh nói:
"Toàn bộ xuất thủ, không được kéo dài thêm nữa, chúng ta cần gấp rút tiến hành viện trợ Tiên Thiên thành."
Theo lệnh của Khổng Hà thì Lĩnh Nguyên Sơn lóe ra 15 đạo hào quang bay vụt lên trời đều tỏa ra khí tức Hóa Thần không dưới thượng kì, vậy mà che giấu 21 vị Hóa Thần ở trong Lĩnh Nguyên Sơn, ngay cả tình báo của Thanh Hoa lâu cũng không phát giác được.
"Đông tới mức độ này à?"
Tôn Thức cũng là con ngươi rút không thể tin được lại nhiều cao thủ ẩn giấu như vậy, hắn cau mày nhìn về phía Hổ Thanh nói:
"Ngươi là lãnh đạo Vạn Niên cung trận này?"
Hổ Thanh vừa cản phá 3 vị Hóa Thần khác vừa gật đầu nói:
"Phải, có việc gì sao?"
— QUẢNG CÁO —
Tôn Thức cau mày nói:
"Còn việc gì nữa chứ, kẻ địch nhiều cao thủ như vậy, chẳng lẽ Vạn Niên cung các ngươi tiến công mà không có kế hoạch sao?"
Hổ Thanh cười có chút xấu mặt nói:
"Kì thật bọn ta cũng không ngờ tới bên trong Lĩnh Nguyên Sơn lại có nhiều tu sĩ cấp cao thế này, nên không có chuẩn bị kế hoạch từ trước."
"Không thể tin được, Vạn Niên cung đứng đầu Nam Cương lại khinh địch vậy à?"
Tôn Thức trợn mắt há hốc mồm, trong lòng thầm nghĩ có phải mình chọn thời điểm báo đáp ân tình đã sai rồi phải không.
"Đông thật, hổ gia gia lâu rồi chưa hoạt động gân cốt."
Trời cao nổi lên vòng xoáy hắc hỏa như mắt bảo, từ trung tâm chậm chậm bước ra một con hắc hổ uy nghiêm đáng sợ, Tiểu Hổ chờ đợi đã lâu cuối cùng đã chờ tới thời khắc Lĩnh Nguyên Sơn xuất động toàn lực.
"Tiểu Hổ hộ sơn thú đã tới."
"Tiểu Hổ đại nhân."
Mấy tên đệ tử Vạn Niên cung phía dưới hò hét vui mừng, Tiểu Hổ trừng mắt quát ầm lên:
"Gọi ta là hổ gia gia, hổ đại nhân, cái lũ hỗn đảng nhà ngươi sao lại dám gọi tên đó của ta, tên đó chỉ có tiểu tử Hàn Vũ Thiên được gọi thôi!"
Tiếng gầm này làn cho mắt bão hắc hỏa phía trên lại khuếch tán thêm vài dặm, Tiểu Hổ nâng vuốt hạ xuống liền thấy hổ trảo to lớn hình thành từ pháp tắc giáng xuống Lĩnh Nguyên Sơn.
Một vuốt giáng xuống liền là 10 vị Hóa Thần liên thủ dùng toàn lực phòng ngực, ngăn cản một hổ trao uy lực kinh khủng này.
Mười vị Hóa Thần liên thủ có thể ngăn trở một trảo này, nhưng cũng rất chật vật không khác gì trăm Vũ Cảnh đấu với một Thánh Nhân, miễn cưỡng chỉ có thể ngăn trở một kích mà thôi.
Tiểu Hổ một vuốt cào tới liền có bốn đạo vết cắt như đao kiếm đánh tới, 10 vị Hóa Thần thượng kì tiếp tục liên thủ ngăn trở, 5 vị khác thì đã nấp ở sau lưng không biết là đang âm thầm làm điều gì.
"Xong rồi!"
5 vị Hóa Thần lập tức hô lớn, 10 người còn lại lập tức bùng nổ khí cơ ngăn cản một đòn, rồi cấp tốc lao thẳng về phía Tiểu Hổ.
Chỉ thấy 5 vị Hóa Thần kết thành một trận pháp áp chế kinh người, Tiểu Hổ cũng rất ngán ngẫm bởi loại tiên trận phong ấn này, nhưng khi hắn định lui về để xuất thủ phá trận thì đã 10 tên Hóa Thần quấy nhiễu.
"Sát Hồn Như Ý, Nhất Thức, Hỗn Sát."
"Huyền Thiên Đảng, Khảm Mệnh!"
Khảm Nguyên nâng thanh kiếm rỉ sét chém ra kiếm khí nâu đỏ như những con quỷ hung ác lao tới, Loan Phú chém ra một kiếm khí màu bạc, cả 2 hướng tới chính là trận pháp do 5 vị Hóa Thần hình thành kia.
Nhưng hai đòn này xuất ra đã là chậm, 5 người đã vọt lên không trung hướng Tiểu Hổ mà kết ấn, đòn tấn công của hai kiếm tu chạm tới Lĩnh Nguyên Sơn liền phá ra một mảnh lớn đất đá.
"Dù là Lục Hộ Sơn Thần Thú của Vạn Niên cung, đối đầu với trận này của tiên tộc ắt phải bỏ mạng tại đây."
Người nam tử ở giữa trận pháp vô cùng kiêu ngạo nói, tay 5 người kết ấn đồng thanh quát:
— QUẢNG CÁO —
"Khắc Yêu, Trừ Ma, Diệt Quỷ, Tiên Thánh Đại Hồn Trận!"
10 vị Hóa Thần vây quanh Tiểu Hổ lập tức tản ra, 5 vị thi triển đại trận lập tức thay thế vào vây khốn hắn lại, tiên trận khởi động giáng xuống một cổ áp lực kinh người, tu vi của Tiểu Hổ vậy mà bị giảm thành Thánh Nhân trung vị.
Đây là đại trận săn giết yêu thú cấp cao của tiên tộc, ở tiên giới bọn họ thường dùng thủ đoạn này để săn những yêu thú có cấp bậc cao hơn, nhưng điểm yếu chính là kết ấn rất lâu, phải có người ngăn trở một thời gian.
"Chí Thánh thì sao? Đã là yêu, ma hay quỷ tộc rơi vào trận này đều phải nhận lấy cái chết."
10 vị Hóa Thần lúc này mới trở lại vây công ở trung tâm tiên trận, Tiểu Hổ bị liên kích trong phút chốc đã thụ thương, từng ngụm máu lớn được phun ra khỏi miệng.
"Hổ gia gia lẽ nào lại sợ tiên trận cỏn con này."
Tiểu Hổ phẫn nộ gầm lên một tiếng dã thú xé trời, hắc hỏa dấy lên bao bọc cơ thể nó lại, một lúc sau lại thấy một nam tử trẻ tuổi với cái đuôi hổ và tai hổ màu đen ở trung tâm đại trận.
Tiểu Hổ trên thân không một mảnh vải che thân, lộ ra cơ thể cân đối cùng với sát ý trùng thiên.
"Dựa vào một đám thấp kém còn muốn lưu mạng hổ gia gia?"
Tiểu Hổ sau khi hóa thành nhân hình đã là triển lộ Thiên Thánh tu vi, áp chế của tiên trận cũng giảm đi rất nhiều, ở chân thể tuy bộc lộ được toàn bộ sức mạnh, nhưng cũng dẫn tới tiêu hao pháp lực nhanh hơn.
Tiểu Hổ chọn cách thu lại chân thể là để giảm áp lực tiên trận và tiêu hao do chân thể đem lại.
"Liên Hoàn Lưu Tinh Trảo!"
Tiểu Hổ hai tay hóa trảo cào tới vô số đạo hắc hỏa như lưu tinh, 10 vị Hóa Thần ngăn trở 1 Thiên Thánh đã là dễ dàng, một kích này của Tiểu Hổ đã thất bại.
"Hừ, Sát Hồn Như Ý, Kiếm Như Quỷ Môn!"
Khảm Nguyên hừ lạnh thanh kiếm lơ lửng tỏa ra khí tức kinh khủng, hắn nắm lấy chuôi kiếm chém ra một đạo khí tức nâu đỏ.
Kiếm khí như hóa thành quỷ môn tràn ra rất nhiều quỷ vật bên trong, 3 vị Hóa Thần lập tức chia ra ngăn trở đòn tấn công của Khảm Nguyên.
"Lưu Ly Trần Tâm, Đoạn Trần Diệt."
Loan Phu chém ra một đạo kiếm khí màu bạc, xung quanh kiếm ý còn bay tới những cánh hoa lưu ly sắc xảo.
Lại tiếp tục 3 vị Hóa Thần khác ngăn trở đòn của Loan Phú, 4 người còn lại đối đầu với Tiểu Hổ lập tức bị rơi vào thế hạ phong.
"Tam Kiếm Phong Hào không dễ đối phó, chúng ta mau chóng đẩy lui họ để quay lại trợ giúp 4 người khác."
Tiểu Hổ sau khi được Khảm Nguyên và Loan Phú chia bớt một phần gánh nặng liền có thể tự mình đối phó 4 vị Hóa Thần trước mắt.
Cơ thể hắn quấn lên hắc hỏa bắt đầu lan tràn tứ phía, Khổng Hà giao thủ với Tôn Thức vẫn bất phân thắng bại, hắn lập tức xoay người một thương chém ra tiên khí đánh tới Tiểu Hổ, Khổng là muốn giải quyết nhanh gọn con yêu thú kia để mọi chuyện nghiêng về tiên tộc trở lại.
"Hỏa Cực Lưu Tinh Phiến."
Tôn Thức phản ứng rất nhanh đã kịp thời ngăn cản một đòn của Khổng Hà, ngược lại còn đáp trả hắn một quả cầu lửa.
— QUẢNG CÁO —
Khổng Hà liên tục xoay tròn trường thương tạo ra cơn lốc ngăn cản hỏa cầu, hắn và Tôn Thức giao thủ không nói là toàn lực, nhưng cả hai đã dùng tới 7 phần thực lực vẫn chưa có kết quả gì.
Nếu thật sự không phân thắng bại thì tiên tộc ở Lĩnh Nguyên Sơn sẽ phải nhận lấy kết cục như Tây Phỉ năm đó thôi.
"Phong Man Huyền Chi Cực, Thánh Phong Triển Lộ!"
Khổng Hà kết ấn bùng nổ phong man khiến 40 dặm nổi lên cuồng phong kinh người, cuồng phong hội tụ hóa thành hư ảnh to lớn giống Khổng Hà như đúc.
"Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào Thánh Phong chân thể!"
Tôn Thức vỗ lên Hỏa Tinh đao khiến cho thân đao bắt đầu lóe ra hỏa diễm.
"Đao Bổ Cửu Thiên, Tam Tinh Hỏa Diệu, Trảm!"
Hỏa Tinh Đao biến lớn cùng với 3 quả hỏa cầu xoay tròn xung quanh hướng tới Thánh Phong chân thể của Khổng Hà đánh tới.
Thánh Phong chân thể đâm tới một thương cùng với Hỏa Tinh đao đối cứng, cả 2 va chạm tạo ra áp lực kinh người đè ép tứ phía, ai cũng bị áp chế không thể cử động được.
Trường thương được phong man gia trì kiên cố sắc bén vạn phần, đao man được hỏa cầu phụ trở uy lực tăng mạnh hủy thiên diệt địa, đòn tấn công của 2 người ấy vậy mà ngang nhau.
Cả hai va chạm đạt tới giới hạn liền nổ vang một tiếng, mây trên trời tiêu tán không còn, cây cối dưới đất thì bị thổi bay toàn bộ.
Khổng Hà trên không trung ôm ngực, phía sau là Thánh Phong chân thể đang từ từ tan rả, Tôn Thức thu đao cũng là ôm ngực trạng thái y như đối phương.
"Tôn Thức ta thật sự đã gặp được một đối thủ xứng tầm, kế tiếp đây không biết ngươi còn thủ đoạn nào nữa hay không?"
Khổng Hà thu hồi dư chấn lúc nãy cười nói:
"Nếu các hạ đã nói như vậy, thì ta xin phụng bồi tới cùng, Phong Man Huyền Chi Cực, Phong Thương!"
Cuồng phong một lần nữa nổi lên bao trùm 100 dặm rồi lại ngưng tụ phía trên Khổng Hà một thanh trường thương 400 trượng.
"Tiểu tử ngốc, khi không lại khiêu khích tên đó làm gì?"
Hồn âm của Tô Lý Kha truyền tới có vẻ tức giận, Tôn Thức chỉ cười nói:
"Sư tổ, Hỏa Tinh, Hỏa Trung Cực, Hỏa Đao Phá Giới!"
Tô Ly Kha thở dài thần niệm bộc lấy Hỏa Tinh đao như tháo gỡ xuống thêm một tầng phong ấn, khiến Hỏa Tinh đao trở thành một thanh đao thực thụ, không còn những mảnh đá bám lấy.
Tôn Thức bạo khởi lao tới như hỏa tinh, Khổng Hà cũng nhấc tay điểm tới, trường thương từ phong man cũng nhanh chống đâm đến.
Lần này không còn là đè ép mà trực tiếp thổi quét những kẻ có tu vi thấp hơn Thánh Nhân và Hóa Thần ra xa, không gian xuất hiện từng vết rách chi chít như tấm kinh sắp vỡ, thế nhưng vẫn chưa đủ trình độ để làm ra một lỗ lớn không gian như Tam Kiếm Phong Hào.
Rầm một tiếng như sấm rền, Khổng Hà và Tôn Thức đề bay ra ngoài phu máu liên tục không thôi, đòn toàn lực này làm cả hai phải thụ thương không nhẹ.